Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 166: Quỷ Nến

Chương 166: Quỷ Nến

Vương Tiểu Minh nói:

- Từ những kết quả đã thí nghiệm được, ngay cả lệ quỷ cấp A cũng không thể nào giết chết người được bảo vệ ở bên trong, nhưng đó là trước khi ngọn nến tắt. Nếu không cậu cầm sử dụng thử một thời gian đi, khi sử dụng mà không có tác dụng gì cậu cứ tìm đến tôi để đòi bồi thường. Thật ra tôi rất có lòng tin đối với những sản phẩm thí nghiệm của tôi.

Dương Gian cau mày, vừa nhìn cái đầu của Phùng Toàn ở trên bàn, vừa quay đầu nhìn vào ngọn nến ở trong hộp. Hiện tại anh ta cũng không thể nào lừa dối hắn làm gì, bởi vì anh ta cũng không dám, chắc quỷ nến sẽ có tác dụng thật sự.

Dương Gian hỏi:

- Thời gian đốt cháy của một cây nến là bao nhiêu lâu?

Vương Tiểu Minh nói:

- Không thể biết được, vì chuyện này còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố, mỗi tình huống khác nhau thì tốc độ cháy sẽ khác nhau. Lệ quỷ càng khủng bố, tốc độ đốt sẽ càng nhanh nhưng dù là thế nào, thì ít ra nó cũng duy trì được 30 phút.

Dương Gian nói:

- Thứ này chỉ có một cây, hình như không đủ để dùng? Nếu có thể anh lại đưa thêm cho tôi một ngọn nến nữa đi?

Vương Tiểu Minh nói:

- Trước mắt, quỷ nến là tư nguyên cấp chiến lược, đây là cây mà tôi giữ ở trên người để đảm bảo sự an toàn cho bản thân. Nếu cậu còn muốn thêm phải làm đơn xin cấp thêm,nhưng chuyện này tôi không thể làm chủ. Cơ mà để được lập đơn xin cấp thì cấp bậc của cậu còn chưa đủ, phải chờ cho cậu trở thành Cảnh sát Quốc tế, sau đó lại tiếp tục tăng lên 2 cấp nữa mới được. Hiện tại, ngay cả Triệu Kiến Quốc cũng không có được tư cách này đâu.

Triệu Kiến Quốc ở một bên có chút lúng túng, sờ sờ lên mũi một cái. Thật ra ông ta không hề biết là có thứ như vậy tồn tại chứ đừng nói gì đến việc lập đơn để xin.

Dương Gian nghĩ nghĩ một lúc, sau đó nói:

- Như vậy, hợp tác vui vẻ, Phùng Toàn là của anh rồi.

Vương Tiểu Minh lập tức phân phó cho một nhân viên bảo an.

- Mang Phùng Toàn đi, chúng ta bắt đầu xuất phát trở về phòng thí nghiệm, chuyện về sau của công ty sẽ do quản lý Tôn phụ trách, mấy chuyện nhỏ thì đừng bao giờ đến làm phiền tôi. Ngay lập tức có người xách theo túi đựng thi thể, cầm lấy đầu của Phùng Toàn đó đưa cho Lý Quân, tướng quân bộ đội đặc chiến và rời đi.

- Quỷ nến?

Dương Gian nhìn qua một lượt cây nến màu đỏ sậm này, sau đó hắn lập tức cất đi. Chỉ cần thứ này có tác dụng, sau này hắn sẽ có thêm con bài chưa lật để sử dụng khi đối phó với lệ quỷ.

Sau đó, bất chợt hắn lại nhớ đến cái gì đó, thế là vội vàng kêu:

- Khoan đã, cái túi có giá 2000 vạn của tôi, trời ạ, hình như chậm mất rồi.

Nhưng mặc kệ tiếng kêu của Dương Gian, lúc này mấy chiếc xe kia đã bắt đầu lăn bánh, đám người Vương Tiểu Minh đã lái xe trở lại câu lạc bộ. Xem ra cái túi đựng thi thể của hắn đã một đi không trở lại.

Cũng tại lúc này, Triệu Kiến Quốc cười khổ nói với hắn:

- Dương Gian, sau này cậu ít đi làm những chuyện giống như buôn bán đồng nghiệp như thế nhé, nói thế nào đi nữa thì việc buôn bán đồng nghiệp này có chút gì đó không được ổn cho lắm. Hiện tại là thời kỳ đặc thù, coi như cậu không coi trọng đại cục cũng cần phải tạo mối quan hệ tốt tốt một chút với đồng nghiệp, dù sao thì việc này cũng chẳng có hại gì, hơn nữa sau này mấy người còn gặp mặt nhau thường xuyên.

Dương Gian nói:

- Bán đồng nghiệp có bằng được với việc đâm một đao sau lưng đồng đội không? Với lại, hành động buôn bán của tôi cũng được coi là nhân từ hơn so với một ít người hãm hại đồng đội, giữa hai việc đó, tôi cảm thấy hành động buôn bán đồng đội của tôi giống như là tấm lòng của thượng đế với chúng sinh vậy.

- ...

Khóe miệng của Triệu Kiến Quốc co quắp một chút, không biết nói với hắn như thế nào nữa, chỉ có thể nói:

- Vậy cậu đừng có ban phát tấm lòng của cậu nhiều quá, nếu không sau này tôi sẽ rất khó bàn giao mọi chuyện với cấp trên, cậu cứ coi như là cho tôi chút mặt mũi đi.

Dương Gian nói:

- Tôi sẽ cố gắng mhưng tôi thật sự không thể nào nghĩ đến Phùng Toàn lại được giá đến vậy, ngay cả thứ này cũng đổi được, đúng là có chút nằm ngoài ý muốn của tôi.

Đối với hắn, giá trị của Phùng Toàn không thể nào so sánh được với quỷ nến. Sau khi giam giữ anh ta, Dương Gian chỉ có thể bán để lấy tiền mà thôi nhưng tiền lại không mua được mạng của hắn, còn quỷ nến lại có thể bảo vệ tính mạng cho hắn. Giữa hai cái này, bên nào nặng bên nào nhẹ, nhìn qua là đã thấy được rồi.

Triệu Kiến Quốc nói:

- Vậy lúc nào cậu định bắt đầu tham gia khảo hạch Cảnh sát Quốc tế? Nếu cậu đã đồng ý thì tôi có thể lập đơn xin cho cậu sau khi trở về cục.

Dương Gian nghĩ nghĩ một hồi, sau đó nói:

- Chờ một thời gian đã, chờ cho tôi xác nhận thử phương pháp kéo dài thời gian khôi phục của lệ quỷ có tác dụng thật sự hay không đã, các ông cũng không hề muốn một con quỷ đoản mệnh làm Cảnh sát Quốc tế đó chứ. Hơn nữa, hiện tại ở thành phố Đại Xương đã có cảnh sát rồi, tạm thời sẽ không có vấn đề gì về trị an, tôi có nhậm chức ngay thì cũng hơi dư thừa, dù sao tôi là người địa phương ở đây, nên tôi sẽ không qua đảm nhiệm chức vụ ở thành phố khác đâu.

Mặc dù hiện tại hắn đã khống chế hai con lệ quỷ nhưng hắn vẫn phải giấu diếm tình báo này, không tiết lộ cho Triệu Kiến Quốc. Bởi vì phương pháp mà hắn sử dụng là do tấm da đưa. Một khi thông tin này bị tiết lộ ra ngoài, đoán chắc cái tên Vương Tiểu Minh kia sẽ lại tìm mọi cách để lấy được tấm da này đem đi nghiên cứu. Đến lúc đó, giáo sư Vương sẽ phải đổi tên thành giáo sư mặt dày. Hơn nữa, Dương Gian cảm thấy tấm da này rất lợi hại, cần phải nắm giữ nó trong tay.

Triệu Kiến Quốc chân thành nói:

- Tôi đã hiểu ý nghĩ của cậu rồi, nếu cậu đã làm giao dịch cùng công ty, vậy việc cấp bách trước mắt cũng là khống chế con quỷ thứ hai, kéo dài thời gian khôi phục của lệ quỷ. Nhưng chắc cậu cũng biết độ nguy hiểm của việc này là như thế nào rồi đấy, mặc dù kết quả là cái gì thì tôi vẫn hi vọng cậu có thể sống sót.

Phương pháp của phòng thí nghiệm đương nhiên là có tỷ lệ thất bại. Hơn nữa tỷ lệ lại rất cao, tỷ lệ tử vong là hơn 80%.

Dương Gian nói:

- Hi vọng mọi chuyện sẽ diễn ra tốt đẹp. Trước giờ đã phải làm phiền đến Triệu đội trưởng cực khổ chiếu cố tôi, sau này cũng phải vậy.

Triệu Kiến Quốc cười cười:

- Đây là phận sự của tôi mà thôi.

Ông ta cũng hiểu, mối quan hệ giữa Cảnh sát Quốc tế cùng Dương Gian còn phải duy trì thêm mọt khoảng thời gian.

Hiện tại không phải là thời cơ tốt để Dương Gian trở thành Cảnh sát Quốc tế.

Lúc trước Dương Gian muốn thông qua việc trở thành Cảnh sát Quốc tế, sau đó dùng con đường này để tìm kiếm phương pháp kéo dài thời gian khôi phục của lệ quỷ nhưng hiện tại, Dương Gian đã đạt được điều kiện này rồi, mọi chuyện cũng thư thả một chút đã. Dù sao mội khi hắn bắt đầu nhận chức, bản thân hắn sẽ liên tục dính vào các chuyện linh dị, điều này lại không thích hợp vói tính cách phát tài trong thầm lặng của hắn cho lắm.

Dương Gian lại hỏi:

- Đúng rồi, nếu sau khi tôi trở thành Cảnh sát Quốc tế, những công lao xử lý chuyện linh dị trước giờ sẽ được tính như thế nào?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch