Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 866: Tâm Lý Có Vấn Đề

Chương 866: Tâm Lý Có Vấn Đề

Bên trong khách sạn Bình An, bất tri bất giác Dương Gian đã ngủ thẳng cẳng trên ghế sô pha. Dù hắn có thể không ăn, không uống, không ngủ, không nghỉ ngơi trong một thời gian dài. Nhưng trải qua chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ ở trong căn cứ huấn luyện, tinh thần của hắn vẫn cực kỳ mệt mỏi. Khi đó thần kinh của hắn lúc nào cũng phải căng cứng, giống như đang diễn xiếc trên giây vậy, nó còn mệt mỏi hơn bất cứ việc gì. Dương Gian có thể kiên trì đến tận khi xong việc đã khá ổn rồi. Dù sao thì trạng thái tinh thần của đa số ngự quỷ nhân đều cực kỳ tồi tệ.

Nếu vì hoảng sợ, kinh hoảng dẫn đến bị mất ngủ, chán ăn, đa nghi,.. Một đống triệu chứng, có thể nói tinh thần trạng thái của vị ngự quỷ nhân kia đang ở trên bờ vực bị sụp đổ.

Còn có thể ăn cơm, ngủ nghỉ như một người bình thường thì chứng tỏ rằng tinh thần của người kia vẫn rất bình thường, không có vấn đề gì cả.

Thế nhưng, lúc đầu khi mới trở thành ngự quỷ nhân, trạng thái tinh thần của Dương Gian khá là tồi tệ. Hiện tại vì con quỷ trong cơ thể dần dần bị khống chế, cùng với việc trải qua quá nhiều chuyện linh dị cho nên trưởng thành hơn. Vì thế vấn đề của bản thân hắn cũng tốt hơn không ít.

Cơ mà mọi thứ cũng chỉ có như thế mà thôi. Quỷ ảnh ở trong thân thể của hắn vẫn còn đang âm thầm gây ảnh hưởng. Hắn đang dần mất đi một số tình cảm, thậm chí là một ít tâm tình của một con người bình thường cũng bị biến mất. Dương Gian ngủ được nhưng có không ít người trong thành phố Đại Kinh lại bị mất ngủ.

Ở mấy tầng phía dưới, chỗ này là căn phòng của ngự quỷ nhân tên Trương Huy. Sau khi hắn ta trải qua chuyện linh dị ở trong căn cứ huấn luyện cùng với đám người Dương Gian và được chứng kiến cái gì gọi là chuyện linh dị khó giải. Điều này khiến cho lòng của hắn ta sinh ra một tầng bóng ma. Trước đây hắn ta cứ nghĩ thứ gây nên chuyện linh dị là quỷ và cùng lắm là nó chỉ tạo ra uy hiếp đối với người bình thường. Đối với ngự quỷ nhân mà nói, nó chẳng có uy hiếp mất. Không xử lý được có thể chạy trốn, tâm tính khi đó của hắn ta mới có một chút tự tin và thong thả. Thế nhưng chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ đã dạy cho hắn ta một bài học nhớ đời. Là một chuyện linh dị không thể né tránh, không thể phản kháng, đồng thời thứ kia còn không có bất cứ sơ hở nào để lợi dụng. Tất cả những điều đó đã khiến cho dũng khí ở trong lòng hắn ta bị phá hủy sạch sành sanh.

Thì ra trên thế giới này còn những chuyện linh dị như vậy, ngự quỷ nhân chỉ là những đám người nhỏ yếu như sâu kiến khi đối mặt với chuyện linh dị dạng như này. Mặc dù thành công sống sót nhưng mỗi lần nghĩ đến cảnh tượng khi đó đều khiến hắn ta phải giật mình tỉnh giấc, điều này cứ thế lặp đi lặp lại rất nhiều lần. Đúng lúc này, Trương Huy mở to hai mắt, trên mặt toát ra mồ hôi lạnh.

- Con mẹ nó, lại không ngủ được.

Ngay vừa rồi, khi Trương Huy mới nhắm mắt để ngủ, hắn ta đột nhiên cảm thấy dường như xung quanh chỗ này đang ở trong chỗ bị bóng tối bao phủ. Bản thân hắn đang bị cô lập ở trong đó, cô đơn, bất lực. Với lại xung quanh đang có quỷ nhăm nhe, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện. Thi thoảng hắn ta còn có một loại cảm giác kỳ quái là quỷ đang ở bên cạnh hắn ta, không hề rời đi.

Lúc này trong căn phòng thắp đèn sáng trưng nhưng trong lòng hắn ta không hề có một chút cảm giác an toàn nào.

- Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này, không sớm thì muộn bản thân cũng sẽ bị điên mất.

Trong lòng Trương Huy cũng hiểu được, đây là do tâm lý của hắn ta xuất hiện vấn đề. Trước kia thi thoảng hắn ta cũng có đọc một số tư liệu trong kho hồ sơ của tổng bộ, biết được đa số ngự quỷ nhân đời trước đều xuất hiện vấn đề về tâm lý. Rất nhiều người xuất hiện vấn đề về tinh thần kia, nếu không phát điên thì cũng trở nên cực đoan, hoặc tự sát, hoặc làm xằng làm bậy, không gì không có. Hơn nữa còn rất nhiều là đằng khác.

Chỉ là những vụ án như thế này đều không có người cố ý nhắc đến, phần lớn hồ sơ về họ đều được bỏ vào kho lưu trữ lại. Cũng giống như chuyện xảy ra ở trong căn cứ huấn luyện lần này vậy., Những vị ngự quỷ nhân bị chết đi kia sẽ trở thành một trong số những bản hồ sơ được lưu trữ kia, không ai rảnh rổi mà đi nhớ đến họ.

- Ai đó, ai ở bên ngoài vậy?

Ngay khi Trương Huy đang chuẩn bị thử nằm ngủ thêm một giấc nữa xem có được hay không. Hắn đột nhiên ánh mắt của hắn ta hơi lơ đễnh liếc nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Hắn ta phát hiện ra ở ngoài đó đang có một bóng người chiếu lên trên mặt đất ở trước cửa phòng. Dường như có ai đó đang đứng ở bên ngoài cửa phòng của hắn ta.

Bóng người bên ngoài cửa đứng yên bất động, đồng thời nó cũng không có trả lời hắn ta. Trương Huy thấy vậy thì hơi nhíu mày, sau đó rời khỏi giường và đi ra khỏi phòng.

Thế nhưng ngay khi hắn ta đi đến bên ngoài cửa phòng cũng không thấy bất cứ một ai, đồng thời cửa phòng không hề xuất hiện dấu vết bị ai đó mở qua. Khi Trương Huy quay đầu lại nhìn về phía ánh đèn ở trong căn phòng. Bóng người kia đã không thấy nữa.

"Không, không thể nào. Rõ ràng lúc nãy mình còn nhìn thấy một bóng người xuất hiện trước cửa mà. Mình không thể nào nhìn nhầm được."

Hắn ta lập tức tỏ ra hơi giật mình, mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ra ào ạt. Trương Huy vội vàng đưa mắt quan sát xung quanh bốn phía. Bên trong căn phòng khách trống rãi, sáng trưng này lại đang yên tĩnh đến mức quỷ dị. Điều này khiến cho Trương Huy, một người vừa mới đi ra khỏi căn cứ huấn luyện không lâu cảm thấy có điều gì đó không đúng.

Hắn ta không biết có phải là do tâm trạng của bản thân quá căng thẳng cho nên nhìn nhầm, hay vừa rồi ở bên trong căn phòng này thực sự có một thứ gì đó. Cũng có thể là một vị ngự quỷ nhân nào đó đang dòm ngó hắn ta ở trong bóng tối.

- Kệ, trước tiên cứ chuyển sang chỗ khác đã rồi tính.

Trương Huy mặc kệ chỗ này có hay không có điều khác thường. Hắn ta vội vàng thu thập một chút đồ đạc, nhanh chóng rời khỏi căn phòng.

Trước đó trong chỗ này từng có quỷ, có ngự quỷ nhân chết vì lệ quỷ khôi phục ở trong đây, có lẽ bọn họ đã bỏ sót con quỷ nào đó. Với lại chỗ này là khách sạn của ngự quỷ nhân vì thế không tránh khỏi sẽ có một quỷ dị, không bình thường. Bởi vì lúc này hắn ta đang bị bóng ma tâm lý nên cực kỳ mẫn cảm, thậm chí có chút nghi thần nghi quỷ. Nói thẳng ra là chim sợ cành cong.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch