Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 764: Thi Thể Mỹ Hảo 1

Chương 764: Thi Thể Mỹ Hảo 1

Một đêm dài dằng dặc đã trôi qua.

Chuyện vừa qua khiến mọi người trong khách sạn bị phủ kín bởi một tầng bóng ma.

Dù mọi chuyện được xử lý với tốc độ nhanh nhất nhưng vẫn có mười mấy người chết. Mà ba tầng mười bảy, mười tám và mười chín đã bị lệ quỷ ảnh hưởng, khắp nơi đều là nước đọng cùng xác chết trôi.

May mắn thay, lệ quỷ đã được giải quyết.

Nếu vẫn mọi chuyện không được kiểm soát kịp thời, nơi này sẽ trở thành tử địa chẳng ai dám tới. Thậm chí cư dân sống xung quanh cũng bị sơ tán.

Không thể không nói, uy hiếp của lệ quỷ khôi phục là vô cùng đáng sợ, nó vượt xa những loại lệ quỷ nhất. Dương Gian biết được từ miệng của Vương Giang, quỷ của Lâm Sơn đã phát triển ở trình độ nhất định.

Có thể giải quyết tai họa ngầm này đúng là lập công lớn.

Là người xử lý được sự kiện lần này, Dương Gian đã đạt được thứ mình cần. Vì thế không quan tâm tới những chuyện còn lại. Hắn vừa chơi di động vừa chờ khách sạn được dọn dẹp.

- Đây là…

Giờ phút này ở khách sạn lầu 18, Vương Giang đang trên đường đi tới phòng khách sạn của Lâm Sơn. Ngay khi thấy thứ ở ngoài căn phòng, Vương Gian bị kinh trụ.

Mùi vị hư thối đập vào mặt, thi thể trắng bệch nổi lềnh bềnh trên vũng nước đọng cao chưa tới nửa thước. Da vẻ của thi thể vì bị ngâm nước quá lâu mà trở nên lỏng lẻo, vỡ nát sưng vù, triệt để không ra hình người. Chỉ có thể thông qua mái tóc dài ngắn cùng quần áo để miễn cưỡng phân biệt giới tính.

- Ọe ~!

Dù Vương Giang là ngự quỷ nhân nhưng chứng kiến chuyện khủng bố trước mắt khiến hắn không nhịn được mà buồn nôn.

- Ngoại trừ nhân viên khách sạn bị giết hại ra. Có ba mươi thi thể không rõ thân phận. Đây là những người Lâm Sơn từng giết.

Giờ phút này Trương Lôi với khuôn mặt cứng ngắc bước tới, hắn thuận miệng nói:

- Người mới như cậu không nên tới đây. Tạm thời nơi này do tôi phụ trách, cậu xuống lầu dưới nghỉ ngơi đi.

- Là Dương Gian kêu tôi tới, tôi muốn tìm một người.

Vương Gian nôn xong mới miễn cưỡng nâng người lên, che mũi đáp.

Dù hắn không thể tiếp nhận cảnh tượng này nhưng ít nhất không cảm thấy quá mức sợ hãi.

Có lẽ vì Vương Gian biết lệ quỷ đã bị diệt trừ.

Dù sao với loại người như hắn mà nói, lệ quỷ mới là thứ đáng sợ nhất chứ chẳng phải đống thi thể này.

- Nếu cậu muốn tìm người thì chờ đống thi thể được mang đi, tiến hành kiểm tra AND mới xác định thân phận được. Với bộ dạng của đống thi thể này thì dù là mẹ ruột cậu cũng chưa chắc cậu nhận ra đâu.

Trương Lôi nói.

Vương Giang do dự một chút:

- Tôi muốn tự mình xác nhận. Đã tới tận đây rồi, tôi không muốn chờ đợi thêm.

- Được rồi, tôi cho cậu năm phút xác nhận. Dù sao cũng không thể chậm trễ việc công.

Nói xong Trương Lôi liền quay người ly khai.

Những nhân viên khác tiếp tục xử lý tầng mười bảy.

Mớ nước động kỳ quái này phải được xử lý sạch sẽ. Không ai biết nó có mang tới tai họa ngầm gì không?

- Cám ơn.

Vương Giang có chút cảm kích đáp lời, sau đó hắn che mũi đi về phía trước, thận trọng tìm kiếm.

Nước không sâu nhưng rất đục. Nhìn qua chẳng khác nào vực sâu vạn trượng. Vách tường xung quanh bị che kín bởi thứ nước kỳ quái đó. Vữa tường không ngừng rơi xuống, khắp nơi loang lỗ. Trông chẳng khác nào ngôi nhà bị chìm xuống nước biển cả.

Thời gian không trôi qua được bao lâu, hoàn cảnh chung quanh đã bị ảnh hưởng rất nhiều.

Vương Gian che mũi hít một hơi sâu rồi đi về phía trước.

Đèn chiếu từ điện thoại tỏa ra xung quanh giúp hắn nhìn ra được mớ quần áo trước mắt có chút quen thuộc.

Mới đi được chừng mười mét, vũng nước động bị bao trùm bởi vô số thi thể, dường như không còn nhìn ra được mặt nước nữa.

Xác chết quay lưng lên, thân thể cứng nhắn không chút nhúc nhích trông vô cùng quỷ dị. Sợ nhất là chúng đột ngột xoay người lại nhìn Vương Gian.

Vương Gian biết đống thi thể này không nguy hiểm tí nào. Quỷ đầu nguồn đã bị hạn chế nên chúng không còn quỷ dị nữa. Nếu không dù cho hắn thêm mười lá gan hắn cũng chẳng dám tiến vào.

- Không phải, cái này của không phải…

Vương Gian đẩy từng cổ thi thể sang hai bên, hắn vừa khẩn trương vừa sợ hãi.

Vì hắn không tìm thấy thứ mình muốn. Mỹ Hảo chết vì tên kia, trở thành một trong những cái xác chết trôi ở đây. Hắn không muốn cái chết của cô ấy không rõ ràng, trở thành một người mất tích. Dù Mỹ Hảo có chết, ít nhất cũng phải có lý do, kết quả kiển tra DNA vài ngày sau hắn không muốn nhìn thấy.

Khả năng này chỉ là một danh sách lạnh băng mà thôi. Vương Gian không cam lòng.

Giờ đây tâm tình của hắn rất phức tạp, có điều thời gian của hắn không nhiều, đợi lát nữa đống thi thể sẽ bị dọn dẹp hết.

Nghĩ tới chuyện này, tốc độ di chuyển của Vương Gian nhanh hơn hẳn.

- Là cỗ thi thể này?

Vương Gian thấy một thi thể mặc váy, toàn thân trắn bệch chướng phình, thế nhưng vẫn có thể phân biệt được giới tính của nó.

Thời điểm Vương Gian tới gần hơn, hắn thấy diện mạo của thi thể đã mục nát. Sau khi quan sát một chút hắn có thể xác thực đây không phải người hắn muốn tìm.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch