Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 428: Vương San San Sống Lại 3

Chương 428: Vương San San Sống Lại 3

Vương Bân có chút khó có thể tin khi nhìn thấy vị cảnh sát đang mặc bộ đồng phục của Cảnh sát Quốc tế ở trước mắt.

- Cậu... Cậu là Dương Gian?

Ông ta tuyệt đối không thể nào nghĩ ra được lúc này Dương Gian lại xuất hiện ở trước mặt mình, không phải là cậu ta đã biến mất mấy ngày trước rồi sao?

Thậm chí ông ta còn cho rằng là Dương Gian đã chết nữa.

Dù sao tính mạng của con gái ông ta và tính mạng của Dương Gian có sự liên hệ với nhau.

Dương Gian quay đầu lại và hỏi:

- Ừm, là cháu đây. Chú Vương, chú cõng Vương San San đi đâu thế?

Vương Bân quan sát hai bên một lát, sau khi thấy đám khủng bố kia đã bị biến mất hết thì nó mới ổn định lại được tâm thần:

- San San, con bé... Có bé đã đi rồi. Thi thể con bé đã để ở trong nhà mấy ngày nên chú định mang nó ra ngoài để hỏa táng.

Dương Gian trầm ngâm.

- Vương San San chết rồi à?

Đúng rồi, hắn đã chết qua một lần. Như vậy cũng có thể Vương San San đã chết theo hắn ở lần đó nhưng hiện tại hắn đã sống lại rồi. Theo lý mà nói thì đúng ra Vương San San hẳn là nên sống lại mới đúng chứ.

- Để cháu nhìn xem sao.

Vương Bân gật gật đầu, ông ta lập tức bỏ cỗ thi thể đang cõng trên lưng xuống.

Dương Gian gỡ tấm vải màu trắng tra, hắn lập tức nhìn thấy được thi thể của Vương San San. Bộ dạng lúc này của cô vẫn y nguyên như lúc còn sống. Sắc mặt tái nhợt, không có chút màu máu nào. Hơn nữa trên người cũng không hề dính một chút gì gọi là mùi hôi thối của thi thể, lại càng không hề có dấu hiệu bị mục nát.

Hiện tại cô đang tồn tại trong một dạng đặc thù.

Hơn nữa, hiện tại Dương Gian cũng không thể nào phân biệt được sự tồn tại của Vương San San là cái gì, là quỷ nô hay là một cái gì đó khác.

Hắn đã khởi tử hoàn sinh từ trong tấm gương quỷ và hoàn toàn khống chế được quỷ ảnh. Cho nên sự biến hóa dây chuyền ở trên người hắn có kết quả như thế nào thì hắn cũng không thể đoán được, đồng thời cũng chẳng có ai biết được.

Dương Gian sờ sờ vào tay cô.

- Trông bộ dạng của cậu ấy không giống như đã chết, chỉ là... Bất tỉnh nhân sự mà thôi.

Lạnh lẽo nhưng không hề cứng ngắc, da thịt của cô vẫn rất mềm mại và co dãn như cũ.

Nếu như Vương San San chết cùng thời điểm với hắn, như vậy tính cho đến hiện tại là đã trôi qua bảy ngày. Thế nhưng thi thể nằm ngoài trời bảy ngày sẽ không thể nào có bộ dạng như vậy được.

Vương Bân lập tức tỏ ra cực kỳ kích động.

- Thật không? Con bé nhà chú chưa chết à? Cháu có thể cứu San San tỉnh lại không?

Dương Gian trầm ngâm một lát, sau đó nói:

- Mặc dù cậu ấy chưa có chết nhưng tình trạng hiện tại của cậu ấy giống như một người thực vật. Có lẽ đang ở vào khoảng không gian giữa sự sống và cái chết. Là một loại tồn tại đặc thù, thế nhưng theo lý thì dạng này cũng không thể nào hôn mê bất tỉnh được, trừ phi...

Ngay lập tức Dương Gian liền nghĩ đến cái gì đó, hắn lập tức nhìn về một nửa thi thể còn sót lại trên mặt đất của quỷ anh.

Vương Bân vội hỏi:

- Trừ phi cái gì?

Dương Gian nói:

- Hiện tại có lẽ là cậu ấy đang thiếu một cỗ lực lượng dùng để chèo chống sinh mạng, lúc trước cậu ấy có. Nhưng do sự biến hóa của cháu nên cỗ lục lượng kia đã biến mất.

Quỷ nô cũng tương tự như những con quỷ anh diễn sinh ra, chúng đều có chung một đặc điểm.

Đó chính là dựa vào quỷ ngọn nguồn để sống, dựa vào lực lượng của lệ quỷ đầu nguồn để duy trì sinh hoạt. Trước đó Dương Gian đã chết qua một lần nên quỷ ngọn nguồn biến mất, vì thế Vương San San chết. Nhưng cô lại có một đặc điểm khác với những con quỷ được diễn sinh ra, bản chất của cô là người sống, chứ không phải là quỷ. Cho nên sau khi quỷ ngọn nguồn biến mất, cô bị mất lực lượng chèo chống để sinh hoạt, chứ không mất đi cỗ sinh mệnh đặc thù vốn có của cô, vì thế tình trạng hiện tại của cô chỉ xem như đang ngất đi.

Hiện tại hắn nhất định phải chuyển lực lượng lệ quỷ vào bên trong người của cô một lần nữa, như vậy cô mới có thể tỉnh lại và tiếp tục sống.

Nghĩ đến đây, Dương Gian lập tức nắm lấy cổ tay của cô.

Trên cổ tay của Vương San San có một ấn ký hình con mắt, nhưng nó đã ảm đạm, sau đó biến mất không thấy đâu nữa. Đây chính là ấn ký đã lưu lại lúc trước của mắt quỷ.

Sau một giây, tay của Dương Gian lại toát ra ánh sáng màu đỏ.

Chờ đến khi hắn buông tay ra, ấn ký hình con mắt kia lại trở nên rõ nét, đồng thời còn tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.

Có một phần nhỏ lực lượng lệ quỷ đã lưu lại ở bên trong cơ thể của Vương San San.

Quả nhiên, đúng như những gì mà Dương Gian dự đoán.

Chỉ một lát sau, vốn dĩ đã chết đi nhưng đột nhiên Vương San San lại mở mắt, sau đó thản nhiên ngồi dậy.

- A!

Đối với việc một cỗ thi thể đột nhiên bật dậy, Vương Bân có chút gật mình phải hét toáng lên.

Dương Gian nói:

- Cô ấy sống lại thôi, chú không cần khẩn trương như vậy đâu.

- Con, con gái, có thật là con đó không?

Vương Bân có chút không thể tin được, vốn dĩ con gái của ông ta đã chết bảy ngày rồi nhưng hiện tại nó lại đột nhiên tỉnh lại.

Con mắt Vương San San khẽ nhúc nhích, cô nhìn Vương Bân một lát, sau đó lại nhìn Dương Gian:

- Không phải cậu chết rồi hay sao?

Dường như cô có thể cảm nhận được tình trạng của Dương Gian.

Dương Gian nói:

- Đúng là đã chết nhưng may mắn nên sống lại được. Hiện tại cậu cảm thấy bản thân như thế nào rồi?

Vương San San nói:

- Vẫn giống như trước đây thôi nhưng cũng có chút không giống.

Dương Gian lập tức đứng dậy và nói:

- Cái đó thì không có gì phải kỳ lạ cả, chỉ cần là người chết đi sau đó sống lại thì đều có cảm giác như vậy mà thôi. Được rồi, nếu cậu đã sống lại thì trở về nhà cùng cha cậu đi. Sau đó ở trong nhà nghỉ ngơi cho thật tốt, đừng có chạy ra ngoài. Tôi phải chạy ra ngoài một chuyến để xử lý đống rắc rối của thành phố Đại Xương này đã.

Vương San San nói:

- Như vậy "Bảy".

Vốn Dương Gian đang chuẩn bị rời đi, nhưng nghe cô hỏi như vậy thì lập tức hỏi lại:

- Cái gì bảy?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch