Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 926: Lựa Chọn 1

Chương 926: Lựa Chọn 1

Dương Gian càm thấy tổng bộ cẩn thận quá mức, mặc dù những món đồ thu gom được ở trong này có tồn tại một số nguy hiểm tiềm tàng. Nhưng chỉ cần sử dụng nó thì có thể tạo hi vọng sống sót cho ngự quỷ nhân.

Thay vì lo lắng chúng bị mất khống chế và cất giữ toàn bộ ở đây, chi bằng chủ động lợi dụng chúng để làm việc có ích hơn.

Hắn từng tiếp xúc qua với tấm gương quỷ, tủ quỷ, thậm chí cả quỷ dây thừng, tấm da nâu. Chúng đều là những món đồ nguy hiểm. Mặc dù chúng cũng tạo ra cho hắn khá nhiều phiền phức, thế nhưng cũng nhờ chúng mà hắn có thể sống sót đến tận bây giờ.

Nếu không có những món đồ đó, có lẽ Dương Gian đã chết mất rồi.

Nhưng có lẽ tổng bộ đã được khai khiếu rồi, bọn họ đã quyết định lợi dụng những món đồ này. Và có vẻ như Dương Gian là người đầu tiên hưởng được quyết định này của bọn họ.

Đương nhiên, trong lòng Dương Gian cũng biết được, Tào Duyên Hoa chủ động cho hắn tiếp xúc với những thứ này chắc chắn có dụng ý khác nữa. Còn là cái gì thì hắn không thèm quan tâm. Chỉ cần hắn lấy được một số món đồ giữ mạng là được, dù sao thì chỉ khi sống sót được thì mọi chuyện mới có ý nghĩa, chứ chết rồi thì có để ý đến những cái kia cũng bằng thừa.

Bất chợt, Dương Gian đi ở phía trước đột nhiên hỏi:

- Anh đặt toàn bộ thứ này ở một chỗ, không sợ đến một ngài nào đó bị ai đó cướp sạch chúng hay sao?

Tào Duyên Hoa không có trả lời mà hỏi ngược lại:

- Lấy năng lực hiện tại của cậu, trong trường hợp không bị ai can thiệp, thì mất bao lâu cậu mới có thể mở được một cánh cửa và lấy đi được mấy món đồ? Dựa theo tốc độ phản ứng của tổng bộ, trong vòng 10 phút, toàn bộ chỗ này sẽ bị phong tỏa, bất kỳ ai cũng không đi ra được, kể cả là ngự quỷ nhân có quỷ vực cũng vậy.

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn hiểu được ý tứ của Tào Duyên Hoa.

Tổng bộ cố ý đặt từng món đồ vào mỗi căn phòng riêng. Nếu có người xâm nhập vào bên trong này và có ý định lấy đi thứ bên trong thì người kia chắc chắn phải mở ra từng cánh cửa một. Cứ mở một cánh cửa thì sẽ cầm được một món đồ, kể từ đó hiệu suất cướp bóc cũng sẽ bị chậm đi rất nhiều. Có lẽ trong vòng năm phút đồng hồ mà lấy được một món thì đã không hề tệ rồi.

Mà đợi đến khi người kia lấy được hết toàn bộ những món đồ ở trong đây, chắc người kia đã bị tổng bộ bắt rồi.

Quả nhiên, vấn đề bảo an của tổng bộ không cần đến Dương Gian phải lo lắng, sẽ có người chuẩn bị chu đáo hơn cả hắn nữa.

- Đó là cái gì?

Dương Gian chỉ tay về phía một chiếc hộp màu vàng óng ở bên trong căn phòng và hỏi.

Hắn không nhìn thấy được thứ bên trong để biết được nó rốt cục là cái gì.

Tào Duyên Hoa nhìn một lát rồi bảo:

- Gian phòng này à... Nếu tôi nhớ không lầm thì bên trong hẳn là vải khâm liệm, là thứ dùng để quấn thi thể người chết trước khi cho vào quan tài. Bất quá thứ này lại được dùng để quấn trên người của quỷ, nó có thể áp chế hoàn toàn hành động của quỷ. Đến hiện tại còn chưa có trường hợp thất bại xảy ra, điều lưu ý là dùng nó khá tốn thời gian.

Dương Gian trầm ngâm một chút rồi nói:

- Nó tương tự như quỷ dây thừng đúng không? Nhưng cái thứ này có chút gân gà, bọc lệ quỷ mà mất thời gian thì chỉ có chết. Quỷ sẽ không bao giờ chừa thời gian để cho ngự quỷ nhân làm mấy cái đó hết. Thời gian chờ để nó bọc con quỷ lại kia đã dư cho quỷ giết chết người kia mấy chục lần rồi. Khoan... Hình như cũng sẽ có một số con quỷ không có động.

Đột nhiên hắn lại nhớ đến thành phố Trung Sơn, ở bên trong khách sạn Caesar có một cỗ thi thể cao to.

Trong tay con quỷ kia cầm một thanh sài sao loang lỗ, rỉ sét, nếu đạp trúng dấu chân thì nó có thể giết người, nhưng khuyết điểm của nó sẽ là cần đứng yên bất động.

Nếu như trong đoạn thời gian này mà sử dụng vải khâm liệm để quấn quanh cỗ thi thể kia, vậy có thể giam giữ nó nhẹ nhàng được không?

- Tiếp tục nhìn thêm cái khác đi.

Mặc dù trong đầu Dương Gian nghĩ như vậy, nhưng cũng không có lựa chọn tấm vải khâm liệm này ngay.

Phạm vi sử dụng của của thứ này quá hạn hẹp, ngay cả quỷ dây thừng cũng không bằng. Ưu điểm duy nhất của nó chính là tạo thành áp chế tuyệt đối, để cho những con quỷ bị quấn không có cách nào hành động.

Tào Duyên Hoa nói:

- Không sao, hôm nay không xử lý chuyện linh dị cho nên tôi sẽ dẫn cậu chậm rãi đi thăm thú, nhưng chỉ giới hạn mỗi ngày hôm nay mà thôi. Đây là trường hợp đặc biệt giành cho cậu, cũng là khen thưởng của tổng bộ. Cho nên cậu cần nắm lấy cơ hội này, nếu bỏ lỡ thì lần sau sẽ không có nữa đâu. Có nhiều thứ sau này có lẽ cậu sẽ không còn khả năng nhìn thấy nó nữa.

Đối mặt một công thần hiếm có như Dương Gian, hắn ta tự nguyên tiêu tốn thời gian để cùng Vương Tiểu Minh cùng Tần lão bồi hắn đi xem xét một ngày.

Phải biết bình thường, những người như bọn họ đều rất bận rộn, cho nên không thể nào có thời gian để đi lung tung như này cùng Dương Gian được.

Chỉ là, thứ đãi ngộ tốt kia cần phải tranh thủ mới có được, không có chuyện người khác vô duyên vô cớ chiếu cố.

Quỷ máy ảnh, hộp âm nhạc, vải khâm liệm, đèn lồng da người, cờ người chết... Dương Gian đã được thấy rất nhiều món đồ quỷ dị. Mặc dù phần nhiều hắn không có hứng thú, nhưng lại giúp hắn gia tăng kiến thức. Để hắn biết được có rất nhiều thứ hắn không tin nhưng thực sự tồn tại. Đây cũng coi như là trưởng thành vậy.

Noài trừ cái đó ra, Dương Gian cũng cảm nhận được sự giàu có của tổng bộ.

Một vị ngự quỷ nhân có được một món đồ linh dị thì đã coi như không tệ rồi, vậy mà trong này lại có rất nhiều. Không thể không thừa nhận, năng lượng của tổng bộ thực sự rất lớn, không phải là thứ mà một hai vị ngự quỷ nhân vừa mới bành trướng kia có thể so sánh.

Sỡ dĩ bình thường tổng bộ biểu hiện ra thái độ hơi khiêm nhường, có lẽ cũng là vì đại cục mà thôi.

Nếu quả thực muốn xử lý một hai vị ngự quỷ nhân không nghe lời, thì với năng lực của tổng bộ, Dương Gian tin chắc rằng bọn họ sẽ làm được rất dễ dàng. Dù không dựa vào người khác thì chỉ cần sử dụng những thứ mà bọn họ tích súc đã đủ khiến cho phần lớn ngự quỷ nhân đỉnh phong gánh không nổi. Bởi vì trong số chúng có một số thứ rất đáng sợ.

- Đây là...

Ánh mắt Dương Gian chợt động, hắn dừng lại ở phía trước cửa một căn phòng.

Xuyên qua cửa sổ thủy tinh, hắn nhìn thấy ở bên trong căn phòng có đặt một cánh cửa.

Là một cánh cửa cũ kỹ bằng gỗ.

Cửa gỗ chỉ có một cánh, được sơn màu đỏ đậm. Điều khiến cho người ta chú ý chính là bên trên cánh cửa đang quấn xiềng xích. Loại xiềng xích này được đặc chế, dùng vàng để chế tạo, dường như tổng bộ không muốn cánh cửa này bị mở ra.

Sỡ dĩ Dương Gian chú ý đến cánh cửa này, là bởi vì màu sơn và kiểu dáng của nó khá giống với ... Tủ quỷ.

Tào Duyên Hoa đi đến, trầm giọng nói:

- Đây là một món đồ cực kỳ nguy hiểm. Tên ghi trong hồ sơ là cửa quỷ. Mặc dù nó chỉ là một cánh cửa bằng gỗ, nhưng sau khi mở ra lại có thể để cho lệ quỷ đi ra. Phía sau nó hình như được kết nối với một cái quỷ vực đáng sợ nào đó. Lúc trước vì có thể giam giữ được nó, tổng bộ đã hi sinh không ít người. Cho nên vì cân nhắc đến vấn đề an toàn, thứ này đã bị cấm sử dụng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch