Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 290: Kế Hoạch Vây Giết Dương Gian 1

Chương 290: Kế Hoạch Vây Giết Dương Gian 1

Lần trước hắn đã phải thỏa hiệp yêu cầu của nó rồi, xem ra hiện tại nó đang có ý định bãi công, không muốn lộ ra tin tức quan trọng cho hắn xem.

Việc liên hệ cùng với tấm da cũng chả khác gì việc liên hệ với quỷ, nó lại không phải quỷ tầm thường, tấm da tồn tại mà không mang nguy hiểm gì cả. Nhưng ở những thời khắc mấu chốt có thể cứu mạng, cho nên nó khiến cho người ta ỷ lại vào nó.

Giống như người ta chơi game mà dùng hack vậy, làm cho người khác chơi trò chơi dễ dàng.

Nhưng Dương Gian hiểu, trên đời này sẽ không có bữa cơm nào miễn phí, không có con quỷ nào trợ giúp người mà không mất gì cả.

Tấm da này đang mưu đồ một chuyện gì đó, cũng có thể nó đang lợi dụng hắn để đạt được một điều kiện, một yêu cầu nào đó.

Nuốt quỷ chỉ là bước đầu tiên của mưu đồ này, còn về bước thứ hai trong ý đồ của nó tạm thời tấm da còn chưa có lộ ra ngoài.

Dương Gian nhìn chằm chằm vào tấm da, nói với nó.

- Có phải mày đang ý kiến về việc tao nhốt mày trong hộp một đoạn thời gian? Nếu hiện tại mày còn tiếp tục bãi công với tao, giá trị lợi dụng của mày có lẽ đã hết rồi đó. Nuốt một con quỷ có lẽ vẫn chưa thể làm cho mày thõa mãn được, nếu không mày đã sớm khôi phục.

Chữ ở trên tấm da cũng không hề thay đổi, vẫn là một hàng chữ như lúc này.

Dường như hiện tại hắn đã không cách nào trò chuyện với nó nữa.

Dương Gian nhíu mày.

- Nếu tao bỏ mày vào trong một cái hộp bằng vàng, hàn kín lại và ném mày xuống biển thì mày thấy sao? Dù sao hiện tại tao vẫn không thể nào yên tâm với mày được nữa.

Sau một giây, chữ viết trên tấm da lại bắt đầu biến mất.

Dường như nó bị một loại lực lượng nào đó xóa đi, sau đó là một đống chữ mới được hiện ra.

"Khi tôi đến căn phòng thứ 3, tôi có thấy ở đó một tấm gương quỷ, đồng thời tôi quyết định mang nó ra ngoài. Bởi vì tôi biết tấm gương quỷ này còn tồn tại một năng lực không thể nào tưởng tượng nổi... "

Chữ viết đến đây thì bị đứt đoạn mất một chút, sau đó ở phía dưới góc của tấm da hiện lên một hàng chữ lớn:

"Nó có thể khiến cho người chết sống lại."

Cái gì?

Làm cho người chết sống lại?

Con ngươi Dương Gian đột nhiên co rụt lại, hắn đứng phắt dậy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào tấm da.

- Điều này là không có khả năng.

Từ lúc chuyện linh dị xảy ra đến giờ, chưa có ai có thể khiến cho người chết có thể sống lại, chí ít theo những gì mà hắn có thể biết là như vậy.

Sau đó chữ viết lại thay đổi:

"Nó cũng tương tự suy nghĩ của tôi, việc chính thức hồi sinh không thể xảy ra được. Chẳng qua xét theo góc độ nào đó thì chuyện này cũng được coi là sống lại. Nhưng thứ cần đánh đổi lại khá nhiều, cái giá phải trả khi làm chuyện này chính là phải thả ra một con quỷ trong tấm gương ra.

Sau đó Dương Gian lại trầm ngâm về câu nói của tấm da.

"Theo một góc độ nào đó thì điều này cũng tương tự như sống lại."

Câu nói này có nghĩa là gì, điều này không được tính chính thức sống lại phải không?

Còn cái giá phải trả cho việc này, Dương Gian nghĩ nó có thể lớn hoặc nhỏ hơn so với thứ nhận được.

Nếu một người lọt vào bên trong cục diện hẳn phải chết, việc thả ra một con quỷ để đổi lấy mạng sống cũng đáng giá để làm.

Nghĩ đến việc trong tấm gương quỷ kia còn tồn tại một đống quỷ khiến cho tim của Dương Gian không thể nào kiềm chế được mà phải đập nhanh.

Nó đang muốn lợi dụng nhu cầu tâm sinh lý của hắn để thả ra thứ khủng bố này hay sao vậy?

Cũng có thể, đây chính là một cái bẫy, một cái bẫy rập do tấm da bố trí?

Thế nhưng, mặc dù tấm da rất quỷ dị nhưng có một số thông tin lộ ra thì ra lại chân thật.

Dương Gian âm thầm suy nghĩ.

“Không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin nó.”

Tiếp theo, trên tấm da lại xuất hiện thêm một hàng chữ:

"Đối với hai căn phòng ở tầng hai của căn nhà kia, tôi cảm thấy nên phong ấn nó lại thì tốt hơn, trong đó tồn tại hai thứ khủng bố không biết tên... Một khi mở cửa ra, sẽ tạo thành một tai họa đáng sợ, tôi e ngại điều này."

"Việc không cho mình mở ra hai cánh cửa ở hai căn phòng kia? Có lẽ chỉ là lừa dối."

Đối với chuyện này Dương Gian càng tin tưởng vào suy đoán của bản thân hơn.

Chủ nhân của căn nhà kia chịu để lại mấy thứ đó trong phòng, có lẽ người kia cũng nghĩ đến một ngày mấy thứ này sẽ được nhìn thấy ánh mặt trời.

Nếu tấm gương quỷ đúng như những gì tấm da nói, nó có thể hồi sinh người chết. Như vậy điều này sẽ là một sự trợ giúp cực kỳ to lớn đối với ngự quỷ nhân.

Thế nhưng, mọi chuyện chỉ có từng đó thôi hay sao?

Dương Gian cảm thấy tấm da vẫn còn đang cố giấu diếm hắn chuyện gì đó, cũng tại lúc Dương Gian đang ngồi thăm dò tấm da, ở bên ngoài tiểu khu Quan Giang đột nhiên xuất hiện một đoàn xe.

Đoàn xe không đi vào bên trong tiểu khu mà dừng lại ở bên ngoài.

Trên chiếc xe đầu tiên đi xuống hai người đàn ông.

Một người mặc bộ vest trên người trông rất trẻ tuổi, sắc mặt hơi có một chút tái nhợt, không được tự nhiên, trong mắt của người này để lộ ra một phần âm trầm.

- Chính là chỗ này hay sao? Dương Gian ở chỗ này à.

Người này không thể là ai khác được nữa.

Chỉ có một cái tên mà thôi, Vương Tiểu Cường ở câu lạc bộ Tiểu Cường.

Lần trước câu lạc bộ Tiểu Cường bị Dương Gian quậy một lần, dường như bị sập tiệm rồi. Hiện tại đừng nói là người mới gia nhập vào, ngay cả thành viên cũ cũng không có một ai dám đi đến câu lạc bộ nữa.

Mối uy hiếp từ Dương Gian khiến cho bọn họ sợ.

Nếu ngự quỷ nhân khống chế hai con lệ quỷ không chết, người khác không thể nào dám làm việc cho câu lạc bộ cả.

Vương Tiểu Cường nhìn về phía người đàn ông ở bên cạnh hắn ta.

- Hẳn là một loại năng lực của Dương Gian đã lộ ra ngoài, đó chính là quỷ vực...một trong những năng lực khó giải của lệ quỷ. Còn con quỷ thứ hai tôi không thể biết được, Diệp Phong, cậu có tự tin giải quyết được hắn hay không?

Người đàn ông ở bên cạnh tuổi tầm 30, trông người này rất thành thục, trầm ổn. Hắn ta mặc một chiếc áo khoác dày, khuôn mặt để lộ ra một chút kiệt ngạo bất tuân.

Diệp Phong đốt một điếu thuốc, nói thẳng:

- Đúng là rất khó để đối phó với quỷ vực, nếu hắn muốn giữ mạng tôi sẽ không thể nào giải quyết được hắn đâu. Vì vậy chúng ta chỉ có thể ra tay một cách bất ngờ, nếu không lần hành động này của cậu sẽ thất bại. Nếu có tên Vương Nhạc kia ở chỗ này mà nói, tôi có khả năng nắm chắc đến 7 8 phần. Quỷ giây thừng của tên kia có thể vây khốn lệ quỷ, ngự quỷ nhân. Nếu hắn ta phối hợp cùng hành động thì cứ cho tên kia có mười cái quỷ vực cũng sẽ phải xong đời.

Vương Tiểu Cường nói:

- Nếu cậu đã nói như thế, tôi sẽ tin tưởng cậu. Nhưng cậu cũng đừng có quên, anh tôi là giáo sư, là người thứ nhất tham gia vào việc nghiên cứu chuyện linh dị nước ta. Lần này tôi đã đến cơ sở nghiên cứu của anh tôi mang ra một thứ, thứ này rất có lợi cho hành động lần này.

Lúc này, Diệp Phong mới nhìn rõ được thứ đang nằm trong của Vương Tiểu Cường. Khi đến đây Vương Tiểu Cường có mang theo một chiếc vali màu vàng kim, là loại vali đặc chế.

Diệp Phong cười hỏi:

- Giáo sư Vương lại phát triển và nghiên cứu ra sản phẩm gì mới sao? Thứ quỷ nên kia cũng không tệ, nó có thể né tránh lệ quỷ tập kích, nếu không cậu cũng xin một cây đi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch