Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 755: Thương Lượng Với Trầm Lương

Chương 755: Thương Lượng Với Trầm Lương

Ngay khi tiếp nhận được cuộc gọi của Dương Gian, Trầm Lương có cảm giác muốn hộc máu.

Cái gì?

Lệ quỷ của Lâm Bắc đã khôi phục, Trương Lôi mất tích?

Vốn chỉ là một vụ án hình sự bình thường lại đột nhiên biến thành một chuyện linh dị, hơn nữa còn có ngự quỷ nhân chết. Nếu cứ như vậy, chuyện linh dị này chắc chắn sẽ bị thăng cấp, mà không chỉ thăng có một cấp đơn giản như vậy đâu. Nếu đúng thế, có lẽ toàn bộ thành phố Đại Kinh sẽ phải chấn động vì chuyện này mất. Bởi vì không thể nào xác định được cấp độ của chuyện linh dị này, bên trên chỉ còn cách xử lý nó như một chuyện linh dị cấp độ cao nhất.

Có điều nếu thật sự phải xử lý theo cách đó, người làm chức đội trưởng như Trầm Lương sẽ phải từ chức nhận lỗi. Kết cục của hắn ta sẽ không tốt hơn chút nào so với Triệu Kiến Quốc cả.

Giọng điệu lúc này của Trầm Lương tỏ ra cực kỳ bất an, thậm chí còn có chút hoảng sợ.

- Dương Gian, cậu đang nói đùa cái gì vậy? Lệ quỷ của Lâm Bắc khôi phục có thật không? Tôi đã đọc qua hồ sơ của hắn ta rồi mà, đồng thời cũng đã tiếp xúc qua với hắn ta. Cực hạn của hắn ta không thể nào đến nhanh như thế được, ít nhất cũng phải còn chín mười ngày nữa mới đến.

Dương Gian nói:

- Không có bất cứ một ai dám chắc chắn rằng lệ quỷ của bản thân sẽ khôi phục vào lúc nào cả. Cho nên ông nghĩ ông tính ra được thời gian lệ quỷ của Lâm Bắc khôi phục lại? Đội trưởng Trầm, ông tỉnh lại đi, nói không chừng là do tên kia lừa ông đó? Nếu như hắn ta sắp chết đến nơi rồi, thì hắn ta đâu ngu đến mức lại nói toạc ra. Đổi là bất cứ ai cũng sẽ làm vậy thôi. Bởi một khi nói ra cũng đồng nghĩa với việc hắn ta đã hết giá trị để nhận được cứu chữa. Mặt khác, hồ sơ của tên Lâm Bắc này thiếu thốn quá nhiều. Chỉ có một chút thông tin về con quỷ đang phụ thân trong người hắn ta mà thôi. Mặc dù tôi cũng biết được rằng là ngự quỷ nhân thì ít nhiều đều sẽ có bí mật của riêng mình. Nhưng bộ hồ sơ kia của hắn ta lại không tiết lộ dù chỉ một tý kia rõ ràng là có vấn đề rất lớn.

Trầm Lương cắn răng nói:

- Dù có là như vậy đi nữa thì không thể nào có chuyện Trương Lôi chết nhanh như thế này được. Không phải cậu ra đi cùng một chỗ với cậu hay sao?

Dù tên Lâm Bắc kia có chết đi nữa thì mọi chuyện vẫn còn nằm trong phạm vi kiểm soát của hắn ta. Nhưng nếu ngay cả Trương Lôi cũng chết, mọi chuyện liền trở nên phức tạp. Chỉ một chuyện vặt vãnh như thế này mà lại để cho hai vị ngự quỷ nhân bị giết. Hắn ta sẽ không thể nào đảm đương được loại trách nhiệm này đâu.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Là ngoài ý muốn. Đoạn hành lang đi đến căn phòng của Lâm Bắc có một vũng nước đọng. Ngay khi nhìn qua thì tôi đã có nghi nghi là nó không bình thường rồi, tôi cũng đề nghị không nên lội qua đó. Nhưng khi nghe được ở bên trong căn phòng của Lâm Bắc có tiếng động, Trương Lôi cảm thấy có lẽ con lệ quỷ của Lâm Bắc vẫn chưa khôi phục hoàn toàn nên vội vàng đi tới, muốn nhân dịp này xử lý xong mọi chuyện. Kết quả xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Một vũng nước đọng cao không đến nửa mét lại có thể nhấn chìm được hắn ta. Hắn ta cứ như thế mà biến mất khỏi tầm mắt của tôi. Ông thử nghĩ mà xem, loại tình huống xảy ra đột xuất như vậy, ông bảo tôi làm sao mà cứu được?

Nghe Dương Gian nói như vậy, Trầm Lương cảm thấy bản thân đúng là không có cớ gì để mà trách cứ Dương Gian. Nếu chuyện lần này là một chuyện linh dị thì đúng là bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra. Không có một vị ngự quỷ nhân nào có thể dám đảm bảo rằng bản thân nhất định sống sót.

- Vậy cậu nghĩ nên xử lý chuyện này như thế nào?

Trầm Lương cắn răng, dường như đang chịu đựng để Dương Gian cắt đi một miếng thịt trên người.

Dù hắn ta chưa tiếp xúc nhiều với Dương Gian nhưng hắn ta khá ấn tượng đối với thủ hạ này của Triệu Kiến Quốc.

Năng lực của Dương Gian rất mạnh.

Kể từ khi Dương Gian trở thành ngự quỷ nhân đến nay, hắn đã xử lý qua không ít chuyện linh dị, chưa bao giờ thất thủ dù chỉ một lần.

Dương Gian nói:

- Lúc trước tôi vẫn còn có chút nắm chắc vì tên Lâm Bắc kia chưa chết. Nhưng hiện tại lại thêm ra một tên Trương Lôi nữa, nói thật cái này quá khó.

Trầm Lương cắn răng nói:

- Có lẽ Trương Lôi vẫn còn chưa chết đâu. Tình hình của hắn rất đặc biệt, không thể nào bị quỷ giết một cách dễ dàng như vậy được. Cậu cứ tiếp tục điều tra đi. Nếu không tôi tính thế này, chuyện này mà xử lý ổn thỏa, tôi sẽ trả cho cậu 5 cây quỷ nến. Đây là cái giá cuối cùng mà tôi có thể đưa ra. Hiện tại với khả năng của tôi thì từng đó tài nguyên đã là cực hạn rồi. Tôi cũng không cần quan tâm quá trình, tôi chỉ cần kết quả. Chỉ cần có thể giải quyết được chuyện này, dù có xóa bỏ cả tòa nhà kia cũng được. Chỗ này là thành phố Đại Kinh cho nên không thể nào để cho việc chuyện linh dị mất khống chế xảy ra.

Dương Gian thuận miệng nói:

- Đội trưởng Trầm, ông nghèo thật đấy, tác dụng của quỷ nến màu trắng quá hạn chế. Với lại thứ này rất nguy hiểm, không thể nào dùng một cách tùy tiện được. Cho nên ba cái hay năm cái cũng chẳng khác gì nhau. Thôi thì như thế này, ông cho tôi ba cây quỷ nến màu trắng cùng với danh ngạch khống chế con lệ quỷ thứ hai của Lâm Bắc. Dù sao với bộ dạng hiện tại, hắn ta cũng không thể nào dùng được.

Trầm Lương muốn nói với Dương Gian, không phải trong tay cậu còn có một danh ngạch hay sao?

Nhưng sau đó hắn ta đột nhiên nhớ tới là Dương Gian đã từng tặng danh ngạch khống chế con lệ quỷ thứ hai cho một vị ngự quỷ nhân của diễn đàn linh dị rồi?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch