Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 214: Lệ Quỷ Của Vương Tiểu Cường

Chương 214: Lệ Quỷ Của Vương Tiểu Cường

Hắn ta không thèm quan tâm đến tin tức có bị tiết lộ hay không, thứ hắn ta muốn chính là thông qua cuộc trò chuyện giữa hai bên để xác định vị trí mà Dương Gian ẩn nấp, nếu chỉ nói như vậy mà đã tìm được vị trí của Dương Gian thì đúng là không còn gì tốt hơn.

- Thì ra là thế, đúng là một trang bị rất tốt, vậy mà trên web không hề bán thứ này, không biết nó có giá bao nhiêu nhỉ, chắc là đắt lắm đây.

Âm thanh của Dương Gian được truyền đến từ một phương hướng khác, chứ không phải ở trước bàn họp.

Lôi Hổ hét to:

- Ở chỗ đó!

Hai người khác lập tức cầm lấy nỏ, nhằm về phía đó và bóp cò. Ngay lập tức có hai mũi tên đặc chế lao thẳng về phương hướng kia.

- Pặc, pặc!

Âm thanh mũi tên cắm vào thứ gì đó vang lên, mơ hồ trong làn sương khói, có thể thấy được hai mũi tên đã bắn trúng mọt người nào đó, hiện tại người này đang đứng yên, không hề nhúc nhích, dường như đã bị mũi tên đính vào tường rồi.

Vì lý do an toàn nên hai người kia lại tiếp tục lấy thêm mấy mũi tên, lắp vào nỏ và bắn về phía đó mấy phát.

- Pặc, pặc!

- Pặc, pặc!

Đến khi xác nhận được người kia đã bị đóng đinh ở trên tường rồi, hai người này mới cẩn thận cẩn thận từng li từng tí đi đến gận.

- Cẩn thận một chút.

Hai người rất cẩn thận, cầm lấy nỏ, đi chầm chậm từng bước, từng bước đến gần.

Thế nhưng khi đến gần cái xác, bọn chúng lại kinh ngạc phát hiện ra, người bị đóng đinh ở trên bức tường cũng không phải là Dương Gian mà chính là một vị giám đốc nào đó, là thành viên trong câu lạc bộ.

Người này bị hai mũi tên xuyên qua đầu, một tên một mạng, trên cơ thể vẫn còn cắm rất nhiều mũi tên, đối phương chết rất thê thảm.

- Mấy người nghĩ loại bom khói đặc chế này đủ khả năng khiến cho tôi hiện thân sao? Có phải là đám người các ông phải suy nghĩ cách nào để kiếm được tiền nên đã điên hết rồi không? Từ lúc nào mấy ông lại cho rằng bản thân có thể giết chết ngự quỷ nhân vậy?

Giờ phút này, Dương Gian lại xuất hiện ở sau lưng hai người, trong tay hắn còn có thêm một khẩu súng, đây là khẩu súng hắn vừa nhặt được của người chết nào đó.

Hai tay hai súng, chỉ vào đầu hai người.

Cảm giác lạnh lẽo khi tiếp xúc với kim loại khiến cho toàn thân của hai người đều trở nên căng thẳng, mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ra ồ ạt.

Cả hai bắt đầu giơ tay lên đầu hàng, mở miệng ra cầu xin:

- Dương, Dương Gian, chúng tôi cũng chỉ là nhận tiền làm việc mà thôi, tha cho chúng tôi lần này đi, lần này chúng tôi nhận thua, sau này sẽ không bao giờ đối nghịch với cậu hết.

Dương Gian nói:

- Được.

Hai người nghe được Dương Gian đáp ứng thì lập tức tỏ vẻ vui mừng.

- Đoàng!

Hai tiếng súng vang lên cùng một lúc, trong phòng lại xuất hiện thêm hai thi thể.

Dương Gian lạnh nhạt nói:

- Kiếp này tôi không có tâm trạng, cho nên xin lỗi nhé, kiếp sau tôi lại tha lỗi cho hai người vậy.

Một khi đã tiến vào bên trong quỷ vực của hắn, một người cũng đừng mong sống sót mà rời đi. Hiện tại quỷ vực của hắn đã bao trùm hết toàn bộ phòng họp rồi, tại thời khắc hắn vừa bước vào cửa, đám người bên trong đã bất tri bất giác tiến vào quỷ vực của hắn. Vậy mà cho đến hiện tại mấy người này vẫn chưa có ai phát hiện ra được, không thể không nói, năng lực của mắt quỷ thật sự rất khó giải.

- Như vậy, ai sẽ là mục tiêu kế tiếp đây.

Dương Gian lại tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

Thấy một màn như vậy, Vương Tiểu Cường không thể nào đứng yên được nữa.

Nếu cứ để mọi chuyện tiếp diễn như vậy đám người sẽ bị Dương Gian giết sạch toàn bộ. Loại năng lực của hắn chuyện dùng để khắc chế người bình thường. Trong mắt người bình thường, hắn chỉ cần sử dụng ảo giác là có thể đùa giỡn với tất cả mọi người, có nhiều người bình thường nữa cũng vậy.

Đừng nhắc đến chuyện đối phó với hắn, sống sót nổi hay không đó còn là một vấn đề nan giải.

Vương Tiểu Cường lạnh lùng đi qua khu vực khói bụi, đi đến vị trí phát ra tiếng súng lúc nãy.

- Quả nhiên chỉ có ngự quỷ nhân mới có thể đối phó được với ngự quỷ nhân mà thôi.

Vừa đi, hắn vừa cởi bộ vest trên người ra, chắc giá trị của bộ vest cũng không nhỏ, hắn ta không muốn làm hỏng nó, tiếp đó là áo sơ mi, Vương Tiểu Cường cởi trần. Nhưng thân thể của hắn rất khác, không thể nào được coi là một cơ thể người của người bình thường? Màu da đã biến thành màu đen, cơ bản là nó không phải là một khối da liền nhau, mà được ghép lại bởi những khối thịt màu đen, trên đó mọc đầy thi ban.

Mấy bộ phận ở trên thân thể của hắn ta lại được sử dụng sợi dây kim tuyến may lại với nhau.

Mặc dù những vết khâu này rất chặt, nhưng không thể khiến mấy cục thịt này dính chặt vào nhau được, tựa như đây chính là những khối thịt được lấy từ nhiều cơ thể của nhiều loài động vật khác nhau, cho nên chẳng thể kết dính lại.

Nếu là người bình thường, với bộ dạng này thì người kia chắc chắn đã chết từ lâu rôi nhưng Vương Tiểu Cường cũng không chết, ngược lại trông hắn ta rất bình thường, không có dấu hiệu nào cho thấy lệ quỷ đang khôi phục.

Chính xác mà nói thì hắn ta cũng không được coi là một ngự quỷ nhân thực sự, cũng không khống chế nổi một con quỷ.

Hắn ta chính là sản phẩm từ phòng thí nghiệm, là sản phẩm do người chế tạo, mà toàn bộ công lao này phải được gán gép cho người anh ruột của hắn ta, Vương Tiểu Minh, cũng chính là vị giáo sư nổi tiếng trên thế giới giáo sư Bruce Da.

Ngay khi Vương Tiểu Cường đi về phương hướng của Dương Gian, Dương Gian lại có một cảm giác quỷ dị rằng, quỷ vực của hắn đang bị thu hẹp lại, dường như đang bị thứ gì đó áp chế, không cách nào mở rộng ra được.

- Hả?

Dương Gian nhìn về phía Vương Tiểu Cường.

Vương Tiểu Cường lạnh lùng nói:

- Tôi mặc kệ năng lực của cậu là gì nhưng một khi tôi đã ra tay, dù không thể nói là tôi có thể giết cậu, nhưng muốn bắt giữ cậu lại là chuyện không thành vấn đề.

- Bịch!

Mỗi bước đi của hắn ta đều có một khối thịt rơi xuống, hắn ta tiếp tục đi về phía trước.

- Bịch, bịch, bịch!

Trên người của Vương Tiểu Minh lại rơi ra những khối thịt, sợi kim tuyến dùng để khâu bị bung ra ngoài, trên người máu đã đông lại thành từng cục, từng cục, trông anh ta vừa quỷ dị lại vừa kinh khủng, khiến ai cũng phải rợn người khi nhìn vào. Hơn nữa, ngay khi nhưng khối thịt rơi ra từ trên người của hắn ta. Đột nhiên lại có một bóng dáng hiện ra ở trong làn sương khói màu vàng chưa tan hết. Người này nhặt những cục thịt của Vương Tiểu Cường lên, sau đó chậm rãi đi theo sau lưng Vương Tiểu Cường. Đương nhiên, người đi theo phía sau lưng của hắn ta không thể nào là người được, chính là quỷ, một con quỷ thực sự.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch