Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 849: Còn Sống

Chương 849: Còn Sống

Thêm truyện vào tủ sách để nhận được thông báo khi chương mới nhất được đăng các bạn nhé!

---

Bóng tối bao phủ toàn bộ căn cứ huấn luyện đã tiêu tan, quỷ cũng rời đi, ánh sáng lần nữa xuất hiện xung quanh.

Lúc này ở bên trên một khu đất trống bên trong căn cứ huấn luyện, mấy vị ngự quỷ nhân còn sống sót ai nấy đều ngồi co quắp ở trên mặt đất. Thế nhưng mặt người nào người này đều thể hiện rõ vẻ vui mừng sau khi trở về từ cõi chết.

Dương Gian không dám chủ quan, hắn cứ đưa mắt nhìn về phía mảnh hắc ám đang rời đi kia. Khi chưa xác nhận được an toàn của bản thân một cách tuyệt đối, hắn sẽ không bao giờ nới lỏng cảnh giác. Việc lật bàn vào thời điểm cuối cùng chỉ có thể xảy ra với người khác chứ không được phép xảy ra trên người của hắn.

- Con quỷ kia đi rồi?

Khi Dương Gian thấy toàn bộ hắc ám đã biến mất khỏi tầm mắt mới thở phào một hơi. Đồng thời cả người cũng thoát lực, ngồi bệt xuống mặt đất.

Dù lúc này Dương Gian đang được ánh nắng ban mai chiếu rọi nhưng hắn lại không hề cảm thấy được một chút ấm áp nào, trái lại là một cỗ hàn ý lạnh lẽo.

Cho đến hiện tại, hắn còn không thể nào tin được, trong tình huống như vậy hắn có thể sống sót.

Quá khó khăn.

Đây chính là lần hắn phải chật vật nhất trong tất cả các chuyện linh dị mà hắn từng tham dự. Dùng hết toàn bộ mọi thứ để cầm cự đã là cố gắng lớn nhất mà hắn có thể làm ra. Bởi vì khó ai có thể tưởng tượng ra nổi sự hung hiểm ở bên trong chuyện linh dị lần này là như thế nào. Chỉ cần hắn đi nhầm một bước thôi, kết cục của hắn sẽ là cái chết. Chỉ riêng thời điểm so đấu số lượng với lệ quỷ thôi đã đủ khiến cho người ta phải nổi điên vì áp lực. Hắn vừa phải tránh né bị quỷ giết chết, lại vừa lần mò ở trong bóng tối để tìm kiếm ngự quỷ nhân khác.

aaa

Toàn bộ quá trình, thần kinh của hắn không bao giờ được thư giãn, lúc nào cũng phải căng cứng. Đồng thời hắn còn không thể bỏ dở việc này giữa chừng. Bởi vì một khi vứt bỏ không quan tâm đến chuyện quỷ giết người cùng với số lượng quỷ hai bên nữa, chuyện linh dị này sẽ hoàn toàn trở thành một chuyện không có lời giải.

Dương Gian nhịn không được nhỏ giọng lẩm bẩm.

- Muốn giam giữ được con quỷ này thì không thể nào rơi vào bên trong quỷ vực của nó được, mà phải bắt đầu từ bên ngoài. Một khi bị cuốn vào bên trong quỷ vực của con quỷ liền mang ý nghĩa là bản thân đã mất đi cơ hội giam giữ nó. Nhất định phải tìm được một biện pháp nào đó, sau đó xuất phát từ bên ngoài thì mới giam giữ triệt để con quỷ này được.

Trong đầu hắn còn đang hồi tưởng lại quá trình vừa mới diễn ra.

Quỷ vực đen kịt, tối tăm, bộ dạng bên ngoài của nó là một chiếc quan tài. Quỷ vực có hình quan tài này có thể chôn vùi hết toàn bộ quỷ, mà mục đích của nó chính là dựng dục ra một con quỷ khủng bố hơn.

Đây mới là quan tài quỷ chân chính.

Giờ phút này Dương Gian có cảm giác muốn mắng chửi người.

"Tên chết tiệt Vương Tiểu Minh, lúc trước mình đã cảnh cáo rồi, đừng có đụng đến cỗ quan tài này."

Theo Dương Gian suy đoán, lúc trước khi xảy ra chuyện linh dị ở trong thôn Hoàng Cương. Lúc đó khôg phải là do quan tài quỷ còn chưa dựng dục quỷ thành công. Mà là do nó còn chưa có hoàn toàn khôi phục, nó chỉ tiết ra một ít linh dị mà thôi. Vì thế khi đó chỉ cần để cho con quỷ trở lại bên trong quan tài là có thể xử lý được. Bởi vì nó cần phải trở lại quan tài quỷ để chờ đợi thời cơ khôi phục lại.

Còn hiện tại, thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi thì đương nhiên quan tài quỷ đã khôi phục xong.

Cho nên con quỷ kia mới có thể thoát ly khỏi sự trói buộc của quan tài quỷ, sau đó bắt đầu du dãng khắp nới để giết người, mà mục tiêu ưu tiên của nó chính là ngự quỷ nhân.

Đương nhiên tất cả cái này chỉ là do hắn suy đoán, còn có phải là sự thật hay không thì hắn không biết.

Hiện tại hắn cũng không muốn để ý đến chuyện này, bởi vì hắn sợ sẽ bị cuốn vào bên trong quỷ vực của con quỷ này một lần nữa, hắn đã không không còn có lòng tin vào việc bản thân có thể tiếp tục sống sót mà đi ra khỏi đó nữa hay là không.

Lúc này Vương Giang đã khôi phục lại được một chút sức lực. Tên này lập tức vừa kích động, vừa hưng phấn, cười nói:

- Dương Gian, chúng ta sống rồi, chúng ta đã sống lại rồi. Anh quá tuyệt vời. Ngay cả tình huống như vậy mà cũng bị anh tìm ra phương pháp để lật bàn. Tôi còn tưởng là đám người chúng ta sẽ phải chôn vùi toàn bộ ở trong chỗ này chứ.

Niềm vui sướng khi được trở về từ cõi chết, đây là điều mà không phải ai cũng có thể cảm nhận được.

Loại sung sướng này còn quý giá hơn bất cứ thứ kỳ trân dị bảo nào ở trên đời, bởi vì niềm vui sướng này còn mang theo cả giá trị của sinh mạng người đó.

Trương Lôi chẳng thèm quan tâm đến hình tượng nữa mà nằm vật ra ở trên mặt đất, khuôn mặt cứng ngắc của người chết kia cũng thầm lộ ra một vẻ may mắn:

- Hiện tại tôi chỉ muốn trở về rồi ngủ một giấc cho thật ngon mà thôi, tôi cảm giác cơ thể này không chống đỡ nổi nữa, mệt quá rồi. Đúng là không thể tin được. Vậy mà tôi lại có thể sống sót khi đối chọi với lệ quỷ có cấp bậc kinh khủng như thế. Trước kia tôi cảm thấy những chuyện linh dị mà tôi gặp được kia đã cực kỳ đáng sợ rồi, nhưng hiện tại so với chuyện này thì những chuyện linh dị kia chỉ được xem như những con thỏ con.

Người ngự quỷ nhân lạ lẫm kia cũng có cảm tưởng nghĩ mà sợ mỗi khi nhớ đến những gì mà hắn ta đã trải qua. Mặc dù hiện tại bọn họ đã sống sót rồi, nhưng tên này vẫn còn cảm thấy hoảng sợ.

- Đây mới gọi là chuyện linh dị thực sự, chẳng những quỷ có thể giết chết được những ngự quỷ nhân khác để trưởng thành, sau khi bị hạn chế nó còn có thể khởi động lại. Hơn nữa còn có một cái quỷ vực không thể đi ra ngoài.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch