Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 374: Một Người Chết

Chương 374: Một Người Chết

Dựa theo lý mà nói, hiện tại bọn họ có nhiều ngự quỷ nhân như vậy, khả năng thắng là rất cao.

Đúng lúc này, một vị ngự quỷ nhân đi ở phía trước đột nhiên vội vàng hạ thấp giọng và nói.

- Chờ một chút.

- Hả?

Mọi người ngay lập tức dừng lại theo phản xạ, sau đó đồng loạt nhìn về phía trước. Tiếp đó sắc mặt toàn bộ mọi người đều run lên sau khi thấy được thứ ở phía trước.

Ở phía trước.

Không biết từ lúc nào, một căn phòng có treo tấm biển khoa chỉnh hình đã mở cửa hoàn toàn.

Ánh đèn bên trong lập tức truyền ra bên ngoài khiến hành lang tối tăm đột nhiên lộ ra một khu vực có ánh sáng nhưng khu vực này chỉ rộng có 4 5 mét vuông.

Việc cánh cửa của phòng khoa chỉnh hình bị mở không thể khiến cho mọi người sợ hãi như thế. Thứ khiến toàn bộ mọi người cảm thấy bất an là một bóng người to cao đang đứng ở trước cửa phòng bệnh.

Dường như thứ gì đó đang đứng ở đấy chờ đợi mọi người đến.

Bấy giờ có người thấp giọng hỏi.

- Ai ở phía trước vậy?

Thế nhưng bóng người phía trước không hề đáp lại người kia. Cái bóng kia vẫn đứng yên như cũ, không nhúc nhích, trông chả khác nào một pho tượng.

Trên trán của người kia ngay lập tức chảy đầy mồ hôi lạnh, người kia vội quay đầu lại và hỏi:

- Không phải người bệnh, cũng không phải nhân viên trong bệnh viện sống sót. Giáo sư Vương, chúng ta phải làm cái gì bây giờ...

Vương Tiểu Minh bình tĩnh nói:

- Không cần phải sợ hãi như thế. Chúng ta tiếp tục đi về phía trước thôi. Nếu đó là quỷ thì nghĩ cách giam nó lại là được.

Không ít người thầm nghĩ trong lòng.

Mọi chuyện đâu có dễ dàng như vậy được chứ!

Khi ngự quỷ nhân đối mặt với lệ quỷ, lực lượng lệ quỷ mà bọn họ nắm giữ cũng chỉ giúp bọn họ có thêm một chút năng lực tự vệ mà thôi. Nếu so sánh thật sự về lực lượng giữa hai bên, dù có thêm 10 vị ngự quỷ nhân nữa cũng không đủ cho lệ quỷ giết.

Thế nhưng có phàn nàn như thế nào đi nữa, hiện tại bọn họ nhất định phải kiên trì đi về phía trước.

Khoảng cách với căn phòng được mở kia đang càng ngày càng gần.

Thế nhưng bóng dáng kia vẫn đứng yên bất động như cũ, nó không hề có bất kỳ phản ứng nào.

Dương Gian nhíu mày, hiện tại hắn đã có chút căng thẳng, cũng có một chút khó hiểu.

"Nhìn thấy, đụng trúng, nghe được. Nếu mấy cái kia chính là quy luật giết người của quỷ anh ở ba giai đoạn phía trước. Nếu như thế, hiện tại đã thõa mãn được điều kiện giết của lệ quỷ ở giai đoạn thứ ba. Như vậy con quỷ đứng ở bên trong căn phòng kia hẳn phải xông ra tấn công bọn họ mới đúng, hẳn nó đã nghe được âm thanh phát ra từ nãy đến giờ."

Quả nhiên, quy luật chính thức của quỷ anh vẫn cần phải đích thân thử nghiệm thêm một chút. Không trách được Vương Tiểu Minh không dám tiến hành phỏng đoán quỷ anh ở giai đoạn thứ tư. Việc kết luận lung tung và vô căn cứ sẽ rất dễ khiến bản thân mất mạng dễ dàng.

- Két!

Thế nhưng, khi mấy vị ngự quỷ nhân đi đến gần cánh cửa kia, khoảng cách giữa hai bên chỉ còn có 2 mét. Đúng lúc này cánh cửa của căn phòng khoa chỉnh hình độtr nhiên đóng lại.

Ánh đèn biến mất, cái bóng cũng biến mất, cánh cửa đã đóng chặt như cũ.

Toàn bộ mọi thứ đều khôi phục lại vẻ bình tĩnh như lúc đầu.

Chuyện gì thế này?

Ngay lập tức vị ngự quỷ nhân kia trợn tròn cả hai mắt.

Hắn ta không hiểu được chuyện gì vừa mới xảy ra nữa.

Có phải là nó đang bỏ chạy hay không vậy?

Có phải là con quỷ kia cũng biết được đám người bọn họ không dễ bị ức hiếp nên mới cảm thấy sợ hãi?

- CMN, mày là thứ gì lại dám chạy đến đây hù dọa người khác chứ. Có gan thì chạy ra đây đi. Bọn tao nhiều người như thế còn sợ một con con quỷ như mày hay sao. Hôm nay tao nhất định phải nhốt mày lại.

Có lẽ là do người này cảm thấy bản thân bị đùa giỡn, đồng thời sinh ra tức giận vì sự sợ hãi của bản thân từ nãy đến giờ. Người này lập tức lao về phía trước, đưa chân đạp thẳng vào cánh cửa kia.

- Rầm!

Ngay lập tức, cánh cửa của phòng bệnh bị đạp văng ra.

Bên trong căn phòng chỉ là một mảnh không gian đen kịt, đồng thời còn có thêm một luồng gió âm lãnh phả vào mặt, kèm theo đó là một mùi hôi thối nhàn nhạt của thi thể

Trương Hàn kinh hãi nói:

- Người này bị điên rồi sao? Lúc này là lúc nào rồi mà còn gây chuyện lung tung như thế? Cậu không muốn sống nữa thì để chúng tôi sống tiếp chứ, chúng tôi đã có ai muốn chết đâu.

Quả nhiên, khi Dương Gian không hề ức hiếp người khác nữa thì mấy người kia sẽ không chịu yên ổn.

Ở trong đội ngũ nào cũng thế, luôn luôn có mấy thằng ngu cứ lao đầu đi tìm cái chết.

Người kia cười lạnh.

- Sợ cái đếch gì chứ. Mục đích đến đây của chúng ta là gây sự với nó. Nếu hiện tại không hấp dẫn con quỷ kia ra ngoài mà cứ dây dưa kéo dài với nó thì chúng ta mới là người phải chịu thiệt thòi. Con quỷ kia chịu đựng nổi nhưng chúng ta, đám ngự quỷ nhân chỉ khống chế một con lệ quỷ không có cách nào chịu đựng được. Tôi không muốn chết một cách chậm rãi vì sự khôi phục của lệ quỷ, nếu đã vậy rồi, tôi nghĩ chúng ta nên xông lên liều với nó một phen. Được ăn cả ngã về không.

- Ách...!

Trương Hàn nghẹn lời.

Dường như tên kia nói chuyện cũng có chút đạo lý, màVương Tiểu Minh cũng ngầm đồng ý với hành động lỗ mãng của tên kia, hắn ta chỉ hỏi:

- Cậu thấy cái gì bên trong không?

- Không có gì hết, toàn bộ chỉ là một căn phòng tối tăm. Chỗ này cũng không giống với phòng khám của bệnh viện, mà nó giống với...

Thế nhưng không chờ cho tên kia nói ra đáp án, rốt cục là tên kia trong thấy căn phòng này giống cái gì. Thì đột nhiên có hai cánh tay màu xanh đen vươn ra từ trong bóng đêm và bóp cổ của tên kia.

- Hả?

Ánh mắt của người kia lập tức trợn ngược, sau đó đầu bị lệnh về một bên, tiếp đó là đầu rời khỏi xác.

Cuối cùng hai cánh tay màu xanh đen kia nắm lấy người nọ và lôi vào bóng tối ở phía sau lưng.

- Rầm!

Sau đó cánh cửa kia đóng lại như cũ, mọi thứ chìm vào yên lặng thêm một lần nữa.

Ai nấy đều sửng sốt, thậm chí không có bất kỳ một ai phản ứng kịp.

Từ lúc xảy ra chuyện cho đến khi kết thúc cũng chỉ ngắn gọn trong vòng một giây thời gian, bọn họ không thể nào điều động lực lượng lệ quỷ để ứng phó kịp. Ngay cả Dương Gian cũng chỉ miễn cưỡng mở ra được mắt quỷ mà thôi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch