Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1080: Chưa Kết Thúc

Chương 1080: Chưa Kết Thúc

Đây chỉ là do bọn họ không muốn cái chết của Dương Gian ảnh hưởng đến những người khác.

Mỗi người đều muốn dừng sự tổn thất này lại.

Mà lúc này, ở trước cửa ra vào.

Hai mắt Lưu Tiểu Vũ đang đỏ ửng vì khóc, chứng kiến được cảnh tượng như vậy, nhất thời có chút ngẩn ngơ.

Dường như cái chết của Dương Gian cũng không phải quan trọng như vậy.

Cùng lúc đó, trên con đường đang bị ánh sáng màu đỏ bao phủ, một cỗ thi thể không đầu cứ thế nằm lẳng lặng ở trên mặt đất lạnh băng. Bên cạnh là một chiếc đầu người đã bị thứ gì đó cắt làm đôi, máu tươi từ trên cổ chảy ra lênh láng, hình thành một vũng máu.

Theo thời gian dần trôi, máu tươi chảy ra khỏi cỗ thi thể kia càng ngày càng ít, vũng máu ở xung quanh cũng dần ngưng kết lại. Xung quanh chỉ còn lại một cái chết băng lãnh.

Không một ai dám đến gần cỗ thi thể này.

Những người đi ngang qua đó chỉ hoảng sợ sau đó bỏ chạy thật xa khi phát hiện ra cỗ thi thể, tuy nhiên cũng có một số người cá biệt cầm lấy điện thoại và bắt đầu báo cảnh sát.

Thế nhưng không có một ai chú ý đến, ở trong tay của cỗ thi thể kia vẫn còn cầm một chiếc hộp âm nhạc cũ kỹ.

Chiếc hộp âm nhạc kia hở ra một góc, để lộ bên trong một mảnh không gian tối đen như mực, không thể nào nhìn ra được bất cứ thứ gì. Dù vậy không gian xung quanh lại tiết lộ một cỗ khí tức không nói nên lời, giống như thứ này và cả thế giới không còn hợp nhau nữa, nó là một thứ đã bị thế giới đào thải.

- Đinh , đinh đinh.....

Một đoạn nhạc thanh thúy, huyền ảo không ngừng quanh quẩn đâu đó xung quanh, mờ mở ảo ảo, như có như không. Giống như đang có một đứa bé nào đó ca hát bên cạnh. Với lại dù nghe kiểu gì đi nữa thì đều cảm thấy mỗi một loại âm thanh bên trong đều rất êm tai, cực kỳ dễ nghe. Thế nhưng khi nhiều loại âm thanh kia tổ hợp lại với nhau, hình thành một đoạn nhạc mới, cực kỳ trống rỗng, khiến cho người ta cảm nhận được một sự quỷ dị không nói nên lời, vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi.

Điều kỳ quái chính là, dù những người xung quanh nhìn thấy thi thể và bỏ chạy nhưng lại không có một ai nghe thấy đoạn âm thanh kia. Có lẽ bởi vì đoạn âm thanh này quá nhỏ, nên bọn họ không thể nghe thấy, cũng có thể đoạn âm thanh quỷ dị này không phải dành cho bọn họ, nên không thể nghe được.

Tuy nhiên, bất kể nguyên nhân là như thế nào, đoạn nhạc nguyền rủa ở bên trong hộp âm nhạc thực sự tồn tại.

Mà người đang nghe nó lại chính là cỗ thi thể không đầu, nằm ở bên trong vũng máu dưới đất kia.

Cảnh tượng như vậy càng khiến cho người ta sợ hãi hơn.

Nhưng theo thời gian trôi qua, nguyên bản cỗ thi thể đang yên lặng ở trong bóng tối, vốn một đoạn ý thức của người sống đã mất đi dần dần trở về. Dường như có một linh hồn nào đó đang bị tiếng chuông của chiếc hộp âm nhạc này triệu hồi từ địa ngục trở lại.

Không ai chú ý đến, trên chiếc đầu đã bị vỡ ra thành hai nửa của Dương Gian, một đôi mắt tĩnh mịch, không có một tia thần thái đang dần dần khôi phục lại sắc thái.

Ý thức đã biến mất một lần nữa trở về.

Những cảm giác nặng nề, mệt mỏi, lạnh lẽo trước khi chết đã bắt đầu tan biến.

Một loại tư duy thuộc về bản thân Dương Gian đang dần dần thức tỉnh, đồng thời đoạn nhạc như có như không kia phát ra càng ngày càng to, càng rõ.

Giờ khắc này, Dương Gian đã nghe thấy được đoạn nhạc này.

Hắn nghe thấy một đoạn nhạc do hộp âm nhạc phát ra, quanh quẩn đâu đây. Đoạn âm thanh này dường như có được một loại năng lực không thể tưởng tượng nào đó, khiến cho hắn có thể hồi sinh lại một lần nữa từ cái chết. Nó giống như một chiếc đồng hồ báo thức khi người bình thường đang ngủ vậy.

"Mình, còn sống?"

Không biết qua bao lâu, tại thời điểm nào đó, ý thức của Dương Gian đã hoàn toàn khôi phục, có thể suy nghĩ được một cách bình thường, không những thế nó còn minh mẫn hơn lúc trước. Bất cứ suy nghĩ nào, hắn đều có thể hiểu rõ được.

Không có đau đớn, mệt mỏi, lạnh lẽo, nghèo đói các thứ ảnh hưởng đến thân thể, cho nên tư duy lúc này của hắn đã đạt đến trạng thái tốt nhất.

Hiện tại hắn thanh tỉnh hơn bất cứ thời điểm nào của trước kia.

Nhưng mà trạng thái hiện tại của hắn không hợp với lẽ thường một chút nào, bởi vì đầu của Dương Gian đang rời khỏi thân thể, chẳng những thế nó còn bị vỡ thành hai nửa. Với loại tình huống này ý thức của hắn căn bản không thể nào tồn tị được, mà đã chết từ lâu rồi.

Nhưng hiện tại ý thức của hắn lại cực kỳ thanh tỉnh, hơn nữa hắn vẫn còn đang sống.

Mặc dù điều kiện về thân thể đã không đủ cho việc chống đỡ hắn sống sót, nhưng đang có một loại nguyền rủa đáng sợ nào đó duy trì sự sống cho hắn, nó không cho hắn chết.

Dương Gian hiểu rõ tình hình hiện tại của bản thân:

"Là do nguyền rủa của hộp âm nhạc để cho mình còn sống? Xem ra lựa chọn lúc trước là hoàn toàn chính xác. Mặc dù lần đó lựa chọn của mình cũng có một phần đánh cược ở trong đó, nhưng dường như, mình đã thành công."

Từ bỏ sử dụng búp bê thế mạng, từ bỏ việc thắp quỷ nến, đánh cược tính mạng vào chiếc hộp âm nhạc, có thể nói Dương Gian đã chơi một ván bài sinh tử, được ăn cả ngã về không.

Để làm được điều này không dễ chút nào, mà phải cần đủ sự quyết đoán cùng sự tự tin.

Bởi vì tại thời điểm lúc đó, Dương Gian không hiểu rõ thứ này, không biết tác dụng thực sự và năng lực của nó là như thế nào.

Nhưng cuối cùng, hắn còn sống, không bị thứ kia xử lý.

"Nhưng trạng thái hiện tại của mình, dường như rất tồi tệ."

Hắn phát hiện ra bản thân vẫn còn sống, nhưng trước mắt lại không thể nhìn được cái gì, chỉ có một mảnh không gian đen kịt, dường như con mắt của hắn đã bị hoại tử, mất đi khả năng nhìn rồi.

Không có thị giác, dường như bên tai của hắn có thể nghe thấy được thứ gì đó.

Một đoạn nhạc ngắn được tổ hợp từ vô vàn tiếng chuông quỷ dị, đồng thời còn không ngừng quanh quẩn, lặp đi lặp lại ở trong tai của hắn. Dường như nó có thể phát ra như vậy mãi, vĩnh viễn không bao giờ dừng.

Nói đúng hơn thì đoạn nhạc này không phải xuất hiện xung quanh tai của hắn, mà nó trực tiếp xuất hiện luôn ở trong đầu.

Nó đang vờn quanh ý thức của hắn.

Giống như một đoạn nhạc kỳ quái được xuất hiện ở bên trong một bộ phim, cực kỳ đột ngột và khó chịu.

"Nhưng hiện tại mình cũng không cần phải quan tâm đến điều này làm gì, có vẻ như thứ tập kích mình lúc trước đã dừng lại. Hiện tại việc mình cần suy nghĩ là làm cách nào để khôi phục như cũ..."

Tư duy của Dương Gian rất thanh tỉnh nên hắn biết nguy hiểm còn chưa kết thúc.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch