Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1082: Niêm Phong

Chương 1082: Niêm Phong

Một khi mắt quỷ khôi phục lại, hắn sẽ hoàn toàn mất đi cơ hội để sống sót trở lại, chứ không cần phải chờ đến khi nguyền rủa của hộp âm nhạc hết thì mới chết.

Mắt quỷ khôi phục?

Mắt quỷ?

Khoan, mình hẳn là vẫn còn một con mắt.

Đây là một loại thói quen của Dương Gian trước kia, hắn thích thả mắt quỷ vào từng bộ phận trên cơ thể.

Trên bàn tay có mắt quỷ, trên cánh tay có mắt quỷ, còn có mắt ở sau lưng.... Đương nhiên trên trán, trên ót của hắn cũng có mắt quỷ.

Mục đích của việc này là đảm bảo cho trong quá trình hắn xử lý chuyện linh dị sẽ không tồn tại góc chết.

"Hiện tại ý thức của mình đang tồn tại dưới dạng nào đây? Nếu nó còn gửi ở trên đầu, như vậy mình hẳn vẫn còn có thể cảm nhận được mắt quỷ mới phải."

Ý thức của Dương Gian bắt đầu chìm xuống bóng tối để cảm nhận.

Hắn muốn cảm nhận ra sự tồn tại của mắt quỷ, sau đó khống chế nó.

Thời gian.

Cuối cùng, thứ quan trọng nhất vẫn là thời gian.

Mặc dù Dương Gian cảm thấy tình hình khá gấp gáp, nhưng ý thức vẫn cực kỳ thanh tỉnh, cho nên hắn rất tỉnh táo, không có vì sự gấp gáp nhất thời mà bị rối loạn.

Ở trong đầu hắn, tiếng chuông quỷ dị của hộp âm nhạc vẫn liên tục vang vọng. Tiếng chuông được tổ hợp từ rất nhiều loại âm thanh, dường như đang ẩn chứa một loại lực lượng thần bí nào đó, rất dễ khiến cho tư duy của người bình thường bị quấy nhiễu.

Loại quấy nhiễu này không phải ảo giác, dù chỉ mới lắng nghe nó có một lát, nhưng Dương Gian đã có thể phát hiện ra được sự khác biệt rất nhỏ này.

Nhưng việc cảm ứng vẫn còn tiếp tục được triển khai.

Mà giờ khắc này, khung cảnh trên đường phố càng ngày càng hỗn loạn.

Các loại tiếng ồn ào xuất hiện liên miên, tất cả mọi người ở trên đường thi nhau gọi điện thoại cầu cứu. Thậm chí có một số người còn chửi loạn xạ lên, đường nhiên cũng có một số người trẻ tuổi thích mạo hiểm bắt đầu cầm lấy điện thoại chụp hình, quay phim mọi thứ. Dường như mấy người này đang cảm thấy rất hứng thú vì được chứng kiến một cảnh tượng không bình thường.

Nhưng bọn họ không nghĩ tới là, một loại khủng bố nào đó đang bắt đầu hàng lâm, bóng ma tử vong đã bắt đầu bao phủ lấy toàn bộ người trên con đường này.

Cỗ thi thể không đầu của Dương Gian, vốn đang nằm trên vũng máu, không nhúc nhích. Nhưng đúng lúc này, hai cánh tay đang mang bao tay màu vàng của cỗ thi thể đột nhiên hơi co lại.

Loại hành động co lại này không phải là do phản ứng co rút của thi thể bình thường, cũng không phải do Dương Gian khống chế. Bởi vì hiện tại ngay cả đầu mà Dương Gian còn không khống chế được, thì làm sao có khả năng khống chế thân thể... Cho nên đây là một loại biến dị đáng sợ nào đó.

Loại động tác này chứng tỏ quỷ trong người của Dương Gian đang bắt đầu thức tỉnh.

Một khi nó tỉnh lại.

Bất kể là con quỷ nào khôi phục lại, tất cả người trên con đường này đều sẽ phải chết hết.

Ở bên trong sự bao phủ của bốn tầng quỷ vực, không ai có thể sống sót mà ra khỏi đây, cho dù là ngự quỷ nhân bình thường cũng không được.

Hai tay của cỗ thi thể không đầu bắt đầu xuất hiện cử động, theo thời gian trôi qua những cử động này càng ngày càng nhiều.

Ban đầu chỉ có bàn tay hơi cử động một chút, nhưng hiện tại, hai chân hai tay đã bắt đầu có một số cử động. Dường như đang có một loại lực lượng quỷ dị nào đó không nói nên lời đang bắt đầu khống chế cỗ thi thể này.

Thế nhưng, Dương Gian lại không hề hay biết chuyện gì cả.

Hiện tại hắn không thể nhìn, không thể nghe, cho nên xung quanh có diễn ra bất cứ chuyện gì cũng không liên quan gì đến hắn.

Thế nhưng cảnh tượng như vậy lại được camera của điện thoại di động định vị vệ tinh ghi hình lại và truyền về cho tổng bộ.

Ở bên trong phòng làm việc của Lưu Tiểu Vũ.

Cuộc cãi vã giữa Tào Duyên Hoa và những người khác đã kết thúc, kết quả cũng không có như ý muốn. Tất cả mọi người đều lâm vào trầm mặc, thần sắc có chút ngưng trọng.

Đúng lúc này, giọng điệu của Trầm Lương đột nhiên được kéo cao hơn một chút, chứng tỏ tâm trạng của hắn ta đang rất bất an.

- Thi thể, thi thể của Dương Gian.... Cử động.

Ở bên trên màn hình, bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng, cỗ thi thể không đầu của Dương Gian đang bắt đầu có một chút cử động. Giống như sau khi bị mất đầu, cỗ thi thể kia lại một lần nữa lấy lại được cân bằng, nên định đứng dậy.

Lệ quỷ khôi phục!

Tâm trạng của không ít người lập tức chìm vào đáy cốc.

Điều bết bát nhất mà bọn họ nghĩ đến đã xảy ra.

Nhưng tấm hình này cũng không duy trì được bao lâu.

Rất nhanh, đường truyền bị gián đoạn, màn hình đen lại.

Đây không phải là do máy móc trục trặc, mà là có người tắt liên lạc.

Có người kinh ngạc hỏi:

- Tổ trưởng Ngô, cậu đang làm cái gì vậy?

Vị tổ trưởng họ Ngô kia nói:

- Đây không phải là ý muốn của tôi, mà là mệnh lệnh của bộ trưởng. Dương Gian chết rồi, chuyện của hắn cần phải phong tồn, che giấu đi. Chúng ta không thể tiếp tục tranh đấu với Hội anh em, kể từ hôm nay trở đi, mọi thứ bên trong căn phòng này đều sẽ bị niêm phong.

- Tuyệt đối không được để cho người khác biết Dương Gian là bị Hội anh em giết.

Lúc này Tào Duyên Hoa đang ngồi xổm ở trong góc hút thuốc, nghe vị tổ trưởng này nói vậy, hắn ta đột nhiên ngẩng đâu, trong mắt lộ ra vẻ khó tin.

Thỏa hiệp?

Giờ khắc này trong đầu tất cả mọi người đều nghĩ đến hai chữ này.

Bọn họ chờ lâu như vậy, lại chờ được kết quả này hay sao?

Có người thở phào, nhưng cũng có người trầm mặc, có người lại biểu lộ sự không cam lòng.

Tổ trưởng Ngô kia trầm giọng nói:

- Phó bộ trưởng, đại cục làm trọng, ngài hắn phải hiểu rõ điều này hơn ai khác. Chúng ta không có cách nào khác đâu, nếu lúc này chúng ta cường ngạnh đánh rụng Hội anh em, không biết chúng ta sẽ phải tổn thất thêm mấy vị đội trưởng. Hiện tại quyết định tiêu hao lực lượng vì Hội anh em là quyết định không sáng suốt. Không thê vì một người đã chết mà để cho cả tổng bộ chôn cùng được.

- Tôi biết rồi.

Tào Duyên Hoa rít một hơi thuốc, trầm mặc một lát rồi nói:

- Nếu bên trên đã hạ mệnh lệnh như thế thì làm theo đi. Tất cả rời đi khỏi căn phòng này, kể từ này về sau, nó sẽ bị niêm phong.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch