Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 714: Lại Có Người Chết 2

Chương 714: Lại Có Người Chết 2

- Nếu không dám làm thì câm miệng đi, cứ thành thành thật thật ngồi yên tại chỗ chờ tôi đi xử lý. Chõ mõm mà nói này nói nọ, chẳng lẽ cậu nghĩ rằng tôi không dám giết cậu hay sao? Cậu có tin là tôi sẽ ném cậu từ máy bay này rơi xuống dưới hay không?

Người thanh niên mặc âu phục bị một cái tát của Dương Gian đánh cho mắt nổ đom đóm. Một nửa mặt bị chết lặng, lỗ tai cứ kêu ong ong nên không thể nào nghe được những lời mà Dương Gian nói.

Dương Gian lại đưa tay chộp lấy cổ của hắn ta, vừa bóp cổ vừa nhấc cả người của hắn ta lên.

- Đúng là một tên phế vật, vừa mới lên máy bay là tôi đã không ưa cậu rồi. Không biết cậu lấy được cảm giác ưu việt, hơn người đó từ đâu nữa, lại dám đứng cãi lộn với tôi. Cậu có biết tôi bóp chết cậu và bóp chết một con kiến chả khác gì nhau không. Cậu hẳn là cảm tạ tổ tông nhà cậu đã tích đức tích phước đi, may mà có thể gặp tôi ở trên chuyến bay lần này, nếu không tất cả mọi người đều sẽ phải chết hết.

Ánh mắt của hắn trở nên băng lãnh, không mang theo chút tình cảm nào. Đồng thời ở trên trán đột nhiên xuất hiện một con mắt màu đỏ, con mắt đột nhiên chuyển động quỷ dị, sau đó cả người cửa hắn tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.

Cảm giác ngạt thở mãnh liệt xông đến khiến giờ phút này người thanh niên mặc âu phục bắt đầu cảm nhận được sợ hãi tột độ khi nhìn về phía Dương Gian.

Người này... Cực kỳ đáng sợ.

Với lại, vì sao trên đầu của người này lại có thêm một con mắt?

Dương Gian tiến tay quăng tên này về chỗ ngồi, sau đó mở miệng cảnh cáo những người khác.

- Cút sang một bên đi, đừng có cản trở tôi làm việc. Mấy người khác cũng thế, thành thật ngồi yên trên ghế và ngậm miệng lại.

Giết gà dọa khỉ.

Hắn cầm lấy tên mặc âu phục này để khai đao, nhằm cảnh cáo những người khác đừng có ảnh hưởng đến hành động của hắn. Hiển nhiên nhìn bộ dạng của những người khác thì có vẻ như chiêu này cực kỳ hữu hiệu.

Những người khác nhìn thấy cảnh này thì đều câm như hến, tất cả đều im miệng, không dám hó hé dù chỉ một lời. Đồng thời ngồi yên trên ghế, không đám động đậy. Bởi vì bọn họ sợ sẽ chọc đến tên điên này, lỡ mà tên này giết người thật thì bọn họ biết phải làm sao.

Dù sao trong tay của hắn cũng đang cầm súng.

Dương Gian liếc mắt một vòng rồi nói:

- Tôt lắm, từ giờ trở đi nhớ duy trì bộ dạng như hiện tại. Dù có muốn đi vệ sinh cũng không được, cứ vãi ra quần đi. Nếu bị con quỷ kia để mặt tới thì mấy người sẽ không còn chỗ để chạy nữa đâu. Cho nên mấy người hãy suy nghĩ cho thật kỹ khi quyết định lựa chọn giữa tính mạng và chút thể diện cỏn con kia.

Nói xong, hắn lại liếc nhìn thời gian. Hắn cảm thấy thời cơ cũng đã đến rồi, nếu cứ tiếp tục cho chuyện linh dị ấp ủ thêm thì chắc là đám người ngoài kia sẽ bị điên mất.

Vì vậy, sau khi đã chuẩn bị xong xuôi, Dương Gian rời đi khỏi khoang hạng nhất.

Đối với loại hành động gần như được coi là dã man này, tất cả đều được sự đồng ý của Tần Mị Nhu. Nếu không cô ta đã thông qua điện thoại di động định vị vệ tinh để khuyên giải hắn rồi.

Tần Mị Nhu không khuyên giải, bởi vì cô ta biết so với việc bị Dương Gian tát mấy cái hay dọa mấy câu thì việc giữ được tính mạng sẽ tốt hơn. Đối với tính mạng của một người thì những việc nhỏ nhặt đó chẳng là gì cả.

Với lại, một khi người bình thường bị cuốn vào bên trong chuyện linh dị thì coi như đó là một chuyện cực kỳ tồi tệ đối với họ. Nếu bọn họ mà còn la hét, chạy lung tung gây ảnh hưởng đến việc phân tích tình hình của ngự quỷ nhân, giải quyết lệ quỷ, như vậy thì bọn họ chết là đáng đời. Bởi vì một khi việc xử lý chuyện linh dị bị chậm trễ, thì nó cũng có nghĩa là số lượng người chết sẽ càng ngày càng nhiều.

Đây là một hành động hại chết người khác một cách gián tiếp.

Tần Mị Nhu lập tức nói ra một chút tình báo mà cô ta vừa nhận được.

- Dương Gian, ở trong khoang bình thường đã xuất hiện người thứ hai bị giết. Nguyên nhân chết giống như người thứ nhất, nạn nhân đều bị vẵn gãy cỗ khi đang sống sờ sờ. Nhưng theo như những lời khẩu cung mà Vương Đông thu thập được, có người trông thấy ở trên đầu của người chết có thêm hai cánh tay.

Dương Gian nói:

- Hai cánh tay? Cánh tay như thế nào?

- Do ánh sáng không tốt lắm nên người kia không nhìn thấy rõ, chỉ bảo đôi tay này rất giống đôi tay của người chết. Người kia tên là Chu Hạo, nếu cần cậu có thể đi hỏi hắn ta một chút.

Dương Gian nhíu nhíu mày:

- Nếu như thứ kia đã tồn tại thực thể, vậy thì đơn giản rồi, chờ đến lần hành động tiếp theo tôi sẽ ra tay.

Tần Mị Nhu có chút nghi ngờ hỏi:

- Vậy sao hiện tại cậu không ra tay luôn?

Dương Gian nói:

- Lúc nào nên ra tay thì tôi tự có phán đoán của tôi rồi. Nếu cô muốn can thiệp vào hành động của tôi hoặc cảm thấy cách làm của tôi không hợp lý thì cô có thể báo cho tổng bộ, để bọn họ khai trừ tôi. Ở một mức độ nào đó thì tôi rất vui lòng khi được từ chức.

Nghe vậy Tần Mị Nhu lập tức lựa chọn ngồi im miệng.

Bởi vì cô ta biết bản thân không có bất cứ tư cách gì để mà nhúng tay vào việc xử lý chuyện linh dị của ngự quỷ nhân. Hơn nữa Dương Gian còn là ngự quỷ nhân đỉnh phong. Chỉ là cô ta cảm thấy năng lực của Dương Gian mạnh như vậy, chắc hẳn có thể xử lý được chuyện linh dị một cách nhẹ nhõm mới đúng. Nếu để cho chuyện này xuất hiện số lượng người chết nhiều, đây sẽ là một chuyện cực kỳ tồi tệ.

Dương Gian lại nói:

- Ngoài ra, kể từ sau chuyện linh dị lần này cô bảo với tổng bộ là để Lưu Tiểu Vũ đến phụ trách liên lạc với tôi. Sau này tôi sẽ không bao giờ nói chuyện với cô nữa.

Tần Mị Nhu có chút kinh ngạc, liền hỏi:

- Chuyện này, vì sao?

Dương Gian nói:

- Không vì cái gì cả.

- Được rồi, tôi biết rồi.

Giọng nói của Tần Mị Nhu có chút buồn bực, cô ta không thể nào hiểu được vì sao Dương Gian lại chán ghét cô đến như vậy.

Trong thời gian Dương Gian đang trao đổi với Tần Mị Nhu, thì ở bên trong khoang bình thường đã trở nên tối tăm.

Giờ phút này trong đây là một mớ hỗn độn, nào là người đang di chuyển, người la hét, này nọ, khiến cho một loại khủng bố nào đó càng thêm lan rộng và phóng đại ở trong tâm tình của đám người.

Mơ hồ có ai đó bảo là ở trên máy bay có quỷ xuất hiện. Nhưng tất cả những điều đó không khiến cho Dương Gian chú ý, hắn chỉ nhanh chân đi về phía người thứ hai bị quỷ giết chết.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch