Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 777: Lý Dao Thay Đổi

Chương 777: Lý Dao Thay Đổi

Bên trong khách sạn Bình An.

Chuyện kia đã lắng xuống, chỉ vẻn vẹn chưa tới một ngày mà khách sạn đã khôi phục lại như thường. Trừ tầng 18 đang bị phong tỏa ra, những tầng khác đều hoạt động như cũ. Mớ thi thể trương sình đã sớm được dọn dẹp sạch sẽ.

Tại một phòng hạng sang nào đó, mặt đất rơi vãi đầy quần áo nam nữ. Lần theo từng món đồ, tới cuối phòng sẽ thấy một cô gái đang nằm trong giường.

Cô gái thành thục gợi cảm có gương mặt sinh đẹp, vệt nước mắt vẫn còn đọng trên má cô. Dù nhắm mắt đi ngủ thì hai cánh tay cô vẫn đặt hờ lên cổ chàng trai, tiếp xúc cực kỳ thân mật, không có bất kỳ ngăn cách nào giữa hai người.

Không biết qua bao lâu, Lý Dao đang ngủ say dần tỉnh lại.

- Cô tỉnh rồi?

Thanh âm lãnh đạm của chàng trai vang lên, không có bất kỳ nhiệt tình nào cả.

Dương Gian nhìn chằm chằm Lý Dao.

Hết thảy đều được bố trí thỏa đáng, hiện tại hắn muốn nhìn xem Lý Dao có biến đổi theo ý hắn không.

Lý Dao giật mình ngẩng đầu lên. Khi thấy Dương Gian cô có chút sửng sốt, sau đó ký ức rời rạc về tối hôm qua lần lượt xuất hiện.

Cô nhớ kỹ bản thân hẹn gặp Dương Gian để nói chuyện nhưng chưa tới năm phút thì hai người tan rã trong không vui.

Đúng rồi, sau khi tan ca cô chủ động gọi cho hắn, lần nữa hẹn đối phương gặp mặt, có điều cô hẹn hắn là gì ấy nhỉ? Hình như cô không muốn từ bỏ cơ hội lôi kéo Dương Gian nên muốn dùng mối quan hệ xã hội để dò xét. Cuối cùng Lý Dao cô lại phải lòng đối phương, sau đó thuận nước đẩy thuyền rồi dây dưa một đêm.

- Tối hôm qua anh điên cuông quá, muốn làm chết em hả?

Lý Dao nở nụ cười mê người:

- Lời đồn về quỷ nhãn Dương Gian không ngoa tí nào.

Giọng nói ôn nhu gợi cảm cùng động tác kiều mị trông vô cùng dụ hoặc.

- Là cô tới tìm tôi chứ không phải tôi tìm cô.

Dương Gian biết việc thay đổi ký ức có hiệu quả. Có điều hắn vẫn chưa khẳng định hoàn toàn, cần phải tiến hành kiểm tra lại, tìm ra lỗ hỏng nếu có rồi tiếp tục tu bổ.

Bởi vì phía sau Lý Dao tồn tại một thế lực không nhỏ. Một khi cô ta trở về, khả năng cao sẽ bị phát hiện, khi đó tình huống sẽ càng tệ hơn.

- Anh không biết à? Em chưa từng chủ động với ai thế nào bao giờ. Có điều anh là ngoại lệ, bằng không anh nghĩ em tùy tiện lắm hả?

Lý Dao nói, đồng thời ôm cổ Dương Gian không thả. Sau đó cô chẳng khác nào thiếu nữ mới biết yêu dựa vào ngực đối tượng của mình.

- Sao rồi? Anh quyết định chưa? Gia nhập với tụi em hay cự tuyệt?

Dương Gian nói:

- Nếu tội vẫn cự tuyệt?

Lý Dao chợt ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp có chút lo lắng mà nói:

- Tốt nhất đừng làm như vậy.

- Vì sao?

Dương Gian nói.

- Bọ họ đã quyết định, một khi anh từ chối nhưng anh trở thành nhân tuyển cho kế hoạch đội trường. Bọn họ sẽ thẳng tay tiêu diệt anh, tuyệt đối không cho phép anh gây trở ngại.

Lý Dao tiết lộ bí mật.

Ánh mắt Dương Gian lập tức đọng lại:

- Vì tôi ảnh hưởng tới lợi ích của một số người. Hoặc lôi kéo thành công hoặc thẳng tay loại trừ? Đúng là điên rồ, không chừa cho tôi một chút đường sống nào. Bất quá sao cô lại nói tôi biết?

- Vì em không muốn thấy anh chết, anh không nên chết vì những tranh chấp như thế. Em theo dõi anh đã lâu, anh là người đầu tiên giải quyết được chuyện linh dị cấp S trong nước, không nên nhận lấy kết cục như vậy. Chẳng lẽ anh phải nhận được mọi thứ, còn họ… em cảm thấy họ không xứng trở thành đội trưởng.

Lý Dao nghiêm túc nói.

Ký ức thay đổi nên tư duy cũng thay đổi?

Sắc mặt Dương Gian khẽ nhúc nhích.

Giờ phút này, Lý Dao cân nhắc mọi thứ vì hắn, triệt để chối bỏ đồng bạn trước kia.

- Đã thế sao cô không qua đây giúp tôi? Chẳng lẽ muốn đối nghịch với tôi à?

Dương Gian mở miệng nói,

Lý Dao sửng sốt một chút. Đúng vậy a, sao cô phải cho đám người kia làm việc? Vì sao không hỗ trợ người đàn ông của mình.

Nếu như Dương Gian có thể thuận lợi trở thành đội trưởng, đến lúc đó khó khăn từ đám người kia chẳng tính là gì nữa.

- Không phải em muốn đối nghịch với anh. Đổi thành người khác họ cũng sẽ làm thế mà thôi, anh chỉ đơn giả là đối đầu trực diện với họ. Bất quá anh muốn em giúp anh à?

Lý Dao nói.

- Cô không muốn sao?

Dương Gian nói.

Lý Dao chậm rãi ngồi dậy, lộ ra thân thể thướt tha mềm mại nhưng cô chẳng ngại ngùng tí nào. Chỉ nhìn Dương Gian rồi cười một cách mê người:

- Cũng không phải em không đồng ý nhưng em có một cái yêu cầu. Nếu anh đáp ứng được em sẽ cân nhắc.

- Yêu cầu gì? Cô nói ra xem tôi có làm được không.

Dương Gian nói.

Lý Dao cúi người xuống, nói khẽ vào lỗ tai Dương Gian:

- Trừ phi anh để em làm nữ nhân của anh. Vì em phát hiện em đã thích ngươi. Nếu chúng ta bắt tay với nhau thì đánh bại đám người kia chỉ là chuyện nhỏ.

Nói xong Lý Dao đặt bàn tay của mình vào tay Dương Gian, nắm chặt không thả.

Ánh mắt Dương Gian lấp lóe.

Hiển nhiên, từ Lý Dao tỉnh lại đến bây giờ cho thấy việc xuyên tạc ký ức vô cùng thuận lợi. Chính cô ta cũng không có bất kỳ hoài nghi nào. Bây giờ cô ta chẳng khác gì hắn muốn, yêu hắn đến khắc cốt ghi tâm.

Đây chính là người từng coi thường ngự quỷ nhân đấy.

Có điều khi Dương Gian muốn nói chuyện thì điện thoại đột ngột vang lên.

Tiếng chuông khiến Lý Dao lập tức quay đầu lại đi, cô cười cười:

- Thật có lỗi, là điện thoại của em, em nghe một chút. Chờ tí chúng ta tại tiếp tục trò chuyện.

Nói xong, Lý Dao bước xuống nhặt điện thoại đang vang lên.

- Uy, là tôi. Có chuyện gì?

Điện thoại bên kia truyền đến một cái ấm giận thanh âm:

- Lý Dao, hôm nay cô bị gì thế? Sao không đi làm? Khi tôi xem định vị của cô lại thấy cô ở trong khách sạn Bình An, hơn nữa còn ở trong phòng Dương Gian.

Tới rồi.

Dương Gian lập tức ngồi dậy, hắn muốn biết Lý Dao làm sao vượt qua cái ải này.

Lý Dao quay đầu nháy mắt với Dương Gian, thuận miệng nói:

- Tôi cảm thấy Dương Gian vẫn còn giá trị nên tự mình hẹn thấy hắn.

- Cô làm thế là rất lỗ mãng, không phù hợp tác phong của cô.

Âm thanh mang theo vài phần chất vấn.

- Ban ngày trò chuyện có chút không thuận lợi. Ít nhất phải để hắn bỏ đi ý nghĩ căm thù, công việc của tôi được phép xuất hiện chỗ sơ suất.

Lý Dao nói.

- Kết quả thế nào?

Lý Dao nói:

- Mọi chuyện đã xong, hắn đồng ý không gia nhập vào bên khác, cũng hi vọng chúng ta không tạo phiền phức cho hắn.

- Rất tốt, cứ như vậy đi.

Điện thoại rất nhanh dập máy, tựa hồ ngầm cho phép Lý Dao làm thế.

Dù sao hiện tại vẫn chưa phải lúc kết thù. Nếu có thể ổn định Dương Gian cũng có lợi cho tình thế trước mắt. Dương Gian không gia nhập bên nào hiển nhiên đã mất đi khả năng trở thành đội trưởng.

Lần này Lý Dao giải quyết rất tốt.

- Giải quyết xong rồi.

Lý Dao tắt điện thoại, quay đầu cười nói:

- Em đã giúp anh hạ thấp phòng bị của họ. Trong thời gian hắn họ sẽ không chú ý tới anh. Anh tạm an toàn rồi. Sao? Tính cảm tạ em thế nào?

- Không gây nên hoài nghi nào chứ?

Có điều Dương Gian lại nghĩ khác. Hắn nghĩ người sau lưng nhất định sẽ điều cảnh giác mà điều tra một phen, ai ngờ lại chẳng có gì.

“Lòng cảnh giác quá thấp. Thủ hạ bỗng nhiên mất tích một ngày, khi phát hiện thì ở cùng tôi. Vậy mà chúng không nghi ngờ, chỉ xác định vị trí của Lý Dao, chẳng biết cô ta đã biến thành người khác.”

Dương Gian cười lạnh trong lòng.

Dùng tâm thế này mà xử lý chuyện linh dị thì chết là cái chắc.

Đến đây Dương Gian cũng khẳng định Lý Dao được thay đổi thành công rồi.

Cứ thế này hắn sẽ lấy được tình báo từ chỗ Lý Dao, đồng thời biết được thế cục của Đại Kinh, sẽ không bị người khác hại khi chưa biết gì. Bị đối phương để mắt tới mà chẳng khác nào người ngu.

- Cô đã đưa ra lựa chọn như vậy thì về sau cô là người của tôi.

Dương Gian đứng lên, vươn tay kéo Lý Dao lại. Thân thể thành thục nằm gọn trong lòng hắn.

Đôi mắt đẹp của Lý Dao chớp động, lộ ra hưng phấn cùng vui sướng:

- Em sẽ không khiến anh thất vọng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch