Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 912: Cuộc Họp Của Tổng Bộ 3

Chương 912: Cuộc Họp Của Tổng Bộ 3

Lý Nhạc Bình nói ra:

- Cậu không biết đến tôi cũng là điều bình thường, nhưng tôi muốn làm quen một chút với cậu, danh tiếng của mắt quỷ Dương Gian rất nổi trội trong giới ngự quỷ nhân. Vừa nãy, khi xảy ra chuyện của Cao Chí Cường tôi cũng có ở đó, nếu cậu không ngại, tôi có thể mạo muội hỏi cậu một câu. Dương Gian, có phải phương pháp khống chế lệ quỷ của cậu không phải là phương pháp của tổng bộ đúng không?

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích.

Lý Nhạc Bình còn nói thêm:

- Thật xin lỗi, tôi nghiên cứu khá nhiều về phương diện này, cho nên mời tò mò hỏi một chút. Nếu cậu cảm thấy không tiện nói ra thì không sao.

Dương Gian nói:

- Cái này của tôi chỉ là do may mắn mà thôi, nhưng đúng là tôi không dùng phương pháp của tổng bộ.

Điều này cũng không phải là cái gì tuyệt mật, không thể tiết lộ. Chỉ cần có người muốn biết thì sẽ điều tra ra được. Bản thân hắn chưa từng đến thành phố Đại Kinh lần nào, vậy mà đã khống chế được ba con quỷ. Cho dù có là người ngu đi nữa thì cũng có thể đoán ra được hắn đang nắm giữ một phương pháp khống chế lệ quỷ đặc biệt nào đó. Hắn bảo là vận khí, may mắn, trùng hợp, mấy cái đó là để bỏ đi một số ý nghĩ không thực tế từ người khác, tránh cho việc người khác lại sinh ra ý tưởng không hay ho gì đối với hắn.

Dù sao cũng chỉ có mỗi một mình Vương Tiểu Minh là đoán ra được sự tồn tại của tấm da màu nâu, những người khác căn bản không thể nào biết được rằng trên đời này lại còn tồn tại những món đồ linh dị đặc thù như vậy.

- Trùng hợp cùng vận khí? Ha ha, đúng thế, có thể sống sót đã là trùng hợp cùng may mắn lắm rồi, tôi cũng vậy.

Lý Nhạc Bình chỉ cười cười, hắn ta không có tiếp tục bàn bạc về vấn đề này nữa.

- Dương Gian, trước khi cuộc họp bắt đầu, tôi muốn nói với cậu một câu.

Bất chợt, ở cách đó không xa, có tiếng gõ bàn thanh thúy truyền đến. Người gõ là Khương Thượng Bạch, lúc này hắn ta đang cau mày nhìn về phía này.

Dương Gian nhìn thằng vào mắt của hắn ta.

- Anh muốn nói cái gì vậy?

Khương Thượng Bạch nói:

- Hôm nay cậu đã giết chết Cao Chí Cường đúng không?

Dương Gian cười cười:

- Anh cũng không phải họ Cao, anh quản nhiều như vậy để làm gì?

Khương Thượng Bạch trầm mặt nói:

- Cao Chí Cường là người của Hội anh em, chỉ vì một người phụ nữ mà cậu dám giết chết hắn ta, cậu sẽ khó mà bàn giao chuyện này lại cho Hội anh em được. Nếu cậu còn không biết ba chữ Hội anh em có ý nghĩa là gì thì tôi khuyên cậu nên hỏi Phùng Toàn ngồi bên cạnh để biết thêm.

- Hội anh em?

Nụ cười trên mặt của Dương Gian dần thu liễm lại, ánh mắt trở nên sắc bén. Đây là lần thứ hai hắn nghe được ba chữ Hội anh em. Lần đầu tiên là do Lý Dao nói khi ở trong khách sạn Bình An. Hiện tại hắn lại nghe được từ miệng của Khương Thượng Bạch nói ra.

Dương Gian cũng gõ gõ bàn, cường thế đáp lại:

- Chẳng lẽ tôi muốn giết chết hắn ta, cần cần nhận được sự đồng ý của cái gì Hội anh em kia hay sao? Bàn giao? Ha ha, tôi lại cần phải bàn giao cho một cỗ thế lực không biết xuất hện từ đâu? Anh đang coi tôi là đứa trẻ lên ba hay sao vậy? Làm ba cái trò mèo này để dọa tôi. Nếu Hội anh em đám đến gây sự với tôi, tôi không ngại đánh rụng nó. Để cho Hội anh em biến thành hội người chết, ngay cả lệ quỷ cấp S tôi cũng xử được, huống chi là người. Nếu không tin thì anh có thể thử một chút.

Có người thích thái độ của Dương Gian, thình lình nói một câu:

- Cậu có thể giam giữ được quỷ chết đói là nhờ có đinh đóng quan tài, nếu không có thứ kia, chỉ sợ cậu đã bị nhốt chết ở bên trong thành phố Đại Xương rồi.

Dương Gian cười lạnh nói:

- Ai nói cho cậu biết tôi chỉ có một cây đinh đóng quan tài vậy?

Ánh mắt người kia hơi lấp lóe, nhất thời im miệng không nói gì. Câu nói này để lộ ra tin tức cực lớn, nếu Dương Gian có được cây đinh đóng quan tài thứ hai, vậy tất cả mọi người ở đây đều phải xem lại phân lượng của bản thân một chút.

- Khương Thượng Bạch, lúc nãy anh nói như vậy, có phải anh là người của Hội anh em hay không?

Dương Gian không thèm quan tâm đến mấy kẻ như thế, hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Khương Thượng Bạch. Lúc này sắc mặt của Khương Thượng Bạch biến hóa liên tục, ánh mắt trở nên cực kỳ âm trầm. Hắn ta đúng là người của Hội anh em. Thế nhưng sau khi chứng kiến cảnh Dương Gian sử dụng quỷ vực xâm nhập vào bên trong quỷ vực của Cảnh sát quỷ, cộng thêm với câu nói vừa nãy của hắn, khiến cho trong lúc nhất thời, Khương Thượng Bạch không biết trả lời như thế nào. Nếu hiện tại hắn ta thừa nhận bản thân là người của Hội anh em, thì liệu Dương Gian có nhảy xổ ra để đánh chết hắn ta không?

Mặc dù khả năng này là rất nhỏ, nhưng đừng quên, Cao Chí Cường cũng vừa mới chết cách đây không lâu. Dương Gian đã có tiền lệ giết chết ngự quỷ nhân ở trong tổng bộ rồi, nến không phải là không có khả năng hắn làm thêm lần thứ hai. Nếu là trước kia, có lẽ Khương Thượng Bạch sẽ còn cảm thấy bản thân có chút nắm chắc, có chút ưu việt, bởi vì dù sao hắn ta cũng là ngự quỷ nhân khống chế ba con quỷ. Thế nhưng hiện tại Dương Gian cũng đang khống chế ba con quỷ. Nếu hắn ta đối đầu với Dương Gian thì không có bất cứ ưu thế nào, ngược lại còn rơi vào thế yếu.

"Không cần thiết vì chuyện này mà chọc phải thị phi."

Mặc dù mặt Khương Thượng Bạch âm trầm, có chút đáng sợ, nhưng lại im miệng không nói. Dương Gian thấy vậy thì cũng thu hồi ánh mắt, không thèm để ý nữa. Nhưng cơ bản hắn cũng đã xác nhận được, tên Khương Thượng Bạch này là người của Hội anh em. Chỉ là tên gia hỏa này không phải là người dễ bị kích động, hắn ta sợ hắn động thủ ở đây cho nên mới nhịn nhục.

"Nếu tên Khương Thượng Bạch này mà có can đảm ra mặt cho Cao Chí Cường, thì hôm này mình sẽ chơi rụng hắn ta."

Dương Gian hơi híp mắt, cả người hắn toát ra cỗ khí tức nguy hiểm. Có một số người bị đánh cho đau thì sẽ sợ, không dám ngóc đầu lên, bởi vì khi đó bọn họ sẽ bận cân nhắc xem ngoi lên thì có bị đánh đau nữa hay không. Càng mềm yếu thì sẽ càng bị người ta ức hiếp.Đây là chân lý mà Dương Gian luôn luôn tôn thờ. Đương nhiên, hắn sẽ không chủ động gây chuyện với người khác, nếu không cứ đi kéo cừu hận khắp nơi như vậy, hắn sẽ chết càng nhanh hơn thôi. Thời gian chầm chậm trôi, hầu như số lượng người tham gia cuộc họp đã đến đông đủ.

Thế nhưng cuộc họp vẫn chưa được bắt đầu. Phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa, giáo sư Vương Tiểu Minh, còn có ông lão sống từ thời kỳ thời kỳ Dân Quốc,... Những nhân vật quan trọng chưa có đến, dường như đang bị chuyện gì đó làm chậm trễ. Phần lớn người ở trong phòng họp đều lựa chọn im lặng, làm chuyện riêng các kiểu gì đó, không một ai tỏ ra nôn nóng, gấp gáp. Nên ngủ thì cứ ngủ, rảnh thì ngồi chơi điện thoại, vày vò tờ giấy, thậm chí có một số ngự quỷ nhân nữ đang ngồi trang điểm. Bộ dạng lười nhác, vô kỷ luật như vậy khiến cho người ta phải nghi ngờ rằng đám người này đến đây để làm cái gì vậy. Không ai có thể nghĩ tới, đám người ngồi đây lại có thể quyết định sinh tử của vô số người, thậm chí là ảnh hưởng đến cục diện của toàn thế giới.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch