Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 559: Phòng Bí Ẩn

Chương 559: Phòng Bí Ẩn

Đám người Dương Gian vừa vào cửa cao ốc này thì lập tức có nhân viên bảo vệ cản lại.

- Thật sự xin lỗi, hiện tại công ty chúng tôi còn chưa có mở cửa kinh doanh, tạm thời không tiếp đón người bên ngoài...

Chương Hoa lập tức xụ mặt và nói:

- Công ty của mấy người bị nghi ngờ có dính líu đến các loại tội danh như buôn lậu, ám sát, tàng trữ súng ống đạn được. Hiện tại chúng tôi đang muốn tiến hành kiểm tra, khám xét từ trên xuống dưới của công ty các cậu. Đây là lệnh khám xét, cậu phải phối hợp hành động với chúng tôi. Nếu cậu có hành động ngăn cản, chúng tôi có quyền bắt giam mấy người đến khi cuộc điều tra kết thúc.

Mấy người bảo vệ kia tỏ ra sửng sốt.

Dương Gian không thèm quan tâm đến mấy người này, ngay cả liếc cũng chẳng thèm. Hắn phối hợp đi theo đoàn người vào bên trong, mấy cái trình tự lắng nhằng này hắn không thèm quan tâm, thứ hắn muốn chỉ là kết quả.

Dương Gian không do dự chút nào mà mở ra quỷ vực ngay.

Trên người của hắn toát ra ánh sáng màu đỏ, hắn trực tiếp sử dụng quỷ vực để bao phủ lại toàn bộ tòa cao ốc. Sau đó che giấu đi ánh sáng màu đỏ đang phát ra kia, khiến người bình thường không thể nào phát hiện ra được.

- Hả?

Sắc mặt của Dương Gian hơi động, theo cảm nhận khi sử dụng quỷ vực. Hắn phát hiện ra quỷ vực của hắn lại không có cách nào xâm nhập vào một căn phòng ở tầng cao nhất của tòa nhà. Có vẻ như xung quanh căn phòng này đã được bao phủ lại bằng một lớp vàng, quỷ vực không thể xâm nhập.

- Ở trên tầng cao nhất, Chương đội trưởng đi theo tôi.

- Có phát hiện gì sao?

Chương Hoa lập tức phân phó chi những người khác ở lại chỗ này để phụ trách liên lạc, còn những người khác đi theo anh ta lên trên.

Dương Gian nói:

- Không rõ lắm, nhưng chẳng mấy chốc là chúng ta sẽ biết ngay thôi. Toàn bộ tòa cao ốc này chẳng có vấn đề gì hết, đừng có lãng phí thời gian đi điều tra từng tầng từng tầng làm gì. Chỉ có một căn phòng có vấn đề mà thôi. Nếu căn phòng này cũng không tra được chứng cứ gì thì hôm nay công cóc rồi.

Chương Hoa đang lơ tơ mơ không hiểu vì sao bèn hỏi.

- Sao cậu có thể khẳng định như vậy?

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Cũng chẳng có gì, chỉ là một loại thủ đoạn không bình thường mà thôi. Nếu anh mà là ngự quỷ nhân thì mấy cái thủ đoạn ở cấp độ như vừa rồi cũng không hề khó. Nó cũng giống như ảo thuật vậy, rất là thần kỳ, muốn chỉ rõ ra thủ thuật bên trong thì thật chất chẳng có thủ thuật nào hết.

Hắn không nói ra quá nhiều chi tiết, dù khá tò mò nhưng Chương Hoa cũng không có hỏi thêm.

Cái này đã dính líu đến một cấp bậc khác rồi, anh ta không có quyền lợi để tìm hiểu nó.

- Hình như thang máy đã bị đóng.

Ngay khi một đám người bước lại gần thang máy liền phát hiện ra toàn bộ thang máy đều đã ngừng hoạt động, đèn báo thang máy đã tắt, nhấn thế nào cũng không sáng.

Một người nhân viên công vụ nói nhỏ:

- Có vẻ đám nhân viên an ninh đóng lại rồi. Bọn họ đã sớm biết chúng ta sẽ đến lục soát, vì vậy tranh thủ thời gian thông báo cho người bên trong cúp điện của hệ thống thang máy. Chắc bọn họ đang muốn kéo dài thời gian, không chừng hiện tại đang tiêu hủy chứng cớ. Tòa nhà cao ốc này vừa mới khánh thành vào năm trước, gồm có 45 tầng, cao hơn 200 mét. Nếu đi thang bộ lên trên đó thì sẽ mất rất lâu.

Sắc mặt Chương Hoa tối sầm:

- Chắc chắn là có gì đó rồi. Bọn họ đang có tật giật mình.

Dương Gian không nói lời nào, hắn chỉ liếc mắt nhìn thang máy.

- Ting ting!

Ngay lập tức đèn thang máy đột nhiên sáng lên, sau đó cửa thang máy chậm rãi mở ra.

Dương Gian đi vào bên trong thang máy, sau đó bảo.

- Đi lên tầng 45.

Những người khác đều đang cực kỳ kinh ngạc vì chuyện không tưởng vừa xảy ra.

Rõ ràng thang máy vừa mới bị cúp điện, vậy mà chỉ trong nháy mắt nó lại trở về bình thường. Nếu những người khác không hiểu rõ vấn đề chắc sẽ nghĩ là do quỷ lộng hành.

Trong lòng Chương Hoa cũng không thể không cảm khái một câu.

"Đúng là ngự quỷ nhân, không có gì là không làm được."

Ngay khi thấy đám người Dương Gian đi vào trong thang máy và biến mất. Một cô gái người lai ở bên cạnh bàn tiếp tân trong đại sảnh vội vàng gọi điện thoại.

- Ông chủ, không hay rồi, thang máy đột nhiên khôi phục lại bình thường. Người tên là Dương Gian kia đã dẫn người đi lên trên rồi.

Ở bên cạnh có một người cảnh sát thấy vậy lập tức quát to.

- Cô đang làm cái gì vậy? Hiện tại đang trong thời gian điều tra, bất cứ ai cũng không được phép sử dụng thiết bị liên lạc.

Trong điện thoại nhanh chóng truyền ra một giọng nói cổ quái, trúc trắc bằng tiếng Trung.

- OMG, tên tiểu tử này đến nhanh thật... Ngăn hắn lại, để thang máy dừng lại ở tầng 20 đi. Thân ái, tôi tin tưởng cô có thể làm được.

Cô gái người lai kia đứng ở bên cạnh bàn lễ tân nhìn thấy những con số đang nhảy ở bên trên bảng điện tử, sau đó cô ta lập tức dùng máy tính để khống chế thang máy dừng lại ở tầng thứ 20.

Nhưng ngay khi cô ta vừa làm xong thì phát hiện ra những con số ở bên trên bảng điện tử nhảy không theo lẽ thường. Nó trực tiếp nhảy từ tầng 15 lên thành tầng 25, sau đó lên 40... Cuối cùng là tầng thứ 45. Tất cả mọi thứ chỉ diễn ra trong nháy mắt.

Cô gái người lai kia dùng tiếng Anh nói lại.

- Ông chủ, có lẽ ông nên tự nghĩ cách thôi. Tôi đã mất khống chế với thang máy, có lẽ do tên Dương Gian kia làm...

Nhưng cô ta còn chưa nói xong, bên cạnh đã có một người cảnh sát chạy tới cướp lấy chiếc điện thoại. Sau đó nhắc nhở với giọng điệu nghiêm khắc.

- Tôi đã cảnh cáo cô rồi, không được phép sử dụng điện thoại.

- Thật sự xin lỗi, tiếng Trung của tôi không được thành thạo cho lắm. Ngài có thể nói lại cho tôi nghe thêm một lần nữa được không?

Cô gái người lai kia lập tức nở một nụ cười mê người, sau đó lấy lý do không thông thạo ngôn ngữ để qua chuyện.

Rất nhanh.

Dương Gian đã đi đến được tầng cao nhất.

Ngay khi hắn và đám người Chương Hoa đi ra khỏi thang máy, ánh đèn ở xung quanh hành lang đột nhiên nhấp nháy mấy cái một cách mất tự nhiên. Vốn dĩ khu vực hành lang này đang sáng trưng, hiện tại nó có vẻ đè nén. Hơn nữa loại chuyện này lại không nằm trong phạm vi khống chế của quỷ vực.

Dường như có thứ gì đó đã ảnh hưởng đến hành lang này.

Vừa bước chân ra, hắn lập tức dừng lại, đưa mắt nhìn về phía cuối hành lanh.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch