Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 861: Tự Xử Lý

Chương 861: Tự Xử Lý

Có lẽ người khác sẽ đánh giá thấp mức độ nguy hiểm của chuyện linh dị này nhưng hắn ta thì không, bởi vì đây chính là con quỷ do chính tay hắn ta tạo ra.

Lý Quân nhìn chằm chằm Vương Tiểu Minh, hắn ta không biết có phải là Vương Tiểu Minh thực sự muốn xử lý chuyện linh dị này hay đang muốn tự sát.

Suy nghĩ một lát, hắn ta vẫn mở miệng nói:

- Làm theo lời của giáo sư Vương đi, chúng ta tạm thời rời đi chỗ này. Nếu đã quyết định rồi thì tôi cũng chỉ còn cách đồng ý mà thôi.

Những người khác cũng không có ý kiến, dù sao người chỉ huy của lần hành động này chính là Vương Tiểu Minh phương pháp này chính là phương pháp tốt nhất hiện tại.

Rất nhanh, toàn bộ người khác đều rời đi khỏi Vương Tiểu Minh, để hắn ta ở lại cùng một cỗ quan tài không nguyên vẹn.

Sở dĩ chiếc quan tài kia bị tàn phá là vì nắp của nó đã bị vỡ ra, không hoàn hảo được như trước. Còn điều này có phải là một mối nguy hiểm gì hay không thì không có ai biết được.

Mặc dù những người khác cũng không có rời đi quá xa. Nhưng hiện tại đám người đang ở bên trong quỷ vực tối đen như mực của con quỷ kia. Dù chỉ cách nhau có hai ba mét thôi mà tất cả mọi người giống như là đồng loạt biến mất hết. Xunh quanh lại trở nên tối tăm, quỷ dị, giống như quỷ có thể xuất hiện bất cứ lúc nào vậy, khiến người ta có cảm giác rùng mình vì sợ.

Sắc mặt Vương Tiểu Minh vẫn cực kỳ bình tĩnh, dường như tên này không biết sợ là gì vậy. Hắn ta chỉ đứng yên tại chỗ và lẳng lặng chờ đợi, không có bất cứ động tác nào.

Hắn ta không có chủ động dẫn dụ quỷ đi vào bên trong quan tài quỷ, cũng không có lấy quỷ nến ra hay có bất cứ động tác nào để chống lại việc sắp sửa bị quỷ tập kích.

Rất nhanh, hắc ám bắt đầu xuất hiện và lan tới từ một hướng. Vốn khung cảnh ở xung quanh đã cực kỳ tối tăm, sau khi bị đám hắc ám này bao phủ mọi thứ lập tức trở nên đen kịt. Đưa tay không thấy được năm ngón, đồng thời dường như âm thanh cũng bị thứ này ngăn cách vậy. Dù hiện tại xung quanh đang đứng rất nhiều ngự quỷ nhân, nhưng bóng dạng của bọn họ đã biến mất, cũng không nghe tiếng động nữa.

Lần tập kích thứ bảy chính thức bắt đầu.

Lần này khác với lần trước, bên cạnh Vương Tiểu Minh không có bất cứ một ai bảo vệ. Hắn chỉ có một mình, đang trong trạng thái lạc đàn. Thân thể của hắn ta không hề có quỷ, nếu quỷ xuất hiện thì nó cũng chỉ hướng về phía hắn ta mà tới.

Mọi chuyện sẽ giống như trong kế hoạch lúc trước vậy.

Trong bóng tối, Vương Tiểu Minh vẫn không hề bối rồi, hắn ta tỉnh táo đến mức đáng sợ. Phải nói là tâm lý của tên này còn cường đại hơn một số ngự quỷ nhân đỉnh phong. Có lẽ là do việc nghiên cứu chuyện linh dị trong một khoảng thời gian dài nên đối với những thứ quỷ quái kia, Vương Tiểu Minh đã khá quen thuộc. Hoặc là tên này không còn quan tâm nhiều đến sinh tử của bản thân, không quan tâm đến sinh tử của người khác, vì thế không còn phải sợ hãi.

Dường như Vương Tiểu Minh cũng đang tính toán thời gian.

Dựa theo những gì hắn ta quan sát được từ mấy lần tập kích trước của quỷ và thời gian khởi động lại cùng với một số thứ như phương hướng xuất hiện, thời gian xuất hiện cùng với việc khi nào thì nó sẽ bắt đầu tập kích hắn ta... Tất cả những thứ này đều là tư liệu quan trọng. Việc quan sát mấy lần tập kích trước đã khiến cho Vương Tiểu Minh hoàn thiện xong phần tư liệu này. Hiện tại dù có nhắm mắt hắn ta cũng có thể biết được khi nào thì quỷ sẽ xuất hiện ở bên cạnh.

- Đến.

Đột nhiên, Vương Tiểu Minh đứng ở trong bóng tối tự lẩm bẩm một tiếng.

Một giây sau, trong bóng tối phía trước truyền đến tiếng bước chân. Tiếng bước chân cứng ngắc, nặng nề như tiếng chân của một người chết đang đi vậy. Đến tận lúc này Vương Tiểu Minh mới bắt đầu hành động, hắn ta móc từ trên người ra một chiếc hộp có màu vàng kim, được chế tạo bằng vàng.

Bên trong nó có chứa một con búp bê vải.

Con búp bê này giống với con búp bê mà trước đó Dương Gian giao cho Hoàng Tử Nhã dùng để thế mạng. Dựa theo quyền hạn của Vương Tiểu Minh đương nhiên là có thể xin được quyền điều phối và sử dụng chúng.

Vương Tiểu Minh không mở hộp ra mà dùng súng bắn về phía hộp một phát.

“Đoàng!”

Một tiếng súng vang lên. Chiếc hộp không được coi là dày kia lập tức bị bắn thủng.

Tiếng súng?

Nghe được tiếng súng này, sắc mặt của Lý Quân ở bên trong bóng tối trở nên khó coi.

Bởi vì hắn ta tưởng rằng là Vương Tiểu Minh đang nổ súng tự sát.

- Không được qua đây, tôi không sao.

Nhưng dường như Vương Tiểu Minh đã biết trước là Lý Quân sẽ có phản ứng như vậy cho nên mới mở miệng nhắc nhở một tiếng, chứng minh rằng bản thân còn sống.

Lý Quân nghe vậy thì thầm thở phào một hơi.

Sau khi bắn thủng chiếc hộp kia, Vương Tiểu Minh cũng không làm gì cả, chỉ nhỏ vào trong đó một giọt máu của hắn ta.

Máu tươi lập tức nhỏ xuyên qua lổ hỗng kia và rơi trên thân của con búp bê vải.

Hiện tại, tiếng bước chân trong bóng tối kia đã xuất hiện ở ngay bên cạnh.

Thậm chí Vương Tiểu Minh còn có thể cảm nhận được ngay bên cạnh hắn ta đang có một cỗ khí tức âm lãnh. Nhưng sắc mặt của hắn ta vẫn cực kỳ bình tĩnh, tiện tay ném chiếc hộp đang cầm vào bên trong quan tài quỷ.

Ngay lập tức.

Cỗ khí tức âm lãnh ở trong bóng tối đang tiến sát lại cạnh hắn ta đột nhiên thay đổi phương hướng và tiến về phía cỗ quan tài quỷ.

Vương Tiểu Minh dùng con búp bê vải để thay thế bản thân trở thành mục tiêu của quỷ. Vì thế hắn ta không cần phải đích thân nằm vào bên trong quan tài quỷ mà chỉ cần bỏ co búp bê vải kia vào bên trong là được.

Sỡ dĩ hắn ta chỉ bắn thủng chiếc hộp mà không mở hộp để thả con búp bê ra là vì suy tính đến việc sau khi thả ra con búp bê sẽ chạy bậy bạ, khiến cho kế hoạch của hắn ta bị ảnh hưởng. Đồng thời nếu bỏ con búp bê ở bên trong cái hộp sẽ khó bị quỷ giết chết hơn. Dù sao nếu quỷ muốn xâm nhập vào bên trong thông qua lỗ thủng kia cũng phải mất một chút thời gian.

“Đùng!”

Ở gần đó lập tức truyền đến tiếng va đập nặng nề, giống như có thứ gì đó đang va chạm với vách quan tài.

"Lệ quỷ đã trở lại quan tài?"

Ánh mắt Vương Tiểu Minh khẽ nhúc nhích.

Hắn ta biết kế hoạch của bản thân đã thành công.

Nhưng hắn ta không biết kế hoạch này có tác dụng hay không? Dù sao con quỷ kia cũng đã khác xa so với trước rồi, đã xuất hiện rất nhiều biến dị. Cho nên việc quỷ trở lại bên trong quan tài có thể kết thúc được chuyện linh dị hay không còn là một ẩn số.

Nhưng mà tình hình dường như còn tốt hơn cả những gì bọn họ tưởng tượng.

Hắc ám ở xung quanh bắt đầu tiêu tán dần dần, quỷ vực cũng gần như sắp sửa biến mất.

Người phản ứng đầu tiên là Phùng Toàn, hắn ta tỏ ra có chút kinh hãi.

- Thành công rồi?

Cảnh tượng như này giống y đúc với chuyện xảy ra ở trong thôn Hoàng Cương lần trước. Lần đó hắc ám cũng biến mất và ánh sáng dần xuất hiện. Vị ngự quỷ nhân tên là Tào Dương kia cũng trợn tròn cả hai mắt.

- Không phải chứ? Chuyện linh dị này lại bị giáo sư Vương tự mình xử lý?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch