Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 787: Buổi Học Đầu Tiên 2

Chương 787: Buổi Học Đầu Tiên 2

Tên gia hỏa này đang nói tiếng người sao?

Nếu mà hắn không phải là ngự quỷ nhân thì chắc chắn khi ra đường sẽ bị người ta đánh cho què giò.

Thực đáng đánh.

Triệu Kiến Quốc nói:

- Có lẽ khiến cho cậu phải thất vọng rồi, tôi chỉ bị sa thải mà thôi. Hiện tại đang làm việc ở trong căn cứ huấn luyện, phụ trách việc tiếp đón các cậu.

Dương Gian lập tức trêu chọc:

- Thì ra là anh chuyển chức từ một bộ trưởng bộ liên lạc thành phục vụ viên, quá thê thảm. Việc bưng trà rót nước này đã quen chưa? Tiền lương như thế nào? Có đủ đổ xăng không?

Thế nhưng Triệu Kiến Quốc cũng không tức giận, mà cười ha hả:

- Cũng không tệ lắm, việc không quá khó, lại thanh nhàn, rảnh rỗi thì ngồi đọc báo.

Dương Gian nói:

- Đọc báo vẫn sẽ có chuyện đó.

Triệu Kiến Quốc nói:

- Mặc dù tôi không thích cái tính của cậu, nhưng khi nhìn thấy cậu còn sống sót thì tôi vẫn rất vui. Sao rồi? Đã gặp qua Lưu Tiểu Vũ chưa?

Dương Gian nói:

- Ý anh là cô gái ưa thích cosplay loli ấy hả?

Triệu Kiến Quốc nói:

- Không phải người trẻ tuổi nào cũng ưa thích loại phong cách này hay sao?

Dương Gian nói:

- Chẳng lẽ anh nghĩ tôi còn có thời gian rảnh rỗi để đi quan tâm loại sở thích này hay sao?

Triệu Kiến Quốc cười cười:

- Có thể thử một chút mà, ít nhất cũng phải kết bạn với nhau chứ. Thú thật cô ấy rất quan tâm cậu đó.

Dương Gian nói:

- Người quan tâm đến tôi thì có cả đống, nhưng không phải là loại quan tâm kia đâu, mà để ý đến tôi chết hay là chưa chết.

- Được rồi, không nói cái này nữa, đó là việc của đám người trẻ tuổi các cậu, người đã về hưu như tôi sẽ không quản nữa. Cậu đi nhầm đường rồi, ngày đầu tiên huấn luyện ở chỗ bên kia. Hẳn là cậu nên chú ý lắng nghe bài giảng của tiết đầu tiên đi, cái đó có lợi đối với cậu, chí ít nó sẽ để cho cậu loại bỏ bớt sự sợ hãi đối với quỷ.

Triệu Kiến Quốc chỉ chỉ một bên, đồng thời đi ở phía trước dẫn đường.

- Đi, đi theo tôi, tôi dẫn cậu đến chỗ đó.

Dương Gian hỏi:

- Sẽ không có mấy môn như toán, văn, anh các kiểu đó chứ?

Triệu Kiến Quốc nói.

- Không đâu, cậu cứ coi như là đang ngồi nghe truyện xưa là được rồi, nhẹ nhàng lắm.

Một lát sau Triệu Kiến Quốc mang theo Dương Gian đi vào bên trong một căn phòng của căn cứ huấn luyện.

Gian phòng này rất lớn, bên trong có hơn mười người cảnh sát quốc tế mới. Trong đây cũng có một vài người àm hắn quen biết, ví dụ như một số người mà hắn đã gặp qua ở trong khách sạn Bình An như Trương Lôi, Vương Giang. Đồng thời cũng có một vài khuôn mặt lạ lẫm. Không hề nghi ngờ gì nữa, tất cả những người này đều là ngự quỷ nhân.

Ở phía khác của căn phòng là bục giảng, trên đó có một ông lão tóc hơi bạc, vẻ mặt nghiêm túc, tinh khí mười phần đang hết sức chăm chú kể chuyển. Ở trên bảng đen còn ghi chép một số từ ngữ mấu chốt, quỷ, lịch sử, khởi nguyên, suy đoán,...

Trương Lôi hơi phất phât tay chào hắn rồi nói:

- Dương Gian, anh đến muộn, ngồi bên này này. Mau tranh thủ thời gian nghe vị Bạch giáo sư này giảng bài, lý luận không tệ.

- Tôi về đọc báo tiếp đây, cậu chú ý một chút, đừng có mà gây chuyện nữa đó.

Triệu Kiến Quốc dặn dò hắn một lát, anh ta sợ ở chỗ này có quá nhiều người không phục Dương Gian, rồi cả đám lại gây ra chuyện rắc rồi nào đó nữa thì khổ.

Dương Gian cũng không có quan tâm đến câu nói kia mà đi thẳng vào bên trong phòng học. Thật sự không nghĩ tới, sau khi nghỉ học ở trưởng Thất Trung, lại có một ngày hắn còn ngồi nghe giảng bài như thế này.

Ở trên bục giảng vì Bạch giáo sư kia hơi liếc mắt nhìn Dương Gian một cái, nhưng cũng không có nói gì. Nếu là những tiết học bình thường, chắc chắn sẽ không tránh khỏi việc phê bình một phen. Nhưng hiện tại thân phận của những người ngồi nghe giảng ở đây lại khác, ai nấy đều không hề bình thường, cho nên không có bất cứ vị giảng viên nào dám phê bình.

Dương Gian ngồi xuống, sau đó nhỏ giọng hỏi:

- Vị Bạch giáo sư này là ai?

Trương Lôi nói:

- Lúc trước lão ta có tự giới thiệu về bản thân, hình như gọi là Bạch Học Văn, đã bắt đầu nghiên cứu lịch sử các quốc gia ngay từ thời học đại học. Đặc biệt có nghiên cứu chuyên sâu về những chuyện ma quỷ. Là một vị giáo sư rất nổi danh. Anh đã từng đọc qua Đại văn học, hay Liêu trai chí dị chưa?

- Cũng có đọc qua, ngực của Nhiếp Tiểu Thiến rất lớn.

- Liêu trai chí dị là do vị giáo sư này phiên dịch, khoan, anh đọc phiên bản nào vậy?

Trương Lôi dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn một cái rồi tiếp tục nói:

- Không chỉ là ngôn ngữ văn học thời cổ đại, mà lão ta còn phiên dịch qua cuốn sách của các quốc gia khác. Nghe nói ít nhất cũng biết được 5 loại ngôn ngữ cổ, là một nhân vật cấp quốc bảo. Nếu không phải lần này đo tổng bộ điều động thì loại người không có học thức như chúng ta đừng có mơ mà nghe được vị giáo sư này giảng bài.

Hiển nhiên tên này cực kỳ tôn trọng vị Bạch giáo sư này.

- Trước đó Bạch giáo sư đang giảng giải từ ghi chép lịch sử đồng thời truy tố đến thời kỳ khỏi nguyên của văn minh nhân loại. Với lại từ xưa đến nay cha ông chúng ta đã có truyền thống tôn thờ quỷ thần...

Tiếp đến Trương Lôi giảng giải lại nội dung lúc trước cho Dương Gian biết.

"Người này đang dùng những truyền thuyết quỷ quái đê giải thích những chuyện linh dị đang phát sinh?"

Khóe miệng Dương Gian lộ ra vẻ tươi cười:

- Đúng là một phương pháp che giấu không hề tệ. Bắt đầu từ lịch sử, sau đó lại phối hợp với những lời đồn từ dân gian, từ đó biến một số chuyện linh dị thành một số chuyện đã phát sinh trong lịch sử.

- Kể từ đó khiến cho người ta hạ thấp mức độ sợ hãi đối với những chuyện quỷ dị, nhờ đó có thể ổn định lại tâm tình của mọi người.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch