Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 915: Bất Thường 3

Chương 915: Bất Thường 3

Nói đến đây, Vương Tiểu Minh liếc nhìn Dương Gian một cái rồi tiếp tục nói:

- Nếu tính luôn cả những vị ngự quỷ nhân chết do chuyện linh dị lần này, thì trước mắt số lượng quỷ áp chế tối thiểu của Cảnh sát quỷ đã là 16.

- Giáo sư Vương, ngài nói nghiêm túc đó chứ? Con quỷ này đã có thể áp chế được 16 con, lại còn là tối thiểu?

- Vậy còn chơi thế nào được nữa? Nếu muốn không bị rơi vào trạng thái lạc đàn thì cần phải có 8 vị ngự quỷ nhân cùng tập hợp một chỗ với nhau mới được, thứ này đã khủng bố đến mức này rồi sao?

- Dựa theo tư liệu mà nói thì điều này có lẽ đúng rồi. Nếu lại cho thứ này thêm một đoạn thời gian để phát triển, thì nó hoàn toàn có thể phá hủy một cái quốc gia. Ngay cả ngự quỷ nhân cũng không chống được, chúng ta và thứ kia căn bản không cùng một đẳng cấp.

- Thú thực, khi nghe đến đó tôi đã không muốn tham dự vào chuyện linh dị lần này rồi, tôi cảm thấy bản thân cứ ngủ tiếp vẫn tốt hơn.

Còn chưa nói xong tư liệu của lệ quỷ mà những người xung quanh đã bắt đầu cảm thấy bất an cùng hoảng sợ rồi. Không thể áp chế, lạc đàn thì phải chết. Hai cái điều kiện này đặt vào chúng một chỗ, đủ để giết chết một đám ngự quỷ nhân. Đây còn là ở trong tình trạng biết được quy luật giết người của nó. Nếu không biết thì ngay cả một chút cơ hội nhỏ nhoi cũng không có. Có lẽ đến khi chết thì những người kia vẫn không biết vì sao lại chết.

Lúc này Tào Dương cười nói:

- Nếu chỉ có nhiêu đó thì tốt rồi, đằng sau còn có hai cái năng lực của con Cảnh sát quỷ kai mà Tào bộ trưởng còn chưa có nói ra nữa đấy. Sau khi nói ra thì mấy người mới biết được cái gì gọi là chuyện linh dị vô giải.

- Đúng thế, hai cái điều kiện bên trên chỉ là quy luật giết người của Cảnh sát quỷ, ngoài ra Cảnh sát quỷ còn có hai cái đặc tính khá là đáng sợ.

Mặt Tào Duyên Hoa trở nên ngưng trọng, hắn ta tiếp tục nhấn điều khiển máy chiếu, ngay lập tức có một bức ảnh màu đen xuất hiện ở trước mắt tất cả mọi người.

- Con quỷ có danh hiệu Cảnh sát quỷ này có được quỷ vực, chỉ cần ở bên trong quỷ vực của nó thì nó sẽ không bị giam giữ, cũng không bị áp chế.

Lý Nhạc Bình ngồi bên cạnh Dương Gian mở miệng hỏi:

- Nếu ở trong đó mà chúng ta giam giữ được nó thì sao?

Đây cũng là vấn đề mà rất nhiều ngự quỷ nhân ở đây đang tò mò, bọn họ muốn biết vì sao Cảnh sát quỷ lại không thể bị giam giữ. Vương Tiểu Minh nhìn lấy đám người, sau đó mở miệng bổ sung:

- Nếu nó bị giam giữ, vậy Cảnh sát quỷ sẽ bắt đầu khởi động lại, bắt đầu lượt tập kích tiếp theo. Đồng thời thứ này có thể khởi động lại lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư... Nó sẽ làm cho đến khi nào giết hết toàn bộ người ở bên trong quỷ vực của nó, nếu không sẽ không dừng lại.

Không thể áp chế, lạc đàn thì phải chết, không thể bị giam giữ, còn có vô hạn khởi động lại. Mỗi khi công bố một cái đặc tính của con quỷ kia, thì đều giống như đang cầm một cái búa tạ gõ vào trong lòng mỗi người vậy. Giống như đang bóp tắt hết toàn bộ hi vọng của đám người, hiện tại thứ còn lại chỉ là hoảng sự cực độ, cùng chống cự trong vô vọng.

Có người lắc đầu cười khổ:

- Ha ha, cái này không phải là chuyện linh dị. Quả thực đây không khác gì là đi tự sát tập thể. Ai đi, người đó sẽ chết, nếu đi có một người thì sẽ không có cơ hội để chịu chết. Phải đi một đám, mà một khi bị diệt đoàn, Cảnh sát quỷ sẽ lại tiếp tục trưởng thành. Sau đó, không có sau đó nữa, chẳng ai chơi lại nó nữa rồi.

Trong lòng ai này đều hơi run run, lời người kia không phải là không có đạo lý, nếu đoàn đội mà bị thất bại thì bọn họ không thể nào tưởng tượng ra được con quỷ kia sẽ trưởng thành đến mức độ nào nữa.

- Thế này rồi còn bàn bạc cái quần què gì nữa, không thể giam giữ, còn có thể khởi động lại, đó căn bản là không thể nào bị xử lý. Nếu thực sự phải hành động, thì người nào đi người đó sẽ phải chết.

- Mặc dù số lượng người chết còn không nhiều, nhưng những cái này đã đủ xếp nó thành chuyện linh dị cấp S. Nói thật, bằng vào đám người chúng ta mà muốn xử lý được nó thì khó có khả năng.

- Hiện tại tôi không nghĩ ra cái gì cả, tôi chỉ muốn về nhà nằm ngủ.

Quả nhiên, sự khủng bố của Cảnh sát quỷ đã khiến cho đám người cảm thấy bất an. Tâm tình tiêu cực, muốn trốn tránh bắt đầu xuất hiện ở trong cuộc họp. Không có một ai đủ can đảm để đối mặt với chuyện linh dị kiểu như này cả. Cho dù bọn họ có đủ tư cách để trở thành đội trưởng trong kế hoạch đội trưởng cũng không được. Làm không được chính là làm không được, điều này cũng không phải việc hét to mấy câu cố lên gì gì đó rồi xông vào liều mạng là được. Ở trong tình trạng không có được phương án cụ thể thì việc xông lên kia chỉ có đi chịu chết.

Tào Duyên Hoa lập tức đập bàn quát:

- Yên lặng.

- Tôi biết chuyện lần này rất khó khăn, nhưng cũng vì khó khăn cho nên chúng ta mới cần phải bàn bạc. Với lại chuyện linh dị Cảnh sát quỷ không thể nào kéo dài được, chúng ta cần phải nhanh chóng xử lý, nếu cứ bỏ mặc không quan tâm thì hậu quả sẽ cực kỳ nặng nề, nếu không nói là hủy diệt. Hôm nay, ở chỗ này đều đang tập trung những vị ngự quỷ nhân đỉnh phong của cả nước, nếu hiện tại mà chúng ta nói hai chữ không được, vậy có nghĩa là chúng ta đã hoàn toàn mất khống chế đối với chuyện linh dị lần này rồi.

- Vì thế, tôi xin nhờ các vị, cố gắng nghĩ ra một phương án, chỉ cần tổng bộ có thể tiếp nhận, thì bất cứ cái giá nào đều được.

Hắn ta tin tưởng, ở trên người của những vị ngự quỷ nhân tham gia cuộc họp hôm nay đều có một số bị mật. Mặc dù bình thường bọn họ cất giấu rất sâu, nhưng hiện tại tổng bộ phải đưa ra một chút áp lực để bọn họ xuất ra. Nếu không xử lý được chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ thì có rất nhiều chuyện sẽ không có ý nghĩa nữa. Bởi vì Cảnh sát quỷ đang ở ngay tại ngoại ô thành phố Đại Kinh.

Một khi thứ này đi vào bên trong thành phố, dùng quỷ vực bao phủ một khu vực nào đó, thì chuyện này sẽ truyền bá ra ngoài. Chuyện linh dị sẽ bị toàn bộ mọi người biết đến. Trong trường hợp có rất nhiều hạng mục chưa hoàn thành, tổng bộ sẽ không cho phép chuyện này xảy ra.

Trầm mặc, kìm nén.

Tất cả mọi người đều lựa chọn im lặng, không nói một lời. Bởi vì bọn họ cảm giác được sự quyết tâm của tổng bộ, nếu chuyện lần này mà còn không có xử lý xong, vậy tất cả mọi người ở đây sẽ không dễ chịu một chút nào.

Phó bộ trưởng đang xài tiên lễ hậu binh đây mà.

- Nếu Phó bộ trưởng ngài đã nói như vậy thì tôi cũng nói thằng. Ý của tôi vẫn là phương án lúc trước, lấy ra chiếc đinh đóng quan tài từ trên người của quỷ chết đói, sau đó do tôi dẫn đội để trực tiếp giải quyết Cảnh sát quỷ. Lúc trước quỷ chết đói ở thành phố Đại Xương cũng có năng lực khởi động lại, nhưng không phải là đã bị hạn chế hay sao?

Người phá vỡ trầm mặc là Khương Thượng Bạch, hắn ta đang nói ra cái kế hoạch mà hắn ta tin chắc rằng nó sẽ thành công.

Hả?

Lời nói của Khương Thượng Bạch khiến cho không ít người chú ý đến. Nếu đã có phương pháp, vậy mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng hơn rồi.

Tào Duyên Hoa chần chờ một chút, sau đó trầm trọng nói:

- Thật sự phương pháp này cũng có khả năng, nhưng đây là hành vi khá mạo hiểm, tổng bộ không chịu nổi cái giá cho việc thất bại.

Khương Thượng Bạch nói:

- Đây đã là phương pháp tốt nhất, nếu trước đó mà nghe lời tôi, thì hành động của giáo sư Vương cũng không phải chết mất mấy vị ngự quỷ nhân.

Vương Tiểu Minh nghe vậy thì im lặng, không có phản bác.

Hành động của hắn ta đã bị thất bại nên không có quyền lên tiếng, mặc dù phương án của Khương Thượng Bạch vẫn còn tồn tại một số chỗ thiếu sót, nhưng cũng có khả năng thành công. Trước khi phương án này bị thất bại, hắn ta sẽ không thể nào bình luận về nó.

Có người tỏ ra không quan tâm nói:

- Nếu Khương Thượng Bạch đã có được phương án, vậy thì cứ làm như thế đi. Dù sao điều này cũng tốt hơn là không có phương án.

- Thứ có thể xử lý đươc quỷ chết đói, đúng là có khả năng giam giữ được Cảnh sát quỷ. Xác suất thành công của hành động lần này không nhỏ, mà chỉ cần thao tác tốt một chút là quỷ chết đói sẽ không bị mất đi khống chế. Tôi đồng ý với phương pháp này.

- Tôi cũng không có ý kiến.

Không ít người đều đồng ý với phương án này.

Bởi vì bọn họ không muốn mạo hiểm, hiện tại có người đứng ra gánh việc cho bọn họ thì không còn gì tốt hơn. Thực ra Dương Gian cũng không quá quan tâm đến việc bọn họ thảo luận phương án như thế nào. Bởi vì trong lòng của hắn đã có một cái phương án, chỉ là trước mắt hắn không biết nó có thành công hay không. Nhưng khi nghe được phương pháp của Khương Thượng Bạch, tên này lại muốn động thủ với quỷ chết đói, thì hắn đột nhiên đứng dậy.

- Tôi không đồng ý.

Giọng điệu của hắn rất kiên quyết, cũng rất to và rõ ràng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch