Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 789: Buổi Học Đầu Tiên 4

Chương 789: Buổi Học Đầu Tiên 4

- Đúng rồi, nhắc đến chức vị của Cảnh sát Quốc tế, đây cũng không phải là nghề nghiệp mới được thành lập đâu, mà cái nghề này đã được tồn tại từ rất lâu. Trải qua nghiên cứu, thời xưa cũng có tồn tại nghề nghiệp tương tự, chỉ là tên gọi khác biệt, cho nên lý giải của mọi người cũng không giống nhau mà thôi. Mấy người coi thứ này là thứ không có tồn tại, nhưng nếu truy tìm theo lịch sử các cậu sẽ phát hiện ra được một chút dấu vết.

Bạch giáo sư cầm phấn, quay người vừa viết vừa nói:

- Chức trách của Cảnh sát Quốc tế là chuyên môn phụ trách chuyện linh dị của một thành phố, bảo vệ an toàn cho cư dân của thành phố khỏi bị lệ quỷ xâm hại. Loại chức vụ này từ xưa cũng đã có tồn tại, chỉ là khi đó nó không được gọi là Cảnh sát Quốc tế, mà gọi là... Thành Hoàng.

Bạch giáo sư xoay người lại, ở bên trên chiếc bảng đen kia đã xuất hiện hai chữ viết cứng cáp, có lực: Thành Hoàng.

Dương Gian nhìn thấy hai cái từ này thì đầu lông mày hơi nhíu lại.

Cảnh sát Quốc tế... Thành Hoàng.

Hai thứ này rất giống nhau, chỉ là do khác nhau về thời đại cho nên tên gọi cũng khác nhau mà thôi, bản chất của hai thứ này hoàn toàn giống nhau.

Người lúc nãy vừa mới ngồi xuống kia lại đứng dậy, tức giận nói:

- Ngay cả Thành Hoàng cũng đưa ra rồi, vì sao lão không đi mời Phật Tổ Như Lai đến để bắt quỷ đi? Cũng đừng có dựa vào đám người ngự quỷ nhân chúng tôi nữa, chạy vào miếu đốt mấy cây hương, cúi đầu lạy mấy cái, là có thể giải quyết được bất cứ chuyện linh dị nào. Không biết tổng bộ nghĩ gì mà lại đem cái loại bàng môn tà đạo này đến để giảng giải cho chúng tôi nghe chứ.

Vị Bạch giáo sư kia vẫn không có tức giận, lão ta chỉ cười cười.

Giờ phút này sắc mặt cứng ngắc của Trương Lôi hơi đổi, hắn ta lập tức quay mặt qua cảnh cáo người kia.

- Nè, anh bạn, cậu không thể yên tĩnh một chút được hay sao? Đừng có động một tý lại đứng lên nói bậy.

Người kia hừ lạnh một tiếng rồi nói:

- Tôi có nói chuyện với cậu sao? Chẳng lẽ cậu lại đồng ý với cái bàng môn tà đạo này? Vậy có phải là mỗi khi cậu đi làm nhiệm vụ đều chạy vào miếu thắp hương đúng không? Thắp hương cầu khẩn thần phật phù hộ? Mọi người đều đã hiểu rõ thứ mà bản thân đang đối mặt là cái gì, đưa ra những cái này để giảng giải, đơn giản là bọn họ đang vũ nhục trí thông minh của tôi. Khi đối mặt với nhiều thứ khủng bố như vậy mà tôi có thể sống sót đến tận lúc này cũng khong phải là dựa vào thần phật phù hộ đâu.

Trương Lôi trầm giọng nói:

- Cậu không muốn nghe thì không có ai ép cậu phải đi nghe và tiếp nhận mấy thứ này đâu. Tôi chỉ hi vọng cậu và người khác tôn trọng Bạch giáo sư một chút. Chỗ này là căn cứ huấn luyện chứ không phải là chợ bán thức ăn mà động cái là mắng người. Không có ai chịu được cái tính này của cậu đâu.

- Được rồi, được rồi, mọi người yên tĩnh lại đi, không có gì đáng ngại cả. Mọi người cứ coi như đang nghe kể chuyện đi, không cần thiết phải tranh chấp đâu. Là do tôi giảng bài không đúng, nên có mắng mỏ một hai câu cũng là bình thường. Dù sao đi nữa, nếu dạy hư học sinh thì cũng là điều nên mắng.

Dương Gian khá hứng thú khi nghe những cái này, cho nên hắn hơi phất phất tay và nói.

- Không hề tệ, Bạch giáo sư, ngài cứ tiếp tục giảng bài đi, nếu còn có người nào tiếp tục quấy rối, thì tôi cũng không ngại ném tên đó ra ngoài.

Người kia lập tức tức giận nói:

- Là ai phách lối như vậy, lại dám bảo ném lão tử ra ngoài?

Dương Gian quay đầu nhìn người kia rồi bảo:

- Là tôi, tôi phách lối như vậy thì sao, nếu cậu còn không biết giữ mồm giữ miệng thì tôi không ngại để cho cậu im miệng.

Ngay khi người kia nhìn thấy Dương Gian thì lập tức giật mình một cái, vốn dĩ định mở miệng cãi, nhưng khi nhận ra Dương Gian thì vội vàng nuốt xuống.

Người này là... Cảnh sát mắt quỷ Dương Gian.

Hắn ta không thể nào đắc tội được.

Vậy là hắn ta đành nuốt cục tức này, sau đó thành thành thật thật ngồi xuống.

Trong đám người đều đã có chung một nhận thức, dù đắc tội ai cũng được cũng không được đắc tội với Dương Gian. Bởi vì bản thân bọn họ và Dương Gian không phải là người cùng một cấp bậc.

Dương Gian vừa mới mở miệng ra, toàn bộ lớp học liền chìm vào yên lặng, không còn một ai dám mở miệng hó hé.

Dương Gian nói:

- Bạch giáo sư, mời tiếp tục giảng bài.

Bạch giáo sư cười cười để cảm ơn, sau đó tiếp tục giảng bài.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch