Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1057: Tư Liệu Kế Hoạch Đội Trưởng 1

Chương 1057: Tư Liệu Kế Hoạch Đội Trưởng 1

Lần này cũng có thêm một số người mới, đều là những người sống sót khỏi chuyện linh dị ở căn cứ linh dị lần trước như Trương Lôi, Hoàng Tử Nhã Hoàng Tử Nhã, còn có Vương Giang, sinh viên đại học.

Đương nhiên người khiến cho Dương Gian kiêng kỵ nhất, ông lão sống từ thời kỳ Dân quốc, Tần lão, vẫn có mặt như cũ.

Có thể nói, số lượng người tham gia cuộc họp lần này nhiều hơn lần trước.

Thậm chí Dương Gian còn nhìn thấy một đứa bé ở trong đám người.

Hùng Văn Văn?

Trước đó, khi tham gia xử lý chuyện linh dị tại khách sạn Caesar hắn từng hợp tác qua với Hùng Văn Văn. Con quỷ của Hùng Văn Văn rất đặc biết, nó có thể dự đoán được những chuyện xảy ra trước 10 phút. Ở trong công tác xử lý chuyện linh dị, điều này là một điều cực kỳ quan trọng.

Lại tính thêm mấy người Khương Thượng Bạch.

Hiện tại ở trong phòng họp, số lượng ngự quỷ nhân đã đạt đến một con số kinh người, hơn năm mươi người. Mà điều quan trọng nhất chính là, phần lớn người trong đây không phải là người phụ trách của các thành phố.

Nói cách khác, có rất nhiều người không tham gia vào cuộc họp lần này.

Phùng Toàn ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi hắn:

- Số lượng người tham gia nhiều hơn so với lần trước, đại ca, sẽ không phải đã xảy ra chuyện đại sự nào đó đấy chứ. Gần đây cậu có thu được tin tức nội bộ nào không?

Dương Gian lắc đầu nói:

- Không rõ lắm. Mặc dù thời gian gần đây tôi đang quanh quẩn trong thành phố, nhưng không chú ý nhiều đến tin tức nội bộ của tổng bộ. Anh thì sao? Gần đây đang làm cái gì vậy? Dường như có rời đi một đoạn thời gian đúng không?

- Đương nhiên là đi công tác rồi, thiếu chút nữa là về không được, còn cậu thì sao?

Sắc mặt của Phùng Toàn không được tốt lắm, dường như đã gặp phải một chuyện linh dị khá khó ăn.

- Tôi ư? Chẳng lẽ anh không biết gì hay sao? Sau khi sống sót khỏi tay của Cảnh sát quỷ, không qua mấy ngày liền xuất hiện chuyện linh dị của quỷ họa. Hôm qua, tôi còn cần phải chạy đến một trường đại học trong thành phố để xách nó đi. Mặc dù không chết trong đó, nhưng cũng khá lận đận. Bức tranh kia, không dễ đối phó đâu.

Phùng Toàn thở dài:

- Không biết những cuộc họp như này còn phải tổ chức thêm mấy lần, nói không chừng lần sau chúng ta không thể gặp mặt nhau được.

Cuộc sống không dễ chút nào, không một ai biết bản thân sẽ còn có thể sống được bao lâu nữa.

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích:

- Cho nên không thể tiếp tục dây dưa cùng với đống chuyện linh dị đang liên tục xuất hiện như này được. Chúng ta tiêu hao không nổi với chúng đâu. Cần phải tìm ra một điểm đột phá nào đó, nếu không cứ xử lý từng chuyện linh dị một như thế này, sớm muộn gì cũng sẽ chết sạch.

Trương Lôi ở bên cạnh tiến lại gần và hỏi:

- Này Dương Gian, gần đây anh phát hiện ra điều gì hay sao vậy?

- Có một chút manh mối, nhưng chưa xác định được, cần phải mạo hiểm một phen.

Dương Gian hơi lắc lắc đầu rồi nói tiếp:

- Có lẽ đây là một cơ hội, nhưng có thể đây chỉ là do tôi suy nghĩ nhiều.

Trên khuôn mặt khó coi của Phùng Toàn lộ ra một nụ cười cứng ngắc:

- Mà thôi, trước đừng có quan tâm đến điều này nữa. Gần đây cậu có liên lạc với Đồng Thiến không? Đúng ra thời gian cô ấy hoàn thành nhiệm vụ cũng không khác gì tôi chứ. Nhưng hiện tại lại không có nhìn thấy, cuộc họp lần này cô ấy cũng không tham gia. Vốn lần trước đi công tác tôi muốn tìm cô ấy để nhờ hỗ trợ nhưng không liên lạc được.

Đồng Thiến?

Được Phùng Toàn nhắc nhở thì Dương Gian mới sực nhớ ra.

Đồng Thiến cũng có đến thành phố Đại Kinh, nhưng hiện tại toàn bộ phòng trọ không thể nhìn thấy bóng dáng của cô ta, dựa theo tình hình trước mặt của tổng bộ, không thể nào có chuyện một vị ngự quỷ nhân như Đồng Thiến lại không có mặt được.

Bởi vì Đồng Thiến đã không còn như những vị ngự quỷ nhân đỉnh phong bình thường nữa.

Cô ta đã khống chế được hai tấm mặt quỷ, đồng thời chúng cùng rơi vào trạng thái chết máy, nhờ đó cô ta đã trở thành một trong những vị ngự quỷ nhân cấp cao.

Dương Gian nói:

- Không biết, tôi cũng chưa từng gặp lại cô ấy sau lần đó.

Phùng Toàn suy đoán:

- Sẽ không phải là... Chết rồi đó chứ?

Dương Gian lập tức nói:

- Không thể nào có chuyện đó được. Để giết được Đồng Thiến là một việc vô cùng khó khăn. Người bình thường thì thôi đi, không cần nói, gặp một người, giết một người. Ngược lại, chuyện linh dị có khả năng rất cao, nhưng tỉ lệ sống sót của cô ấy vượt xa tỷ lệ của những vị ngự quỷ nhân khống chế hai con lệ quỷ khác. Cho nên khả năng này không hề lớn, mà việc lệ quỷ khôi phục thì khả năng của nó lại còn nhỏ hơn.

Không có một ai hiểu rõ quỷ của Đồng Thiến hơn hắn, dù sao hắn cũng dựa theo phương pháp của tấm da nâu để sáng tạo ra dị loại này.

Phùng Toàn trầm ngâm.

- Xem ra cần dành chút thời gian nào đó để tìm hiểu thử xem, để biết cô ấy có còn sống hay là không, chứ không thể để mặc không quan tâm đến được.

Dương Gian gật đầu nói:

- Ừm, nói có lý, tôi sẽ lưu ý đến điều này.

Sau một hồi nói chuyện, cuộc họp cũng sắp sửa bắt đầu.

Lúc này, ở sau lưng Lưu Tiểu Vũ đột nhiên đưa đến cho hắn một phần tư liệu:

- Dương Gian, đây là nội dung của cuộc họp lần này, cậu xem qua chút đi.

Dương Gian tiếp nhận lấy phần hồ sơ, sau đó tỏ ra kinh ngạc hỏi:

- Hả? Sao cô vẫn còn ở chỗ này?

Lưu Tiểu Vũ nhìn Dương Gian với ánh mắt cổ quái.

- Chỗ này cũng không phải là nhà của cậu thì sao tôi lại không được phép ở đây?

Trương Lôi ở bên cạnh hỏi:

- Tôi thì sao? Sao tôi không có tư liệu?

Lưu Tiểu Vũ khinh thường nhìn hắn ta một cái rồi nói:

- Tôi là liên lạc viên của Dương Gian, chứ có phải là liên lạc viên của cậu đâu?

- Ách...

Trương Lôi nghẹn lời.

Hình như có chút đạo lý.

Dương Gian lật đọc tư liệu, trên đó có viết mấy chữ khá lớn màu đen: Đội trưởng Dương Gian (tuyển chọn).

Phùng Toàn nhìn một chút, rồi tỏ ra kinh ngạc nói:

- Là kế hoạch đội trưởng.

- Tại sao anh không có?

Dương Gian nhìn xem, trong tay Phùng Toàn cũng không có phần tư liệu này.

Sắc mặt Phùng Toàn có chút xấu hổ:

- Không biết nữa.

Hắn ta từng là người phụ trách đời thứ nhất của thành phố Đại Xương, sau đó thiếu chút nữa bị nhốt chết ở trong thôn Hoàng Cương. Sau đó, người phụ trách đời thứ hai là Chu Chính và đã chết ở trong chuyện linh dị của quỷ gõ cửa. Tiếp đó là Triệu Khai Minh, tạm thời làm người phụ trách đời thứ ba, nhưng cũng chết ở trong chuyện linh dị của quỷ chết đói. Cuối cùng, Dương Gian là người phụ trách đời thứ tư.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch