Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 952: Chờ Tin

Chương 952: Chờ Tin

Dù sao đối với Tào Duyên Hoa mà nói, đại cục là thứ quan trọng nhất, trừ cái đó những chuyện lặt vặt kia không đáng để chú tâm.

Sau khi người nhân viên kia đi.

Dương Gian đưa mắt nhìn quỷ nến, búp bê thế mạng ở trước mặt, sau khi xác nhận những thứ này không phải giả thì hắn liền bỏ chúng qua một bên không quan tâm. Cuối cùng toàn bộ lực chú ý của hắn dồn vào chiếc hộp bằng vàng.

Chiếc hộp được bao bọc rất kín kẽ, thậm chí bên trên còn có một số ký hiệu cảnh báo nguy hiểm đừng chạm vào các kiểu.

"Đây chính là chiếc hộp âm nhạc đáng sợ ở trong miệng của Tào Duyên Hoa, có khả năng khiến cho người cầm nó không bị quỷ giết chết... Nhưng sau đó sẽ phải gánh chịu nguyền rủa cực kỳ đáng sợ."

Sau khi trầm ngâm một chút, Dương Gian cẩn thận từng li từng tý mở chiếc hộp màu vàng óng kia ra.

Bên trong là một cái hộp gỗ nhỏ làm bằng gỗ, có hình vuông.

Bề ngoài khá bình thường, có hơi cũ. Bên ngoài lớp gỗ cũ kỹ kia là một tầng sơn màu đỏ đậm. Chúng đã bị tróc đi không ít, giống như nó đã có niên đại từ rất lâu, đồng thời xung quanh còn phiêu lãng một mùi hôi thối như có như không.

Cái mũi Dương Gian hơi động, ánh mắt ngưng tụ:

"Đây là mùi thi thối."

Mùi vị này khiến cho Dương Gian không thể không nghĩ có phải ở bên trong chiếc hộp âm nhạc này đang chứa một bộ phận nào đó của thi thể hay không. Nhưng điều khiến cho hắn chú ý chính là chất liệu gỗ của chiếc hộp này, nó khá quen thuộc, dường như hắn đã nhìn thấy ở đâu đó rồi.

Đúng, tủ quỷ.

Màu sơn đỏ đậm ở bên ngoài lớp gỗ, cùng với chất liệu của cái này giống y như đúc với tủ quỷ.

Dương Gian trầm ngâm:

"Là một thứ có niên đại cùng tủ quỷ, hay là bị ngự quỷ nhân nào đó ở thời đại trước kia dùng để giam giữ lệ quỷ và tạo ra thứ đồ chơi đáng sợ này?"

Hắn không dám mở chiếc hộp âm nhạc này ra, bởi vì dựa theo những gì Tào Duyên Hoa nói, một khi mở chiếc hộp này ra nó sẽ liên tục phát đi phát lại một đoạn nhạc. Khi đó lời nguyền rủa đáng sợ này sẽ bắt đầu phát động. Cho nên chỉ khi nào ở trong thời điểm then chốt nhất thì hắn mới mang ra để sử dụng. Bình thường, người nào nghe thấy thứ đồ chơi này phát ra âm thanh thì người đó sẽ phải chết. Nhưng khi bị lệ quỷ để mắt đến thì lời nguyền này lại đảm bảo cho sinh mệnh được an toàn.

Mặc dù điều đó chỉ là tạm thời, nhưng ít ra còn có thể sống sót vào lúc đó.

Nghĩ đến việc những ngự quỷ nhân từng sử dụng hộp âm nhạc trước đó đều bị chết thảm ở dưới lời nguyền rủa, trong lòng Dương Gian khá là kiêng kỵ thứ này. Nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định lựa chọn nó.

Không vì cái gì cả, mà là vì nó chính là tiền vốn để cho hắn có thể phản công lại ở trong những thời điểm then chốt.

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng:

"Hi vọng thứ này chỉ có tác dụng làm lá bài tẩy, không bao giờ phát huy ra tác dụng của nó."

Không biết có phải là do ảo giác hay không, mà khi vừa nhìn thấy chiếc hộp âm nhạc này, nhưng còn chưa mở ra thì hắn đã cảm thấy được một cỗ khí tức âm lãnh quanh quẩn gần đây. Ban đầu hắn còn chưa cảm thấy rõ, nhưng càng lâu dài loại cảm giác này càng rõ ràng, càng mãnh liệt. Không chỉ là ở xung quanh mà cỗ khí tức âm lãnh này còn xuất hiện ở trên người của hắn.

Chúng cứ quanh quẩn không chịu tan, giống như sắp sửa có ma xuất hiện vậy.

- Rẹt.. rẹt!

Dương Gian nhìn thấy đèn điện trong phòng đều đang lấp lóe, đây là dấu hiệu cho thấy mạch điện đang bị một cỗ lực lượng quỷ dị nào đó ảnh hưởng, khiến cho ánh sáng ở xung quanh dần trở nên ảm đạm.

Đúng lúc này chiếc hộp âm nhạc bị đóng chặt kia đột nhiên hơi động động, dường như không cần phải ra tay, nó có thể tự động mở ra vậy.

Dương Gian sầm mặt lại, hắn lập tức bỏ vào trong hộp bằng vàng, sau đó trực tiếp đóng kín.

Ngay lập tức.

Toàn bộ khí tức âm lãnh ở xung quanh biến mất, ánh sáng ảm đạm cũng khôi phục bình thường. Không còn những tiếng rẹt rẹt nữa.

"Thứ này quả là tà môn, còn chưa có dùng mà đã có dị thường rồi. Khó mà tưởng tượng nổi khi chính thức sử dụng nó thì sẽ xảy ra chuyện kinh khủng như nào nữa. Quả nhiên, những món đồ giữ mạng không thể nào tốt như tưởng tượng được."

Trong lòng Dương Gian sinh ra kiêng kỵ đối với thứ này.

Bởi vì hắn cảm thấy mức độ quỷ dị của thứ này có thể sánh ngang với tấm gương quỷ.

Mà giờ phút này.

Ở bên ngoài một thung lũng gần căn cứ thí nghiệm tại ngoại ô thành phố Đại Kinh đang có một đội nhân viên đặc thù.

Xung quanh yên tĩnh đến mức đáng sợ, ngay cả những tiếng côn trùng trong đêm tối đều không có. Chỉ có những tiếng xào xạc do từng cơn gió lạnh thổi qua, mà những cơn gió này không khỏi khiến cho người ta cảm thấy âm lãnh. Đồng thời bên trong nó còn thoang thoảng, như có như không một mùi thi thối nhàn nhạt.

Ở trên không trung đang có mấy chục chiếc may bay không người lái, điều này chứng minh rằng chỗ này đang diễn ra một hành động nào đó.

Chỉ là đối với hành động lần này mà nói, những chiếc máy bay không người lái kia không trợ giúp được nhiều, tối đa chỉ là cung cấp thông tin cho bên phía tổng bộ m thôi.

Mấy người lập tức dừng chân lại.

- Đây chính là thung lũng do Dương Gian tạo ra để vây con quỷ kia lại?

Ở trên đỉnh đầu lập tức xuất hiện ánh đèn.

Phía trước thung lũng là một khoảng không gian đen kịt, giống như một chiếc quan tài màu đen sì đặt dưới mặt đất vậy. Chỉ là xung quanh quan tài kia đang bị tường đất che chắn, cho nên người ngoài không thể nào nhìn thấy.

- Không phải Dương Gian vây Cảnh sát quỷ ở chỗ này, mà tạm thời Cảnh sát quỷ bị mất đi mục tiêu cho nên nó mới quanh quẩn ở chỗ này. Hình như tính khuếch tán của con quỷ này không phải rất mạnh, từ chuyện linh dị của thôn Hoàng Cương lần trước liền có thể nhìn ra được. Thế nhưng điều kiện tiên quyết là thứ này không được xuất hiện ở bên trong thành thị, nếu không.."

Có người hiểu rõ nội tình, nói ra kết quả đáng sợ.

Kết quả này chính là điều mà tổng bộ lo lắng nhất. Một khi nó vào bên trong thành phố, nó chính là một thứ cực kỳ kinh khủng có khả năng xử lý sạch một tòa thành thị chỉ trong nháy mắt.

So với chuyện linh dị của quỷ chết đói, nó còn khó giải hơn rất nhiều.

Có người nhíu nhíu mày, cảm thấy hành động lần này của bọn họ là vẽ vời cho thêm chuyện.

- Nếu đã như thế thì sao chúng ta không để nó nằm ở đây luôn đi, cần gì phải qua đây để xử lý nó làm gì?

- Vậy cậu có yên tâm khi có một thứ như này nằm gần nhà của cậu không?

- Yên lặng đi, chờ đợi tin tức của tên họ Liễu kia.

Mấy người còn lại đều trầm mặc, lẳng lặng đứng yên ở bên lề đường tối tăm chờ đợi tin tức.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch