Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 844: Phải Làm Sao?

Chương 844: Phải Làm Sao?

- Phù!

Trong bóng tối liên tục truyền đến những tiếng thờ dốc của một người đang chạy cật lực. Mặc dù từ trong tiếng hô hấp đã lộ rõ sự mệt mỏi cực độ, nhưng người kia lại không dám dừng chân. Hoàng Tử Nhã cầm chặt cây quỷ nến ở trong tay, trên mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ. Cô ta đang phải một thân một mình chạy trốn.

Hoàng Tử Nhã không dám dừng lại. Bởi vì cô ta đang cảm nhận được ở phía trên đỉnh đầu đang có vô số sợi dây thừng treo lủng lẳng. Bọn chúng đang không ngừng phiêu lãng về phía cô ta. Mục đích của cô ta chính là tranh thủ thời gian. Tranh thủ cơ hội cho đám người Dương Gian, chỉ có như vậy toàn bộ bọn họ mới có khả năng sống sót. Thế nhưng, lúc này cô ta đã không còn đủ sức lực để chống đỡ nữa rồi.

Khi tầm mắt của cô ta bắt đầu bị hắc ám ở xung quanh ăn mòn, tầm nhìn bị hạn chế. Bản thân cô ta lập tức bị lạc đường. Lúc này xung quanh chỉ còn lại một mình cô ta. Không có ai giúp được cô ta cả. Ở trong tình huống như thế này, sự hoảng sợ bắt đầu trào dâng, Hoàng Tử Nhã vừa chạy vừa khóc, cô ta không thể nào ngăn cho nước mắt khỏi rơi ra được. Khóc thì khóc, nhưng Hoàng Tử Nhã vẫn cầm chặt con búp bê bằng vải ở trong tay.

Đây chính là hi vọng duy nhất của cô.

Dương Gian từng nói qua, ở thời điểm then chốt, chỉ cần nhỏ một giọt máu lên thân của con búp bê vải này. Nó sẽ có thể cứu được tính mạng cho cô ta, cam đoan cô ta sẽ không bị quỷ dây thừng giết chêt. Hoàng Tử Nhã cảm thấy bản thân thực sự ngu ngốc, có lẽ những thứ kia là do Dương Gian nói ra để lừa gạt cô ta, bởi vì lúc đó cần có một người chủ động hi sinh để tranh thủ thời cơ. Cô ta cảm thấy vô cùng hối hận, sớm biết như thế thì lao ra nhận việc làm gì chứ.

Thế nhưng, hiện tại có nói thêm cái gì thì cũng đều đã muộn. Hoàng Tử Nhã chỉ còn cách tin tưởng vào lời nói của Dương Gian. Tin rằng con búp bê vải này có tác dụng, tin tưởng lần hành động này có thể thành công.

Trong bóng tối, tiếng thở dốc càng ngày càng nặng nề, tốc độ chạy của cô ta cũng càng ngày càng chậm. Thể lực đã không thể nào chèo chống cho cô ta tiếp tục hoạt động nữa. Rất nhanh, cơ thể của cô ta đã mệt mỏi đến mức phải nằm rạp trên mặt đất. Đây chính là lúc cô ta cần phải sử dụng búp bê vải.

Mà cũng ngay lúc này. Thời cơ bên phía Dương Gian đã đến. Hắn đã thành công gỡ được khuôn mặt quỷ xuống.

Lúc này ở bên trên tờ báo quỷ bị nhuốm máu kia là một khuôn mặt bình tĩnh của người chết với làn da màu đen. Nó khiến trong lòng Dương Gian có một cảm giác vô cùng quái dị.

Có thể thành công thay đổi trí nhớ của con quỷ kia hay không đây?

Nếu không thành công, tiếp theo hắn nên làm cái gì bây giờ? Toàn bộ thủ đoạn của hắn đã được dùng hết rồi, cái gì dùng được thì đều đã dùng xong rồi.

Hiện tại hắn đã không còn dư món đồ nào nữa. Ngay cả bản thân cũng đang gặp phải nguy hiểm vì lệ quỷ khôi phục. Nếu còn tiếp tục thất bại thêm một lần nữa, vậy hắn chỉ còn cách tuyệt vọng chờ chết.

Giờ phút này quỷ đã mất đi năng lực hành động. Bởi vì có đám người Dương Gian, Trương Lôi, Vương Giang áp chế, cho nên tiêu trừ mất đi 8 con quỷ của nó. Năng lực còn lại của con quỷ kia cũng chính là quỷ dây thừng. Mặc dù lúc nãy nó đã tập kích toàn bộ mọi người ở đây và thiếu chút nữa giết được bọn họ. Nhưng việc chọn lấy quỷ dây thừng làm năng lực còn lại cuối cùng cũng khiến cho con quỷ kia mất đi năng lực hành động. Bởi vì việc khống chế quỷ dây thừng không cần sử dụng động tác. Quỷ dây thừng sẽ tự động tấn công kẻ địch. Cũng bởi vì vậy cho nên dù đám người Dương Gian không có hình thành áp chế tuyệt đối đối với con quỷ, nhưng nó cũng không có khả năng hành động, đồng thời lại không thể nào kích hoạt khả năng khởi động lại được. Mất đi khả năng hành động, lại không thể nào khởi động lại để tiến hành đợt tập kích thứ hai. Cho nên hiện tại quỷ chẳng khác gì một cỗ thi thể đang đứng yên tại một chỗ, giống như chết máy vậy. Từ đó có thể nói đây là một cơ hội tuyệt vời.

Cơ hội này là do Dương Gian dốc hết toàn bộ vốn liếng, mạo hiểm tính mạng của cả đám người mới có thể sáng tạo ra được. Đồng thời cái cơ hội này sẽ không thể có thêm lần thứ hai, không thể nào làm lại giống như vậy được. Dù có điều kiện tương tự như lúc trước cùng việc tham gia thêm vào chuyện này một lần nữa, hắn cũng không thể nào đảm bảo bản thân có thể đi đến một bước như lúc này. Hắn cũng không có dư thời gian để mà lãng phí dù chỉ một giây đồng hồ rồi nhanh chóng nhặt tờ báo cũ kia lên, sau đó bắt đầu chuẩn bị thay đổi trí nhớ cho con quỷ kia, để cho nó hiểu sai về khả năng của nó.

Dựa theo tình hình trước mắt mà nói thì số lượng áp chế của nó hẳn là 9 con quỷ. Như vậy muốn để cho con quỷ kia phán đoán sai lầm về khả năng áp chế của bản thân nó thì nên ghi bao nhiêu cho phù hợp đây?

Trực tiếp ghi vào cho nó là 1 con?

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn muốn ra tay để sửa đổi trí nhớ, nhưng khi nghĩ đến đây hắn lại lâm vào do dự. Mặc dù làm như vậy là có thể sửa đổi được trí nhớ của con quỷ, nhưng làm cách nào để rời khỏi được chỗ này đây? Bởi vì dù có sửa đổi thành công thì hắn cũng chỉ cam đoan trong đoạn thời gian tới, ở bên trong chuyện linh dị bọn họ sẽ không bị quỷ tập kích. Nhưng bọn họ vẫn không có cách nào rời đi khỏi mảnh quỷ vực này được.

Bởi vì cái quỷ vực này quá khó giải.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch