Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 828: Thay Tay 2

Chương 828: Thay Tay 2

Rất nhanh.

Quỷ ảnh trở lại bên trong thân thể của Dương Gian, đi theo nó là một bàn tay nhuốm máu màu đỏ ngòm, với những ngón tay trắng bệch.

Sau đó giống như nó đang xếp hình vậy.

Bàn tay của Dương Gian đột nhiên bị cắt ra, tự động rơi xuống đất. Tiếp đó cánh tay còn lại cầm lấy bàn tay quỷ và gắn vào vị trí vừa mới bị cắt kia, tạo thành một cánh tay mới.

Việc ghép tay đã hoàn tất.

Trạng thái mất khống chế của quỷ ảnh cũng kết thúc, đồng thời Dương Gian cũng cảm giác được có một cỗ khí tức âm lãnh xâm nhập dần vào theo cánh tay rồi di chuyển đến toàn thân thể.

Vị trí cánh tay mới lắp kia cũng mất đi cảm giác. Cái gì mà đau đớn, cảm giác gì đó đều không hề có. Trong lòng hắn chỉ có một loại cảm giác khá quái dị khi phải mang một thứ gì đó không phải của hắn ở trên người.

Điều khiến cho Dương Gian cảm thấy sợ hãi chính là, khi hắn thử cử động tay một cái, bàn tay quỷ dị này lại hoạt động dựa theo ý nghĩ của hắn.

"Đây không phải là quỷ ảnh đã cưỡng ép ghép bàn tay quỷ lên người của mình rồi đó chứ? Cân bằng của bản thân mình có lẽ sẽ bị phá vỡ bởi sự xuất hiện của con quỷ thứ ba này. Có thể đến lúc đó mình sẽ chết thê thảm hơn cả lúc này."

Dương Gian cắn chặt răng, mặc dù hắn không cam tâm khi bị quỷ ảnh thay cho một cánh tay mới. Nhưng hiện tại hắn lại không có khả năng thay đổi trở lại cánh tay ban đầu.

Bởi vì khả năng cao bàn tay quỷ này chính là một con quỷ đã khôi phục. Nếu không có sự áp chế của quỷ ảnh, nó sẽ bắt đầu giết người. Tiếp theo hắn cũng không thể gỡ nó xuống để giam giữ lại được, hiện tại hắn đang cần nó để gia tăng số lượng lệ quỷ. Nói cách khác, với cục diện trước mắt, hắn chỉ còn cách để bàn tay quỷ gắn ở trên người mà thôi.

"Cứ mặc kệ nó đi đã, chờ đến khi chuyện này kết thúc rồi lại tính sau."

Dương Gian nhanh chóng nhặt lấy cánh tay của hắn bị rơi ở trên mặt đất. Hắn không muốn từ bỏ thân thể vốn có của mình nên nhặt nó lên và bỏ vào bên trong một cái hộp.

Bất chợt đằng sau vang lên giọng nói của Trương Lôi.

- Dương Gian, anh có nghe thấy cái gì không?

- Sau khi chúng ta cứu được Vương Giang, hình như tôi có nghe thấy tiếng của một thứ nào đó rơi xuống đất đằng sau lưng của tôi. Bên phía của anh như thế nào rồi, có gì đó không ổn không? Có cần tôi giúp cái gì không? Sao tôi cảm giác cục diện này không được ổn cho lắm.

Có cái bình rơi xuống đất?

Vừa rồi toàn bộ tâm tư của Dương Gian đều đặt lên việc ngăn cản bản tay quỷ khôi phục nên không thể chú ý đến những chỗ khác. Ngay khi nghe được lời nhắc nhở cửa Trương Lôi, hắn mới vội vàng quay đầu lại để nhìn.

Một cái bình bằng vàng đang hơi lay động ở trên mặt đất. Miệng bình đã bị mở ra, bên trong hoàn toàn trống rỗng. Chỉ cần liếc mắt là đã có thể thấy hết toàn bộ khung cảnh bên trong, không còn loại khí tức quỷ dị cùng bí ẩn như lúc trước nữa.

Quỷ ở bên trong đã chạy ra ngoài.

Đúng là đã nghèo còn gặp phải cái eo.

Từng chuyện tồi tệ lại cứ thi nhau xuất hiện, mỗi một chuyện đều nằm ngoài dự liệu của cả đám khiến cho người ta có cảm giác ngạt thở vì tuyệt vọng.

- Có một con quỷ không bị thứ kia áp chế và tôi vô tình thả ra bên ngoài.

Dương Gian âm trầm tiết lộ ra, đồng thời không ngừng quan sát xung quanh với ý đồ có thể tìm kiếm ra nó. Ngay lập tức ở xung quanh liên tiếp vang lên những tiếng kêu kinh hãi.

Dương Gian nói tiếp:

- Mọi chuyện diễn ra cùng với những gì mà tôi nghĩ trước đó hoàn toàn không giống nhau. Việc quỷ tập kích Vương Giang khiến cho tôi suy đoán sai về số lượng của con quỷ kia. Vì thế tôi đã thả nó ra để gia tăng số lượng quỷ bên phía chúng ta, nhằm tránh cho bị lệ quỷ giết chết. Hiện tại mặc dù chúng ta đã tránh không bị cảnh sát quỷ giết chếtnhưng thứ mà tôi thả ra lại đang gây ra phiền phức lớn cho chúng ta.

- Vậy chúng ta phải làm cái gì đây?

Vương Giang vừa mới trở về từ cõi chết, còn chưa kịp thở thì lại xuất hiện một mối nguy cơ khác lớn hơn.

Dương Gian nói:

- Chúng ta không thể nào quan tâm được nhiều chuyện như vậy đâu. Muốn đạt được sự cân bằng tuyệt đối là một việc cực kỳ khó khăn. Mọi người thử cảm nhận xem, năng lực của lệ quỷ ở trong người có còn sử dụng được nữa không?

Trương Lôi nói:

- Có thể sử dụng được, không còn bị áp chế hoàn toàn như lúc trước nữa.

Dương Gian nói:

- Vậy là đủ rồi, điều này cho thấy số lượng quỷ bên phía chúng ta đã chiếm được ưu thế. Điều này cực kỳ quan trọng. Hiện tại chúng ta cứ cho rằng cân bằng giữa hai bên đã được thành lập. Tiếp theo chúng ta sẽ đi tìm kiếm vị ngự quỷ nhân khác.

Hoàng Tử Nhã vội vàng nói:

- Khoan đa, không phải là anh vừa mới thả ra một con quỷ khác hay sao? Chẳng lẽ mặc kệ nó à?

Tròng mắt Dương Gian hơi híp lại:

- Mặc dù con quỷ kia đã chạy ra khỏi hồn bình nhưng có sự tồn tại của quỷ nến cho nên tôi biết được là nó sẽ ở đâu đó xung quanh đây, nó không thể nào rời đi được. Chỉ là hiện tại chúng ta không thể nào tìm thấy được nó, thế nhưng chúng ta cần gì phải sợ nó chứ? Bên phía chúng ta có tận 5 vị ngự quỷ nhân, dù cho con quỷ kia có xuất hiện cũng sẽ bị chúng ta áp chế ngay. Thứ mà chúng ta cần lo lắng chính là con quỷ cảnh sát kia cơ, đúng không?

Con quỷ ở bên trong hồn bình và con quỷ bên trong quan tài quỷ đều đáng sợ. Nhưng thứ đáng sợ đối với bọn họ nhất lại chính là con đằng sau. Bởi vì ít ra cái đằng trước bọn họ còn có đủ tin tưởng đối phó với nó được.

- Hiện tại lập tức đi theo tôi, có chuyện gì thì chúng ta cứ vừa đi vừa xử lý. Chứ cứ ở một chỗ như thế này là đang chờ chết đó.

Mặc dù Dương Gian biết vẫn còn một số chuyện chưa xử lý xong, nhưng thời gian không cho phép bọn họ tiếp tục trì hoãn ở một chỗ.

Bọn hắn nhất định phải hành động ngay, dẫn con quỷ bên cạnh đi sang chỗ khác.

Chỉ có như vậy bọn hắn mới có thể tiếp tục quan sát được tình hình xung quanh, đồng thời thử kiểm chứng xem phương pháp sống sót của tấm da màu nâu có khả thi hay không.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch