Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 920: Quỷ Họa

Chương 920: Quỷ Họa

Nghe được lời Vương Tiểu Minh nói, Tào Dương tỏ ra kinh hãi:

- Không phải chứ, ngài lại muốn dẫn con quỷ kia đến thành phố Đại Kinh?

Hắn ta biết ý đồ của Vương Tiểu Minh.

Đó chính là dẫn chuyện linh dị cấp S chưa xử lý được ở trước kia đến thành phố Đại Kinh, sau đó lợi dụng quỷ vực của con quỷ kia để áp chế quỷ vực của Cảnh sát quỷ, sau đó giải quyết Cảnh sát quỷ. Nếu thất bại, tối thiểu Cảnh sát quỷ cũng sẽ xử lý được con quỷ cấp S kia. Đây cũng coi như là xử lý được một chuyện linh dị cấp S.

Khương Thượng Bạch chân thành nói:

- Giáo sư Vương, ý nghĩ này của ngài quá điên cuồng, còn không bằng đi lấy đinh đóng quan tài thử một lần. Một khi phạm sai lầm, hậu quả của chuyện này sẽ khó mà tưởng tượng.

Vương Tiểu Minh nói:

- Tôi biết, nhưng nếu như thế nào đều phải cần một con quỷ, vậy lấy con quỷ bên ngoài sẽ tốt hơn một chút. Ít ra nó còn chưa bị giam giữ, c nếu thất bại thì còn chịu được hậu quả của nó, quỷ chết đói lại được giam giữ lại rồi.

Từ nãy đến giờ Dương Gian nghe rất rõ mọi thứ, nhưng hắn có hơi mù mờ một chút. Bởi vì thời gian tiếp xúc với tổng bộ không dài, hắn không hiểu rõ đối với những chuyện linh dị xảy ra trước đây. Đồng thời lại không nhận được những tư liệu tương quan để bổ sung, vì những tư liệu này đều được tổng bộ xếp vào dạng tuyệt mật. Sẽ không mở ra cho những vị ngự quỷ nhân bình thường, chỉ khi nào đạt đến cấp bậc nhất định thì mới có thể xem.

Vì thế hắn mở miệng hỏi thăm Phùng Toàn ở bên cạnh:

- Chuyện linh dị cấp S mà Vương Tiểu Minh muốn dẫn đến là gì vậy?

Phùng Toàn hơi kinh ngạc nhìn hắn:

- Đại ca, thế mà cậu không biết à?

Dương Gian nói:

- Nói tiếng người đi, tôi nhận chức được bao lâu rồi? Cho nên không thể nào hiểu được những chuyện xảy ra trước đó, với lại cấp bậc của tôi cũng mới được nâng lên gần đây, cho nên quyền hạn mới được mở, mà dạo này bận quá, không có thời gian đi đọc, nên không biết cũng không có gì phải kỳ quái?

Phùng Toàn cười nói:

- Điều này cũng đúng, tôi quên mất. Là một chuyện linh dị cấp S xảy ra ở nước ngoài, trên hồ sơ ghi là chuyện linh dị của bảo tàng nghệ thuật, thế nhưng đó là tên được phiên dịch từ tài liệu của nước ngoài. Ở một mức độ nào đó, người nước ngoài đặt tên cũng khá là kém, người không biết còn tưởng đó là chuyện linh dị xảy ra ở trong bảo tàng nghệ thuật ấy chứ, điều này cùng với quỷ không có chút liên quan nào. Vì vậy bên phía tổng bộ mới đặt tên lại cho hồ sơ, tên nó là chuyện linh dị của quỷ họa.

Chuyện linh dị của quỷ họa?

Sắc mắt Dương Gian hơi động:

- Có thể nói rõ hơn một chút không?

- Cũng không có gì để nói, đó là một con quỷ chạy ra từ trong bức tranh, sau đó tiến hành giết người. Dường như tất cả người từng nhìn qua bức tranh thì đều sẽ bị quỷ để mắt đến, tuy nhiên đó chỉ là suy đoán, nhưng những người bị hại lúc đó đều tham quan qua bảo tàng nghệ thuật.

Nói đến đây Phùng Toàn hơi lắc đầu:

- Thế nhưng số lượng người nước ngoài tham quan bảo tàng có quá nhiều, cho nên đến khi tổ chức của các nước phản ứng lại thì quỷ đã giết chết quá nhiều người.

Dương Gian hỏi:

- Chết bao nhiêu người vậy?

Phùng Toàn nhếch miệng cười một tiếng:

- So với người chết ở thành phố Đại Xương còn nhiều hơn.

- Bởi vì số lượng người chết phân tán quá rộng, cho nên rất khó để thống kê hết. Thế nhưng kể từ khi xảy ra chuyện đó về sau, không có một ai dám treo tranh ảnh ở trong nhà. Hình như con quỷ kia thể đi ra từ bất cứ bức tranh nào, tuy nhiên đó chỉ là suy đoán, không chắc chắn lắm. Nhưng hiện tại con quỷ kia cũng không có cách nào chui vào bên trong tranh được nữa.

Dương Gian tò mò hỏi:

- Vì sao vậy?

Phùng Toàn nói:

- Sau khi liều mạng trả giá một đoàn đội ngự quỷ nhân, có người đã ghim được một cây nến chế tạo bằng vàng lên trên người của con quỷ kia. Mặc dù không cách nào giam giữ con quỷ kia lại, nhưng trên người của nó còn tồn tại một món đồ bằng vàng thì hẳn là nó sẽ không có cách nào để chui vào bên trong bức tranh để tiếp tục giết người. Thông tin đại khái thì tôi chỉ biết có chừng đó thôi, ngoài ra không hiểu nhiều lắm. Bởi vì đó là hồ sơ của nước ngoài, cho nên khả năng cao là bọn họ sẽ giấu diếm đi một số tin tức quan trọng. Vì thế cậu không xem cũng tốt, không nên quá tin tưởng vào hồ sơ. Tuy nhiên quyết định lúc đó của tổng bộ lại khiến tôi không thể nào hiểu nổi, vật kia chỉ giết người ở nước ngoài, vậy mà tổng bộ lại vô duyên vô cớ trợ giúp một cây quỷ nến. Chuyện của chúng ta ở bên này còn chưa quản xong nữa là.

Nói đến phần sau, Phùng Toàn lại có cảm giác không thể nào hiểu rõ.

Là thứ kia...

Đối với những lời nói đằng sau của Phùng Toàn, Dương Gian cũng nghe không có lọt tai. Bởi vì khi nghe đến đoạn trên thân con quỷ kia có một cây nến làm bằng vàng thì trong lòng hắn hơi run lên. Bởi vì Dương Gian biết con quỷ mà bọn họ đang bàn bạc là con quỷ nào.

Lúc trước, khi hắn còn ở bên trong phòng trọ của Giang Diễm tại thành phố Đại Xương từng nhìn thấy một con quỷ che giấu ở bên trong quỷ vực du đãng trên đường. Khi đó vận khí của hắn không hề tệ, cho nên không bị cuốn vào bên trong quỷ vực. Nếu lúc đó mà hắn bị cuốn vào bên trong thì chắc là hắn chết rồi.

Dương Gian trầm ngâm:

- Thứ kia cũng là ngọn nguồn của chuyện linh dị cấp S, danh hiệu là quỷ họa?

Ý đồ của Vương Tiểu Minh chính là hấp dẫn con quỷ kia đến, sau đó lợi dụng quỷ họa để áp chế Cảnh sát quỷ. Nếu hành động này bị thất bại, thì ít ra hắn ta cũng có thể lợi dụng Cảnh sát quỷ để xử lý quỷ họa. Nếu suy nghĩ tỉ mỉ lại, phương án này của Vương Tiểu Minh chẳng khác gì đang đùa với lửa, không cẩn thận là chết cháy ngay.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch