Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 426: Vương San San Sống Lại

Chương 426: Vương San San Sống Lại

Lúc này Vương Bân đang cõng thi thể của Vương San San, ông ta vừa mệt vừa sợ. Bởi vì toàn thành phố đang bị mất điện nên thang máy không có cách nào hoạt đột được. Vì thế ông ta chỉ có thể đi theo cầu thang bộ để xuống. Chỉ là vị trí nhà của ông ta nằm khá cao cho nên việc xuống dưới tiêu tốn không ít thời gian của ông ta.

Vương Bân vừa đi vừa nghĩ.

"Sớm biết thế này sẽ không ở trên cao như vậy làm gì."

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng lúc trước chính ông ta là người lựa chọn ở tầng cao nhất của tòa nhà. Bởi vì ông ta cảm thấy nếu chỗ này xuất hiện quỷ, nó sẽ không thể nào tìm đến nhà ông ta một cách dễ dàng được nếu ông ta ở trên tầng cao.

Đương nhiên ý nghĩ này của ông ta là cực kỳ sai lầm.

Nếu quỷ thật sự muốn tìm tới ông ta, dù ở nơi cao như thế chứ cao hơn nữa cũng chẳng có tác dụng gì.

Ngược lại nếu ở dưới tầng môtj thì việc chạy trốn sẽ càng thuận lợi hơn.

Nhưng khi Vương Bân đi đến tầng 3 tầng 4 gì đó, ông ta đột nhiên cảm thấy mọi chuyện có gì đó không được thích hợp.

Thế mà ở hành lang của tầng dưới có xuất hiện những tiếng bước chân nặng nề, dường như có thứ gì đó đang đi lên trên này.

Vương Bân giật mình.

Ông ta lập tức cho rằng bản thân đã nghe nhầm, thế nhưng sau khi dừng lại và cẩn thận lắng nghe một lúc. Ông ta lập tức phát hiện ra bản thân ông ta không hề nghe nhầm, thật sự phía dưới có tiếng bước chân.

"Sao có thể như vậy chứ? Là ai đang ở dưới tầng?"

Ông ta rất muốn mở miệng hỏi thăm, thế nhưng ông ta lại sợ sau khi hỏi thì không có ai trả lời, ngược lại sẽ khiến cho thứ kinh khủng kia tìm tới.

Lúc này ông ta bắt đầu hốt hoảng, bởi vì tiếng bước chân kia đang đi đến càng ngày càng gần, hiện tại khoảng cách giữa hai bên chỉ còn lại có một tầng.

Vương Bân rất muốn quay đầu đi trở lại con đường cũ, nếu đi theo cầu thang khác có lẽ sẽ có thể tránh né được thứ này.

Thế nhưng khi ông ta vừa chuẩn bị quay người để đi thì trên tầng trên đột nhiên xuất hiện một tiếng bước chân khác tương tự như tiếng bước chân phía dưới. Dường như bên trên cũng có thứ gì đó sắp đi xuống.

- Không, không thể nào.

Lúc này Vương Bân đã cảm thấy được sự tuyệt vọng, toàn thân bắt đầu bị thoát lực.

Ông ta cảm giác được bản thân ông ta đã bị thứ kia để mắt đến rồi. Hiện tại ông ta có thể chết ở trong này, không thể nào đi ra được.

Đằng trước hay đằng sau gì cũng đều bị quỷ chặn đường mất rồi, hiện tại dù ông ta có muốn đi ra bên ngoài cũng không thể được nữa.

Nhưng có quá nhiều thứ lại không muốn cho ông ta thời gian đễ suy nghĩ và do dự.

Khi đằng sau lưng ông ta xuất hiện tiếng bước chân cực kỳ gần, Vương Bân có thể thông qua ánh nến trên tay, chứng kiến được một bóng dáng mơ hồ hiện ra.

Đầu Vương Bân chảy đầy mồ hôi, toàn thân đang run rẩy, ông ta cố gắng lắm mới có thể rặn ra được mấy chữ.

- Ai vậy, người đằng trước là ai thế?

Thế nhưng người tầng dưới không trả lời ông ta mà người kia vẫn tiếp tục bước lên trước.

Dần dần bóng người kia đã đi vào bên trong phạm vi chiếu sáng của ánh nến.

Một thân thể cứng ngắc với khuôn mặt chết lặng màu xanh đen hiện ra trong tầm mắt của ông ta.

- A!

Vương Bân lập tức hét to một tiếng, ông ta hoảng sợ khiến cho ngọn nến bị rơi xuống đất, cả người bị mất thăng bằng tiếp đó té ngã trên mặt đất.

Quỷ nhiên là quỷ.

Bản thân ông ta đã bị quỷ để mắt đến.

Thế nhưng ngay khi ông ta sắp sửa ngã xuống đất thì đột nhiên có một cánh tay lạnh lẽo xuất hiện ở sau lưng và đỡ ông ta.

Đồng thời âm thanh của Dương Gian đột ngột vang lên.

- Chú Vương, sao chú không chiu ở yên ổn trong nhà mà lại chạy ra ngoài này để tự sát vậy? Đã thế còn cõng theo Vương San San làm gì?

- A!!

Vương Bân lại hét to một tiếng vì hoảng sợ, da đầu ông ta đang tê tái, đúng là biểu hiện của chim sợ cành cong.

Dương Gian nói:

- Thôi được rồi, chỗ này cũng không phải là chỗ nói chuyện, đi ra chỗ khác trống trải hơn đi.

Ánh sáng màu đỏ lóe lên, ba người, tính thêm cả con quỷ đang đến gần mấy người cũng biến mất khỏi hành lang.

Chờ đến lúc đám người xuất hiện ra thì cả đám đang đứng trên đường cạnh trạm xăng của tiểu khu.

"Quỷ anh giai đoạn thứ ba, không biết có thể giết chết nó hay không? Dù sao nó cũng chỉ là vật phẩm diễn sinh ra của con quỷ kia. Nó không phải quỷ anh thật sự, khả năng cao mình có thể tiêu diệt được nó hoàn toàn."

Ánh mắt Dương Gian khẽ động, hắn chủ động tiến về phía con quỷ anh có khuôn mặt màu xanh đen như người chết kia.

Hắn đưa tay chộp một cái, sau đó trực tiếp bóp lấy cổ của nó và nhấc nó lên khỏi mặt đất.

Đây là khí lực không phù hợp với lẽ thường của hắn.

Bởi vì đây cũng không phải là cỗ khí lực của Dương Gian mà của con quỷ ảnh.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch