Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 441: Thành Công? 2

Chương 441: Thành Công? 2

Mặc dù một loạt động tác vừa rồi của Dương Gian có thể coi là cực kỳ nhanh, nhưng ngay khi chiếc đinh đóng quan tài trong tay hắn sắp sửa chạm được thân thể của con quỷ thì cánh tay của hắn bị một cánh tay màu xanh đen khác bắt lại.

Công kích bị hóa giải.

Nhưng lúc này quỷ vực cũng đã được mở rộng ra, Dương Gian dễ dàng bao phủ lại được thứ này.

Trong nháy mắt toàn bộ lớp sương bụi bị biến mất, xung quanh được thay thế bằng lớp ánh sắng đặc sền như máu tươi, vì vậy tầm mắt của Dương Gian cũng được khôi phục lại.

Một người mặc chiếc áo liệm, với khuôn mặt chết lặng màu xanh đen đang đứng bên cạnh hắn.

- Chu Chính?

Khi chứng kiến bộ dạng của con quỷ này, tròng mắt của Dương Gian đột nhiên co rụt lại.

Nhưng không đợi cho hắn kịp kinh ngạc, hàm dưới của Chu Chính há ra, bên trong lộ ra một hàm răng dữ tợn màu đen. Vừa xuất hiện ra, nó đã lập tức cắn một cái về phía đầu của Dương Gian.

Nếu bị thứ này cắn cho một miếng thì đảm bảo cái đầu của Dương Gian sẽ bị cắn mất một nửa, đến khi đó hắn chắc chắn sẽ phải chết.

Dương Gian muốn giãy dụa nhưng hắn phát hiện ra cánh tay cầm đinh kia đã không thể nào cử động được.

Nó đã mất đi tri giác, căn bản là hắn không thể nào cảm nhận được sự tồn tại của cánh tay kia.

"Ngón tay này?"

Dương Gian phát hiện ra được, bên trên bàn tay màu xanh đen kia có một ngón tay màu đen tuyền khá nổi bật đang đâm vào cổ tay của hắn.

Chính là thứ này đã cố định cánh tay của hắn.

"Còn có một thứ nữa."

Ngay khi Chu Chính đang muốn cắn vào đầu của Dương Gian, đột nhiên có một sợi dây thừng rơi ra khỏi người của Dương Gian, sau đó nó trực tiếp quấn lấy cổ cả con quỷ kia với ý đồ treo cổ thứ này.

Thế nhưng quỷ dây thừng thất bại.

Mặc dù quỷ dây thừng đã treo cổ được thứ này nhưng cũng chỉ miễn cưỡng lôi cho thứ này phải nhón chân lên một chút, chứ không có cách nào khiến cho con quỷ này phải nhấc hai chân lên khỏi mặt đất.

Mặc dù kết quả này không được như những gì hắn mong đợi nhưng nó có thể làm dịu bớt nguy cơ lần này.

Hàm răng quỷ kia đã dí sát vào mặt của hắn. Chỉ là nó không thể nào cắn tiếp, bởi vì quỷ dây thừng quấn lấy cổ nó.

Đợt tập kích thứ nhất, Dương Gian liều mạng chống đỡ được.

Mọi việc vẫn diễn ra như kế hoạch ban đầu của hắn. Đối với loại quỷ cấp bậc này, dù Dương Gian đã khống chế quỷ ảnh một cách hoàn mỹ. Khi không lo lắng sự khôi phục của lệ quỷ thì cùng lắm hắn có thể chống đỡ được một đợt tập kích của nó mà thôi. Nếu không có thủ đoạn nào khác, cứ tiếp tục dây dưa với thứ này thì kết cục vẫn là hắn chết.

Hàm răng quỷ kia có thể cắn được cả quỷ vực, việc cắn nửa cái đầu của hắn chỉ là việc cỏn con mà thôi.

- Tí tách, tí tách!

Lúc này thần thể của Dương Gian lại dần dần biến thành màu đen, sau đó có từng giọt, từng giọt nước màu đen bắt đầu nhỏ xuống phía dưới.

Sau đó những giọt màu đen này bắt đầu ngưng tụ lại và hóa thành một cái bóng màu đen. Quỷ ảnh đứng dậy một cách chậm rãi.

Quỷ ảnh chậm rãi cầm lấy chiếc đinh loang lổ kia từ tay của Dương Gian, sau đó bắt đâu đi về phía con quỷ ngọn nguồn.

- Mày thua rồi.

Dương Gian cố gắng lắm mới có thể nói ra được câu này.

Giờ phút này quỷ ảnh đã bị hắn không chế, điều này cũng giống như hắn đột nhiên xuất hiện thêm một trợ thủ. Hiện tại hắn chỉ cần kháng cự được đợt tập kích này, thắng lợi sẽ là phần thường giành cho hắn.

Kế hoạch vẫn tiếp tục tiến hành cực kỳ thuận lợi.

Nhưng khi Dương Gian cảm thấy bản thân đã thành công thì...vẻ mặt của hắn đột nhiên trở nên hoảng hốt, sau đó ý thức dần mơ hồ.

Cuối cùng hắn đã khôi phục lại thanh tĩnh.

Nhưng.

Con quỷ trước mắt đã biến mất.

Ngoài ra hình như lớp sương bụi ở xung quanh cũng đang dần lui rã, quỷ vực không còn chịu áp chế nữa. Nó trở lại với phạm vi 100 mét như lúc đầu.

Dương Gian sửng sốt.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Con quỷ kia đâu."

"Trên tay của mình cũng không còn bị thương nữa?"

Hắn phát hiện ra cánh tay của hắn có thể di động được như trước, nhưng sau đó hắn lại thấy được vị trí bị ngón tay màu đen kia đâm đã trở lại bình thường, không có vết thương nào hết.

Đồng thời bên trong phòng học lại vang lên đoạn ghi âm từ một chiếc điện thoại:

"Dương Gian, khi cậu nghe được đoạn ghi âm này, như vậy kế hoạch của tôi đã thành công. Nó đang ở bên trong trường học, cậu có cách nào để xử lý nó không?"

Khi nghe được câu nói này, hai mắt của Dương Gian trợn to ra, lộ ra vẻ kinh ngạc, không thể nào tưởng tượng nổi. Một cảm giác lạnh lẽo bắt đầu lao ra và lan tỏa khắp người của hắn.

Hắn nhanh chóng lao vào căn phòng kia và cầm cầm điện thoại di động lên để nhìn. Sau khi nhìn chiếc điện thoại di động định vị vệ tinh mà Triệu Khai Minh để lại.

Hắn lập tức nhìn chằm chằm vào thời gian hiển thị ở trên đó.

- Không thể nào.

Bộ mặt của Dương Gian tỏ ra sợ hãi còn hơn cả khi gặp quỷ.

Vậy mà thời gian lại trở về 40 phút trước, chính là lúc hắn vừa mới đi đến chỗ này.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch