Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 536: Là Tôi Cố Ý Đó

Chương 536: Là Tôi Cố Ý Đó

- Khi ngủ tôi sẽ tiến vào một loại trạng thái đặc biệt, trong trạng thái này tôi cực kỳ an toàn nhưng hiện tại xem ra không phải tuyệt đối an toàn với tất cả mọi thứ.

- Hiện tại không phải là lúc nói mấy chuyện này đâu. Không bao giờ có thứ gì gọi là tuyệt đối an toàn khi đứng trước mặt lệ quỷ. Ngay cả khi chúng ta ở trên xe buýt cũng vậy.

Trong khi nói chuyện, Dương Gian lại đưa mắt nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Hắn thấy cô dâu xác sống vẫn còn đứng ở chỗ này. Dường như không có động tĩnh nào nữa. Tuy nhiên cánh tay khô khốc kia vẫn nắm chặt lấy bàn tay của thi thể Trương Hạo, trông hai người giống như hai vợ chồng, bọn họ đang đứng ở bên phía đối diện của con đường.

Nhìn bộ dạng của nó có vẻ như nó không định leo lên xe nữa.

Nếu chuyện này là thật thì có thể coi đây là một tin tức tốt.

Thế nhưng sau đó hắn lại phát hiện ra thi thể của Hứa Phong đã biến mất, rõ ràng trước đó hắn ta còn nằm cạnh con quỷ cô dâu xác sống mà.

- Cậu vừa thiếu chút nữa hại chết tôi.

Lúc này ở trong xe buýt đột nhiên vang lên âm thanh nghiến răng nghiến lợi của Hứa Phong, vậy mà hắn ta lại có thể nhân dịp không có ai chú ý để chạy đến bên cạnh xe buýt và vội vàng leo lên xe.

Như vậy vẫn không chết?

Khi trông thấy hắn ta, Dương Gian có hơi lặng người một chút.

Hắn ta đã nằm đè lên trên người của cô dâu xác sống tận ba phút vậy mà không bị thứ quỷ quái kia giết chết?

Mạng của tên này thật sự rất cứng.

Sắc mặt Dương Gian rất bình tĩnh, hắn nhìn ngược lại đối phương với ánh mắt mang theo một ít địch ý.

- Anh không thể nói như vậy, trong tình huống đó mọi thứ dần dần hình thành cục diện phải chết. Hành động kia của tôi chỉ tự cứu bản thân thôi. Nếu không ngăn cản hành động gọi quỷ của con quỷ kia thì một khi 4 con quỷ tụ họp lại một chỗ, anh nghĩ anh còn có cơ hội sống sót mà leo lên xe hay sao?

- Lúc ấy thi thể anh là một thứ gì đó rất đặc thù, việc anh dùng tự vệ có hơi đáng tiếc một chút nhưng áp chế quỷ thì đúng là không có gì hợp hơn. Với lại lần này tôi để o anh cưỡi trên người nữ quỷ rồi, sao có thể coi anh bị thua thiệt được, đâu phải ai cũng được cái phúc đó đâu.

Hứa Phong nhìn hắn với ánh mắt tức giận:

- Cậu căn bản chính là muốn giết tôi. Cái gì mà áp chế quỷ chứ, tất cả chỉ là lấy cớ mà thôi.

Ngay lập tức, Dương Gian trừng mắt nhìn lại hắn ta:

- Vậy thì sao? Do tôi cố ý đó, anh định làm gì tôi nào? Nếu anh muốn nằm thi thì cứ an ổn mà nằm thi đi. Đừng có nghĩ cách trêu chọc thị phi lung tung. Chỉ vì tăng cao tỷ lệ sinh tồn mà anh dám nghĩ cách để hại chết tôi, tôi không có điều gì cần phải khách khí với anh hết. Nếu không phải lúc này anh đang ở trên chiếc xe buýt, anh có tin là tôi sẽ chôn anh nằm dưới 10 km trong lòng đất không? Để nằm cho thõa mãn.

Hắn hiểu được năng lực của con quỷ trong người Hứa Phong rất mạnh. Có thể nói là khả năng tự vệ vô cùng mạnh, mạnh hơn cả người thanh niên tên Lâm Bắc kia.

Thế nhưng nhược điểm của nó cũng hiện ra quá rõ ràng.

Năng lực tự vệ mạnh, đồng nghĩa với việc nó thiếu mất thủ đoạn tấn công, ngay cả phương thức tấn công bình thường cũng chẳng có.

Có lẽ cũng vì nguyên nhân này mà hai người mới có thể bám trụ ở trên xe buýt quỷ lâu như thế này. Còn những người lên cùng thời điểm với hắn ta, thậm chí là những người lên xe trước hắn ta cũng đều chết sạch rồi.

- Cậu không đắc ý được lâu đâu. Lần này là do may mắn, đám quỷ kia tập kích hết vào bọn tôi nên cậu mới có thể sống sót được. Thế nhưng lần tiếp theo không có ai dám chắc mọi chuyện sẽ diễn ra như thế đâu, vì có kiêu ngạo trong này cũng vô dụng thôi, chỉ có người nào sống đến cuối cùng thì mới được coi là người thắng.

Hứa Phong lạnh lùng nói. Vì theo suy nghĩ của hắn ta thì năng lực hắn ta không có điểm xấu nào. Ngược lại hắn ta còn cảm thấy may mắn vì khả năng tự vệ của nó rất mạnh.

Nhớ đến mấy người ngự quỷ nhân cùng thời với hắn. Nếu không chết vì lệ quỷ khôi phục cũng chết do bị dính vào chuyện linh dị. Từng người, từng người một nối đuôi nhau chết.

Duy chỉ có mình hắn ta là còn sống và tiếp tục làm Cảnh sát Quốc tế, là người lăn lộn, sống sót đến cuối cùng.

Dương Gian lập tức cười cợt nói với hắn ta:

- Tôi không biết tôi có thể sống được bao lâu nhưng có một chuyện tôi dám chắc với anh, thời gian sống sót của tôi sẽ lâu hơn anh. Còn vì cái gì thì sau này có cơ hội thì anh sẽ hiểu.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch