Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 299: Con Quỷ Thứ Hai Của Diệp Phong

Chương 299: Con Quỷ Thứ Hai Của Diệp Phong

Vương Tiểu Cường thống khổ kêu là thảm thiết, hắn ta cảm thấy da thịt trên cổ đang bị xé ra khỏi người. Không có xương cốt, chỉ như một tấm mặt nạ da người mhưng hắn vẫn còn có thể sống, còn có thể cảm nhận được sự đau đớn.

Chiếc đầu hư thối cực độ kia lại xuất hiện thêm một lần nữa, sắp có thêm một con quỷ sắp sửa bị thả ra ngoài.

Dương Gian không hề có ý định buông tha cho Vương Tiểu Cường.

- Mày có kêu la đi nữa thì cũng vô dụng, tấm da mặt này của mày tao phải lấy cho bằng được.

Dưới sự lôi kéo của bóng quỷ không đầu, tấm da ở chỗ cổ của Vương Tiểu Cường tiếp tục bị xé rách. Theo một tiếng hét thảm thiết như heo chọc tiết của hắn ta vang lên, toàn bộ tấm da mặt đang bao phủ khuôn mặt hư thối cực độ kia đã bị bóng quỷ không đầu kéo xuống dưới.

Đây chính là tấm da mặt của Vương Tiểu Cường. Thế nhưng Dương Gian cũng không cho rằng làm như thế là có thể giết chết được Vương Tiểu Cường. Lần trước hắn gỡ đầu của Vương Tiểu Cường xuống rồi nhưng lại thất bại, tên này vẫn có thể sống sót.

Cách duy nhất là phá hủy toàn bộ tấm da mặt này của Vương Tiểu Cường mà thôi.

Không thể nào đánh chết quỷ nhưng tấm da mặt này của Vương Tiểu Cường lại phá hủy rất dễ dàng.

- Dương Gian, đừng có quá đáng! Có tôi ở đây mà cậu lại dám làm xằng làm bậy như thế?

Nhưng đúng lúc này, Diệp Phong đã đuổi đến, hắn ta đưa tay ra túm lấy bóng quỷ không đầu. Đồng thời lạnh lùng nhìn lấy Dương Gian, ý đồ muốn cướp đoạt lại tấm da mặt của Vương Tiểu Cường.

Con lệ quỷ của Vương Tiểu Cường không có năng lực nhiều trong việc đánh nhau nhưng khả năng tự vệ của nó thì lại cực kỳ lợi hại.

Những thủ đoạn bình thường sẽ không có cách nào giết chết được hắn ta.

Dù sao nó cũng là một con quỷ đội lốt da người.

Dương Gian nhìn Diệp Phong túm lấy bóng quỷ không đầu. Hắn không hề kinh ngạc, người lại có chút cười cợt nói:

- Anh dám dùng tay nắm lấy nó, lá gan của anh đúng là không nhỏ.

Thừ này quá quỷ dị, nó có thể không chế bất cứ thân thể của bất kỳ người nào, cũng có thể khống chế bất cứ con quỷ nào.

Dương Gian phải cẩn thận từng li từng tí khi khống chế bóng quỷ không đầu, không dám để cho nó đạt được thân thể của quỷ.

Nếu không, chỉ sợ là lực lượng áp chế sẽ biến mất ngay lập tức.

Sau một giây, bóng quỷ không đầu lập tức dung nhập vào trong người của Diệp Phong theo cánh tay của hắn ta.

Chỉ cần thành công thì Diệp Phong chỉ là một khối thi thể bị quỷ khống chế mà thôi, thế nhưng bóng quỷ không đầu đã thất bại.

Cái bóng màu đen của bóng quỷ không đầu đã bị gạt ra ngoài, nó không cách nào xâm nhập vào bên trong cơ thể của Diệp Phong.

Diệp Phong lộ ra nụ cười quỷ dị khiến cho người ta phải sởn tóc gáy khi nghe được, hắn ta giống như một đầu ác quỷ đang cười vậy.

- Hai con quỷ của cậu tôi đã lĩnh giáo được một chút rồi, nhưng có lẽ con quỷ của tôi thì cậu vẫn chưa thể chứng kiến nhỉ. Đầu tiên cho tôi xin phép được tự giới thiệu về bản thân một chút, tại hạ tên là Diệp Phong, biệt hiệu là áo quỷ. Thường được gọi là áo quỷ Diệp Phong.

Hắn ta lập tức cởi chiếc áo khoác ở trên người ra.

Trên người của hắn đang mặc một bộ áo liệm, trên đó có ghi từng chữ phúc nhưng nó bị nhuốm máu loang lổ, không biết là nó đã bị thứ gì đó mặc qua nhưng hắn có thể khẳng định cái áo này không phải cho người mặc.

Dương Gian không khỏi lui về sau một bước.

- Áo quỷ?

Tấn công của bóng quỷ không đầu bị thất bại, dường như áo liệm bảo hộ Diệp Phong khỏi đòn tấn công của lệ quỷ, không bị lệ quỷ xâm phạm.

Thế nhưng trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí, chẳng có con quỷ nào mà lại vô hại. Cho nên cái áo liệm này vừa bảo vệ hắn ta nhưng đồng thời nó cũng tồn tại một loại hậu quả nghiêm trọng nào đó.

Chỉ là loại hậu quả này đã bị con quỷ thứ hai gánh chịu, cũng không biết con quỷ thứ hai của Diệp Phong là con quỷ như thế nào?



Mặc kệ là ngươi đang đối phó với ngự quỷ nhân hay với người bình thường. Điều quan trọng nhất không phải là năng lực của ngươi mạnh mẽ đến mức nào mà chính là tình báo và tin tức. Cái quan trọng chính là tin tức của ngươi về đối thủ có kỹ càng hay không.

Mặc dù quỷ khủng bố thật sự nhưng chỉ khi giao đấu qua với nó, hiểu được quy luật của con quỷ này, đồng thời nắm giữ thủ đoạn giết người của nó, việc sống sót từ trong tay của con quỷ kia sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Ngoại trừ một vài chuyện linh dị đặc biệt không thể giải thích ra, đa số chuyện linh dị khác đều lưu lại đường sống, điều quan trọng là có ai tìm thấy con đường sống đó để đi hay không mà thôi.

Vương Tiểu Cường dẫn Diệp Phong đến tận cửa để tìm hắn thì chắc hai người bọn họ sẽ có chuẩn bị kỹ càng.

Toàn bộ tư liệu của Dương Gian chắc chắn đã bị bọn họ biết hết cả rồi nhưng Dương Gian lại không hề biết chút thông tin nào về Diệp Phong, ngoại trừ cái tên ra, tên cũng là do hắn đoán ra chứ không thật sự biết.

Toàn bộ thông tin mà hắn biết chỉ là khống chế hai con quỷ, là một vị ngự quỷ nhân có độ nguy hiểm rất cao. Ngoại trừ mấy thứ đó ra thì còn lại đều là bức màn đen, vì thế đây cũng không phải là một cuộc đọ sức công bằng.

Từ đầu đến cuối, Dương Gian đều ở vào thế hạ phong. Hắn có thể sống đến giờ mà không có chết cũng là nhờ vào năng lực tự vệ khó giải của quỷ vực. Nếu đổi lại là một vị ngự quỷ nhân khác, có lẽ hiện tại đã là một cái xác không hồn.

Diệp Phong thấy Dương Gian lùi lại phía sau, chợt nở một nụ cười lạnh.

- Tôi muốn đối phó với cậu thì là một chuyện rất dễ dàng. Nhưng cậu lại không thể nào đối phó được với tôi. Hai con quỷ của cậu đều đã được sử dụng hết cả rồi, cậu cũng chỉ làm được có như vậy thôi.

Mọi chuyện đang diễn ra đúng như kế hoạch, chỉ cần hạn chế quỷ vực của hắn, việc đối phó với Dương Gian lại bị biến thành môt việc làm cực kỳ dễ dàng đối với hắn ta.

Dương Gian nhíu mày, hắn không hề nói gì, chỉ mang theo vài phần cảnh giác.

Hắn không quá để ý đến cái áo liệm trên người của Diệp Phong, thứ mà hắn đang để ý và đề phòng chính là con quỷ thứ hai của hắn ta. Nếu có thể biết được con quỷ thứ hai của hắn ta là gì thì mọi chuyện ngày hôm nay có thể kết thúc rồi.

Nếu cứ kéo dài mọi chuyện như thế này thì cả hai bên đều không hề có lợi.

Sử dụng lực lượng lệ quỷ quá độ, sẽ khiến cho bản thân bị chết bởi sự khôi phục của lệ quỷ, ngay cả khi khống chế hai con lệ quỷ cũng như vậy.

Dương Gian nói:

- Nói nhảm nhiều như thế để làm gì chứ, bản lĩnh của anh chỉ có chừng đó thôi sao?

Diệp Phong chậm rãi bước đến gần Dương Gian.

- Không cần phải vội vàng như thế, một lát nữa thôi là cậu có thể hiểu được. Ngay cả khi hai vị ngự quỷ nhân đều khống chế hai con lệ quỷ thì vẫn có khoảng cách.

Hắn ta vừa đi lại thì tay áo của chiếc áo liệm ở trên người hắn ta bắt đầu nhỏ từng giọt từng giọt, tí tách tí tách lại tí tách, bên dưới rơi ra đầy từng giọt màu đỏ tươi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch