Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 883: Nhất Định Phải Làm Được

Chương 883: Nhất Định Phải Làm Được

Nói cách khác, ngay lúc này Dương Gian chỉ mở có một con mắt quỷ ở trên trán nhưng nếu có ai đó xâm nhập vào bên trong tầng thứ ba của quỷ vực sẽ nhìn thấy trên trán hắn có tới ba con mắt quỷ chồng lên nhau, giống như ba cái bóng chồng vào nhau vậy. Bỏ mắt quỷ vào bên trong tầng tiếp theo của quỷ vực sẽ dễ dàng hơn một chút, cũng giống như bàn tay quỷ mà hắn đang khống chế vậy.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là tình trạng thân thể của hắn phải tương đối tốt, có thể khống chế được mắt quỷ, nếu không thì không thể nào làm được một cách nhẹ nhàng như vậy. Toàn bộ người khác đều dừng lại ngay lập tức, sau đó đưa mắt nhìn lên trên người đang phát ra ánh sáng màu đỏ nồng đậm của Dương Gian.

Là người có kinh nghiệm thì đều biết đây chính là ánh sáng của quỷ vực. Quỷ vực của Lý Quân có màu xanh biếc, quỷ vực của con quỷ Cảnh sát quỷ kia là màu đen đặc, quỷ vực của con quỷ chết đói ở trong thành phố Đại Xương lần trước có quỷ vực màu xanh đen... Mỗi một cái quỷ vực đều có một màu khác nhau, chẳng có cái nào giống với nhau hết.

Quỷ vực của Dương Gian là màu đỏ đậm, đây là điều mà rất nhiều người biết, cũng là một trong những điểm đặc trưng của hắn. Nhưng không đợi cho những người khác quan sát được kỹ càng hơn, đột nhiên bọn họ phát hiện ra quỷ vực của Dương Gian đã đạt đến một loại cực hạn nào đó, ánh sáng màu đỏ đột nhiên ngưng tụ lại ở con quỷ nằm trên trán. Một luồng ánh sáng màu đỏ được ngưng tụ đến cực độ chợt lóe lên. Tốc độ của nó cực kỳ nhanh, hoặc là thời gian tồn tại của nó quá ngắn đã khiến toàn bộ cảnh tượng quỷ dị biến mất không thấy gì nữa.

Quỷ vực trên người của Dương Gian cũng biến mất. Ngoài ra còn có thêm một thứ biến mất nữa, đó chính là gốc cây trước mặt hắn. Thứ còn sót lại chỗ gốc cây chỉ là một cái hố cùng một đường rãnh kéo dài ra phía sau. Cây và bùn đất phía dưới đều biến mất không thấy gì nữa.

Ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem cách thức.

Mặc dù phần lớn trong đám bọn họ chưa từng có quỷ vực nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến việc phán đoán cùng lý giải.

Vì thế cả đám đều ngẩn ngơ khi nhìn thấy kết quả.

Tào Dương nhịn không được phải hô to:

- Thật... Thật sự biến mất rồi, không thấy gì nữa? Mẹ kiếp, chuyện gì vừa xảy ra vậy? Là pháo laze à? Quỷ vực vừa chiếu một cái thì toàn bộ mọi thứ bị chiếu trúng đều không thấy nữa. Sau này nó mà chiếu trúng người nào đó thì sao chịu nổi cho được chứ?

Dùng quỷ vực chiếu vào người khác?

Nghĩ đến đây tim hắn ta đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, vội vàng nhìn về phía Dương Gian với ánh mắt đầy bất an và lo âu.

Đúng thế.

Nếu Dương Gian có thể khiến cho một cái cây biến mất, cũng có thể khiến cho một người biến mất. Chỉ sợ ngự quỷ nhân cũng không thể nào chịu đựng được một lần soi của hắn. Mà điều đáng sợ nhất ở đây chính là từ đầu đến cuối Dương Gian không cần phải lộ mặt. Ngoài mấy cây số, mở quỷ vực ra, sau đó chiếu chiếu vào một ai đó. Người kia còn chưa hiểu là chuyện gì đang xảy ra thì đã biến mất tăm mất tích.

- Khi xử lý chuyện ở trong thành phố Đại Xương, có phải là cậu đã dùng cách thức này rồi phải không. Dùng cách này để bắn chiếc đinh đóng quan tài, đóng đinh vào trên người con quỷ chết đói. Hồi nãy cũng là luồng ánh sáng này xâm nhập vào bên trong quỷ vực của cảnh sát quỷ và mang chúng tôi ra ngoài.

Vương Tiểu Minh nhìn Dương Gian một lát:

- Quả nhiên cậu rất giỏi trong việc học tập phương pháp mới.

Dương Gian nói:

- Đánh trống lảng à? Có phải là đang định chơi xấu đúng không?

- Không, tôi thua rồi.

Vương Tiểu Minh quan sát một chút dấu vết ở hiện trường:

- Không nghĩ tới là linh dị lại có thể ánh hưởng đến thế giới thực. Thế nhưng những thứ biến mất này đã được đưa đến đâu?

Dương Gian nói:

- Anh hỏi tôi, tôi biết hỏi ai chứ? Tôi có phải là nhà khoa học đâu mà đi nghiên cứu nhiều thứ như vậy. Nhưng tóm lại những thứ biến mất kia chắc chắn sẽ không có được kết cục tốt.

Ngay cả bản thân hắn cũng không biết vì cái gì sau khi gia tăng năm tầng quỷ vực thì có thể khiến được đồ vật biến mất.

Bất chợt Vương Tiểu Minh lại hỏi ra một vấn đề khá thú vị:

- Vậy cậu có thể nghịch chuyển lại quá trình này được không?

Dương Gian khẽ suy tư:

- Hả? Nghịch chuyển?

Vương Tiểu Minh lập tức đưa ra một cái giả thuyết để lý giải cho điều này.

- Thí dụ như việc khiến cho cái cây biến mất kia, vậy thì việc nghịch chuyển quá trình này sẽ là đột nhiên tạo ra một cái cây mới. Cậu có thể không? Nếu có thể làm được cái này, vậy cậu sẽ có thể sửa đổi được kết quả trước khi cái cây kia bị hủy diệt. Có thể thay đổi được hiện thực, đây giống như một loại năng lực của ác quỷ...

Khởi động lại?

Sau khi trải qua chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ, đám người Phùng Toàn, Đồng Thiến, Lý Quân đều tỏ ra cực kỳ khiếp sợ.

Nếu Dương Gian có thể nghịch chuyển lại quá trình này, hắn sẽ có được một loại năng lực cực kỳ đáng sợ. Loại năng lực này cũng giống như năng lực của một con quỷ cấp S thực sự vậy, là năng lực khởi động lại.

Dương Gian cũng có chút sững sờ. Từ trước đến giờ hắn còn chưa có nghĩ đến điểm này. Nhưng chỉ cần nghĩ qua một chút là hiểu rõ được cách thức lý luận kia của Vương Tiểu Minh nó như thế nào. Bởi vì hắn cũng đã từng trải qua việc thiết lập lại thời gian của quỷ chết đói và khởi động lại của Cảnh sát quỷ rồi. Với lại đây cũng không phải là chuyện không có khả năng, mà ngược lại, khả năng thành công là cực kỳ cao. Chuyện mà quỷ có thể làm ra được thì đương nhiên là ngự quỷ nhân cũng có thể làm ra được khi ở trong tình trạng lệ quỷ khôi phục.

- Giáo sư Vương, chúng ta còn quá nhiều chuyện để xử lý. Hiện tại không phải là lúc ngồi tán gẫu với nhau về chuyện này.

Khương Thượng Bạch lập tức ngắt lời:

- Dương Gian, nếu giáo sư Vương nhận thua, tôi cũng sẽ chuyển một ngàn vạn cho cậu. Gì chứ chút tiền lẻ đó tôi không cần phải quỵt nợ đâu.

Hắn ta không muốn nói chuyện tiếp về cái đề tài nãy nữa, bởi vì hiện tại, mỗi khi nhìn thấy Dương Gian là trong lòng của hắn ta đột nhiên xuất hiện một nỗi khủng hoảng không tên. Nếu Dương Gian thực sự có thể làm ra được chuyện này, có thể khởi động lại như Cảnh sát quỷ. Vậy ý nghĩ của cái đó là như thế nào, trong lòng hắn ta hiểu rất rõ. Khi nào Dương Gian nắm giữ được loại năng lực quỷ dị và khó giải này, thì khi đó chuyện của phân khu Châu Á sẽ được định đoạt từ miệng hắn. Đến khi đó kế hoạch đội trưởng kia đã hoàn toàn vô dụng.

Bởi vì hắn đã là đội trưởng của tất cả mọi người rồi.

- Đùa cái gì chứ? Căn bản không thể nào làm ra được chuyện như vậy. Dù có hiểu rõ cách thức, nguyên lý của nó đi nữa thì cũng không thể nào làm ra được. Cái này cũng giống như việc anh bảo tôi đi chế tạo ra một chiếc xe hơi vậy. Tôi chỉ là người chứ đâu phải chúa đâu? Làm gì có được loại năng lực đó.

Dương Gian lắc lắc đầu, hắn cảm thấy ý nghĩ này quá không thực tế. Mặc dù kết quả khá là mê hoặc nhưng hắn vẫn hiểu rõ được phân lượng của bản thân. Nói xong, hắn cũng không thèm quan tâm đến những người khác, vội vài bước nhành về phía trước. Những người khác đều nhìn lấy bóng lưng của Dương Gian, trong lòng đều là muôn vàn ý nghĩ kỳ dị. Mặc dù cái kia chỉ là một lời suy luận của giáo sư Vương nhưng những người khác đều hiểu một điều. Trên con đường khống chế lệ quỷ, Dương Gian đã đi cách bọn họ quá xa.

Mà Vương Tiểu Minh cũng không để ý đến Dương Gian nữa, hắn ta tiếp tục nhìn lấy vị trí cái cây vừa biến mất kia cùng với một đường rãnh kéo dài ra phía sau. Đó chính là những dấu vết lưu lại sau khi Dương Gian dùng mắt quỷ soi qua. Đường rãnh này giống như một con đường vậy, một con đường không có đầu cuối. Nếu có ai đó đi trên con đường này thì sẽ phát hiện ra, nó cực kỳ bằng phẳng. Thứ có thể cản lại con đường này ở phía trước chỉ là một nửa gốc cây mà thôi.

Vương Tiểu Minh thu hồi ánh mắt, trong đầu không ngừng suy tư.

"Cậu ta sẽ làm được, cũng nhất định phải làm được... "






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch