Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 907: Tranh Giành Quỷ Lừa Gạt

Chương 907: Tranh Giành Quỷ Lừa Gạt

Tuy nhiên cũng chỉ có khi tay của hắn bắt lấy con quỷ này thì mới biết nó không hề tồn tại trong thực tế, mà tồn tại ở trong những tầng sâu hơn của quỷ vực. Người bình thường, thậm chí là ngự quỷ nhân đều không thể nào nhìn thấy được nó.

Đúng lúc này Dương Gian nghiêm túc nói:

- Bộ trưởng, con quỷ này là do tôi giam giữ, cho nên hẳn là để tôi đi xử lý nó.

Mặc dù hắn không thể khống chế, nhưng con quỷ này vẫn có giá trị để cất giữ, đáng giá sưu tầm. Hắn không chắc sau này có cần đến thứ này nữa hay là không.

Tào Duyên Hoa trầm giọng nói:

- Dương Gian, chuyện này không thể được. Mặc dù Cao Chí Cường chết là do lệ quỷ khôi phục. Nhưng cậu cũng đừng có quên, nguyên nhân của chuyện này là do cậu đánh nhau với Cao Chí Cường. Hành động này của cậu tương đương với việc vừa giết chết đi một vị ngự quỷ nhân của tổng bộ. Nếu không phải là do Cao Chí Cường phạm phải sai lầm trước, thì tôi còn muốn truy cứu trách nhiệm đối với cậu.

- Nếu hiện tại cậu còn muốn mang Cao Chí Cường đi, thì cậu bảo tôi làm sao mà bàn giao lại cho người khác đây? Nếu lỡ sau này có vị ngự quỷ nhân đỉnh phong náo đó coi trọng quỷ của người khác, lại nháo ra chuyện giống như thế này, thì chẳng phải là loạn rồi hay sao? Tôi hị vọng cậu sẽ nghe theo sắp xếp, không nên quá bảo thủ.

Dương Gian nghe hắn ta nói như vậy, thì trong đầu nhanh chóng tính toán. Quả nhiên, việc mang con quỷ của Cao Chí Cường đi là không hề dễ dàng, sẽ rất khó khăn. Dù sao chỗ này cũng là tổng bộ, nên lực cản sẽ rất lớn, hơn nữa hắn còn không thể nào cứng rắn với tổng bộ được. Chỗ này ít cũng có mười mấy vị ngự quỷ nhân đỉnh phòng, nếu mà động thủ thì chắc là cơ hội bỏ chạy hắn cũng không hề có. Tuy nhiên, nếu chỉ vì một con quỷ mà cùng trở mặt với tổng bộ thì không đáng, quá ngu xuẩn.

- Nếu tôi xin được khống chế con quỷ này thì sao?

Dương Gian đang tìm kiếm một cái cớ khác:

- Con quỷ này có khả năng giúp tôi khôi phục lại thân thể nên tôi cần có nó.

Những vị ngự quỷ nhân có công lao đều có thể xin khống chế con quỷ thứ hai từ tổng bộ, thậm chí là con quỷ thứ ba. Trước đó Dương Gian chưa từng sử dụng quyền lợi này, nhưng với công lao của hắn thì đã đủ tư cách từ lâu.

Tào Duyên Hoa nghe Dương Gian nói như vậy thì lập tức thở phào một hơi, hắn ta sợ do Dương Gian trẻ người non dạ nên sẽ dễ nông nổi, vì vậy hắn ta nói ngay:

- Cái này còn cần phải làm một số thủ tục. Chỉ cần mọi thứ phù hợp thì tổng bộ sẽ đồng ý. Nhưng trước tiên con quỷ của Cao Chí Cường vẫn cần phải giao lại cho tổng bộ xử lý, với lại tôi sẽ ưu tiên cân nhắc yêu cầu của cậu trước.

Đây là một loại thỏa hiệp.

Dù sao giá trị của Dương Gian cũng đã lồ lộ ra đó rồi, nên tổng bộ không thể nào coi nhẹ được.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Ngài có thể đảm bảo là con quỷ này sẽ không xuất hiện ở trong tay người khác không?

Tào Duyên Hoa nói:

- Không thể cam đoan, nhưng tôi có thể cam đoan với cậu, thứ này sẽ không xuất hiện ở trong tay của những vị ngự quỷ nhân có cấp bậc thấp hơn cậu.

Dương Gian híp mắt nhìn lấy Tào Duyên Hoa.

Không thể không nói tên Phó bộ trưởng này thật sự giảo hoạt, không hề đưa ra một cái hứa hẹn nào cả, chỉ cho một cái đáp án lập lờ liền muốn thu hồi quỷ của Cao Chí Cường. Thế nhưng hắn cũng biết, chuyện này không thể gây ra ồn ào thêm nữa, bên phía tổng bộ sẽ không cho phép hắn đánh chết Cao Chí Cường, sau đó nghênh ngang lấy đi con quỷ, cho dù người phạm phải sai lầm trước là Cao Chí Cường đi nữa thì cũng không được.

- Tôi biết rồi, vậy con quỷ này lưu lại trong tổng bộ đi. Thế nhưng vị trí cất của nó tôi đã nghĩ thay cho Phó bộ trưởng ngài rồi. Chờ khi nào làm xong thủ tục thì tôi sẽ đến lấy nó đi.

Dương Gian lập tức ném Cao Chí Cường vào trong rương, sau đó phong kín lại rồi nhẹ nhàng vỗ một cái.

Ngay lập tức cái rương liền biến mất không thấy đâu nữa.

- Cậu...

Tào Duyên Hoa vừa muốn mở miệng ngăn cản.

Nhưng Dương Gian lại chỉ chỉ tay xuống dưới chân. Nhất thời Tào Duyên Hoa không biết nói cái gì. Cảnh tượng như này cũng khá quen thuộc, đây là chuyện đã xảy ra khi bọn họ tổ chức cuộc họp sau chuyện linh dị của quỷ chết đói ở thành phố Đại Xương kết thúc. Khi đó Dương Gian từng bỏ một vị ngự quỷ nhân tên là Lâm Long vào trong rương, sau đó dùng quỷ vực chôn sâu dưới đất 10 km.

Ở khoảng cách này ngay cả quỷ vực của Lý Quân cũng không thể nào với tới được.

Dương Gian nói:

- Chỗ này cũng là trong tổng bộ, mà tôi cũng đảm bảo là nó sẽ an toàn, nên Phó bộ trưởng ngài có thể yên tâm được rồi.

Tạm thời hắn cứ bỏ con quỷ của Cao Chí Cường ở đây, sau khi hoàn thành thủ tục thì chạy đến lấy. Nếu không thông qua thì thôi, vứt đó, chừng nào rảnh rồi thì chạy đến trộm đi là được, sẽ không có ai phát hiện ra hết.

Có một số người thầm than trong lòng:

"Lá gan của tên Dương Gian thật là to!"

Ngay cả mặt mũi của Phó bộ trưởng mà hắn cũng không thèm cho, ở trước mặt nhiều người như thế còn dám giữ lại quỷ của Cao Chí Cường.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, là người xử lý được chuyện linh dị cấp S, không có can đảm thì sao làm được. Ngay cả quỷ mà Dương Gian cũng không sợ, thì đương nhiên hắn sẽ càng không sợ người rồi. Nếu không phải ở chỗ này có quá nhiều người, nên cần phải giữ lại chút thể diện, thì những lời vừa rồi của Tào Duyên Hoa sẽ chẳng khác gì một cú đánh rắm. Dù sao ước thúc của thế giới hiện tại đối với ngự quỷ nhân đã quá thấp rồi, ngay cả tổng bộ cũng chỉ lấy tư thái hợp tác với ngự quỷ nhân để làm việc chứ không phải là mệnh lệnh của cấp trên và cấp dưới nữa.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch