Dưới chân sơn môn của Kiềm Linh Thánh Địa, có hai pho tượng thạch quy. Trên đầu mỗi pho thạch quy, phân biệt treo một cặp câu đối.
Phía bên trái, câu đối viết: "Tính toán nhân duyên đạo lữ, thuần yêu chi sĩ."
Phía bên phải, câu đối viết: "Phán cơ duyên tài bảo, lão Vương Ngưu Đầu Nhân."
Giữa hai pho thạch quy kia, một cây cột cờ sừng sững, trên đó lá cờ tung bay phấp phới. Bên cạnh cột cờ là một sạp hàng nhỏ, trên sạp bày một thùng thăm trúc. Trước sạp, một nam tử vận bạch y, dung mạo thanh tú tuấn lãng đang ngồi.
Gió núi phất qua, thổi bay lất phất một lọn tóc mai của hắn, trông thật tiêu sái bất phàm!
Chỉ thấy nam tử sửa sang vạt áo, vung quạt phe phẩy:
Câu hoành phi: "Thiên hạ này, không kẻ nào hiểu bói toán hơn ta!"
Hắn lại phe phẩy quạt một phen: "Đôi khi cũng không hẳn chuẩn xác."
"Khai trương..."
Theo một tiếng khẽ gọi của nam tử tuấn lãng kia, dưới chân Kiềm Linh Thánh Địa, đã có mơ hồ chấn động!
Rất nhanh, trước sạp bói toán của hắn, vậy mà đã xếp thành một hàng dài đến trăm thước!
"Tô tiên sinh! Lợn nái nhà ta hôm qua vẫn chưa sinh nở! Việc này phải làm sao bây giờ đây ạ!"
"Đừng vội, tối nay hãy cho lợn nái nhà ngươi nghe mấy khúc ca thư giãn, bảy ngày sau chuẩn bị việc chăm sóc hậu sản cho nó."
"Tô tiên sinh! Ta là phú hộ giàu nhất Lâm Giang trấn, người trong trấn nể mặt gọi ta một tiếng Lư lão gia. Trong nhà ta có mười tám tiểu thiếp, sinh hơn ba mươi nhi nữ, ta muốn hỏi nên chọn nhi tử nào kế thừa gia nghiệp để gia tộc có thể thịnh vượng bất suy?"
Nam tử tuấn lãng tên Tô Ly gấp quạt giấy lại, hỏi: "Vẫn xin hỏi Lư lão gia, hơn ba mươi nhi nữ ấy, có phải không một đứa nào giống ngài không?"
Lư lão gia tỷ mỉ suy nghĩ, đập mạnh vào lòng bàn tay: "Tiên sinh quả nhiên diệu toán như thần! Quả thực hơn ba mươi nhi nữ trong nhà ta không có đứa nào giống ta cả. Vụn..."
Đột nhiên, mặt Lư lão gia xám như tro.
"Tô huynh, ta là ngoại môn đệ tử của Kiềm Linh Thánh Địa, gần đây ban đêm ta thường trò chuyện thần thức với nữ thần. Thế nhưng chưa được bao lâu nàng đã nói muốn đi tắm rửa. Xin hỏi Tô huynh, ta cùng nàng còn có hy vọng gì không?"
"Đêm nay sau khi tắm xong, nữ thần của đạo hữu sẽ đến khu rừng nhỏ phía sau Trà Xanh Phong của Thánh Địa ta. Huynh đệ, ngươi đến lúc đó hãy đi xem một chút, nhớ giữ vững ý chí."
"Tiên sinh, nô gia đau lòng quá, có thể giúp nô gia xoa bóp được không?"
"Cô nương, hãy uống nhiều nước nóng."
"Tô đạo hữu, vì sao ta đã ôn nhu như vậy, thế nhưng lại không có nữ hài nào để ý tới? Có phải ta không có số đào hoa hay sao?"
Tô Ly bấm ngón tay tính toán: "Vị đạo hữu này, ngươi đừng vội, ba năm sau ngươi sẽ gặp được hắn ta định mệnh. Bần đạo khuyên rằng, đạo hữu nên chuyên tâm luyện kiếm trước đi."
"Tô tiên sinh, khi nào ta có thể phát tài?"
"Thật có lỗi, vấn đề của ngươi bần đạo không cách nào giải đáp. Nhưng bần đạo tính được ba năm sau, sẽ có một láng giềng họ Vương dọn đến cạnh nhà ngươi, nhớ về nhà sớm."
"Đạo hữu, xin hỏi hai năm sau ta có thể thông qua khảo thí đệ tử nội môn không?"
"Không tính được, bất quá bần đạo biết rõ ngựa của huynh đài sẽ không còn nữa, nhớ buộc chặt vào."
Từ sáng sớm đến giữa trưa, vô luận là tu sĩ hay người phàm dưới núi Kiềm Linh Thánh Địa, đều tìm đến Tô Ly bói toán. Kẻ hỏi nhân duyên, người hỏi tài vận, kẻ lại hỏi tu hành. Đối với vấn đề của bọn họ, Tô Ly đều hết sức giải đáp. Nếu không giải đáp được, thì cứ không giải đáp được vậy thôi...
Dù sao "cũng không hẳn chuẩn xác" mà.
Cho đến khi nắng đã lên đỉnh đầu, Tô Ly nhìn lại canh giờ, lúc này mới thu sạp về núi.
Trên đường đang ngự phi hành pháp khí trở về Vũ Thường Phong, Tô Ly nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên giao diện thuộc tính của hắn.
【 Tính danh: Tô Ly. 】
【 Giới tính: Nam. 】
【 Cảnh giới: Phần Lô Cảnh trung kỳ (Vận mệnh điểm: 250/1000) (Khi Vận mệnh điểm đạt 1000, có thể đột phá) 】
【 Công pháp: Vũ Thường Tiên Pháp (Nhất Trọng) (Vận mệnh điểm: 380/5000) (Khi Vận mệnh điểm đạt 5000, có thể đột phá) 】
【 Danh sách chi tiết thu hoạch Vận mệnh điểm hôm nay: 1. Chỉ dẫn Vương xưởng trưởng nuôi lợn, thu hoạch 0.1 điểm. 2. Cáo tri Lư lão gia chân tướng về việc không có con ruột mà vẫn con cháu đầy đàn, thu hoạch 1 điểm. 3. ... 】
【 PS: Tính đến mười hai giờ mười lăm phút trưa, hôm nay thu được 25 điểm Vận mệnh. 】
"Mới 25 điểm sao? Xem ra việc đoán mệnh đã không còn phù hợp với mình nữa rồi." Tô Ly khẽ than.
Theo một ý niệm thoáng qua của Tô Ly, 25 điểm Vận mệnh kia đã gia nhập vào cảnh giới.
【 Cảnh giới: Phần Lô Cảnh trung kỳ (Vận mệnh điểm: 275/1000) 】
Trong khi nhìn bảng thuộc tính thê thảm kia trong cơ thể, Tô Ly chậm rãi mở mắt, ngước đầu nhìn lên bầu trời theo góc 45 độ, dù cho ánh nắng có chút chói mắt...
Hắn đón gió phơi nắng, dù không có mạng sống vạn kiếp, nhưng Tô Ly vẫn bắt đầu cảm khái sự đời...
Có kẻ tám tuổi đã chết, đến tám mươi tuổi mới được chôn.
Tô Ly xem như may mắn hơn, sống thêm được mười năm, chưa đến mười tám tuổi.
Rồi sau đó... hắn liền xuyên qua...
Kỳ thực, Tô Ly cũng không biết mình xuyên việt bằng cách nào.
Kiếp trước, Tô Ly là một đứa cô nhi. Thế nhưng cho dù là một đứa cô nhi, Tô Ly vẫn dựa vào nỗ lực của bản thân mà thi đậu cấp ba, rồi lại thi đậu đại học. Thế nhưng, vào ngày Tô Ly tra điểm thi đại học kia...
Khi 650 điểm cao chót vót kia xuất hiện trước mặt Tô Ly! Khi điểm của hắn vượt qua ngưỡng đỗ đại học hai trăm phân...
Hắn... vui mừng đến chết...
Thật... thật ngốc nghếch mà...
Khi Tô Ly vừa mở mắt ra, hắn phát hiện mình đã biến thành một tiểu hài bảy tuổi, vẫn là một cô nhi, bi thảm hơn là một cô nhi trong chiến loạn.