Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Kiếm Vương Triều

Chương 284: Đều là vấn đề (2)

Chương 284: Đều là vấn đề (2)
Chẳng qua dù như thế náo đi nữa, trước giờ vẫn chưa có ai thấy qua đi.”

“Đã là hộ sơn đại trận thì không chỉ đơn giản như vậy, phải là nghìn kiếm, vạn kiếm mới đúng.”

Nữ tử áo đay nhìn thiếu niên một chút rồi nhã nhặn nói ra: “Có thể là do cảm ứng khí thế, có bao nhiêu người đi lên thì sẽ có bấy nhiêu thanh kiếm bay ra. Chỉ là nhìn uy lực của hai kiếm kia thì có lẽ Mân Sơn Kiếm Tông đã động tay áp chế lực lượng kiếm trận tương đương với lực lượng của người tu hành ở cảnh giới thứ ba mà thôi. Hoặc là bản thân kiếm trận này có nhiều tầng, chẳng qua lúc nãy chỉ là tầng có uy lực thấp nhất thôi.”

“Có lẽ không chỉ đơn giản như thế.”

Nam tử áo đen mỉm cười ôn hòa nói: “Vừa rồi thanh trường kiếm kia sử dụng Xuân Lôi Trọng Sơn Kiếm nên Diệp Hạo Nhiên mới dùng chiêu Khiêu Sơn Kiếm để ứng đối nhưng khôi ngờ trong đó lại không có bao nhiêu lực lượng hư lôi kiếm, đạo kiếm thức thứ hai lại sử dụng toàn lực của chiêu Xung Sơn Kiếm. Lực lượng của hai đạo kiếm kia cũng không kinh hãi gì nhưng biểu hiện lại cực kỳ tinh diệu.”

“Cho nên sơn đạo của cửa thứ hai này, chắc là dùng vô số kiếm chiêu tinh diệu tạo thành”. Thiếu niên áo trắng gật đầu, nói tiếp: “Hẳn là những Kiếm kinh khắc trên Kiếm thai kia sẽ bao gồm nhiều cách phá giải kiếm chiêu. Nếu lĩnh ngộ càng nhiều thì càng dễ đi qua sơn đạo này… Nếu không, cho dù cậy mạnh cũng phải trả một cái giá rất lớn mới có thể qua được.”

Lúc này, cách bọn họ không xa cũng có rất nhiều thí sinh đang bàn luận sôi nổi về cửa ải thứ hai này. Nghe ý kiến người ngoài nhiều một chút, cùng nhau thượng lượng một ít đều tốt hơn tự nghĩ một mình. Nhưng mà những thí sinh thương lượng rời rạc kia cũng không cần đưa ra ý kiến gì nữa. Đơn giản là vì không có bất kì nhóm nào mạnh hơn ba người này gộp lại.

Vì thiếu niên áo trắng này chính là Trần Ly Sầu, đệ tự kiệt xuất nhất của Bạch Lộ Biệt Viện, chiếm vị trí thứ năm trên Tài Tuấn Sách. Còn nam tử áo đen bên cạnh chính là Từ Liên Hoa, xuất thân từ Từ Hầu phủ, chiếm vị trí thứ sáu trên Tài Tuấn Sách. Và thiếu nữ áo đay còn lại chính là Hạ Uyển, đệ tử mạnh nhất trong lớp trẻ của Tố Tâm Kiếm Trai, nàng cũng chiếm vị trí mười hai trên Tài Tuấn Sách.

Nếu không nhìn tu vi của bọn họ, chỉ là Bạch Lộ Biệt Viện chính là cấp dưới của Mân Sơn Kiếm Tông, còn Từ Hầu Phủ chính là Phủ đệ Quý tộc và Tố Tâm Kiếm Trai là một trong những nơi lâu đời nhất tại Trường Lăng. Đương nhiên đám đệ tử xuất thân từ những nơi này đều hiểu rõ Mân Sơn Kiếm Tông hơn nhiều người ở đây.

“Có lẽ đây chính là ý của Thánh thượng muốn chúc mừng Lộc Sơn Hội Minh và việc thành lập Thái tử… Khiến cho Mân Sơn Kiếm Tông mang mười mấy bộ Kiếm kinh ra thì chỉ cần đến đây tuyển sinh, dù không thông qua cũng có khả năng thu được không ít chỗ tốt, lĩnh ngộ được nhiều chiêu thức tuyệt diệu của Mân Sơn Kiếm Tông đi.” Từ Liên Hoa mỉm cười, nói: “Dệt hoa trên gấm, phúc phận khắp nơi, mọi người đều vui.”

Hạ Uyển thoán nhìn Đinh Ninh ở đằng xa, nhẹ giọng nói: “Thật ra ta có hai điểm không rõ lắm. Loại trận pháp hộ sơn này nên giữ bí mật mới tốt, vì sao lần này lại phải bày ra, còn có… Nếu đã không muốn để tên thiêu niên Bạch Dương Đông kia thắng lợi thì vì sao lại để việc cảm giác cùng lãnh ngộ làm chủ ở mỗi cửa ải chứ? Tên thiếu niên Bạch Dương Động kia nửa ngày Thông Huyền, một tháng Luyện Khí, giỏi nhất là cảm giác cùng với lĩnh ngộ. Cái này không phải là ưu tiên cho hắn sao?”

“Việc quân cơ thường vô hình, lúc nào cần giấu, lúc nào phải lộ đều có ý riêng, có lẽ sau Lộc Sơn Hội Minh, Thánh thượng cảm thấy phải lộ ra chút thực lực rồi.”

Từ Liên Hoa thoáng nhìn Đinh Ninh, ánh mắt lóe lên chút thông cảm: “Có thể trong cung dùng tế thiên (DG: nghi thức cúng ông trời ấy) lập Thái tử là để lấy cớ làm cho Mân Sơn Kiếm Tông đồng ý tổ chức kiếm hội trước thời hạn. Chẳng qua, bọn họ chắc chắn sẽ không lựa chọn theo bất kỳ ý tức của ai cả, bởi vì đây là chuyện riêng của Mân Sơn Kiếm Tông rồi, bọn họ sẽ không để cho bất kì ai nhúng tay vào nội tình sư môn đâu, hơn nữa các ngươi cũng rõ Tông chủ của Mân Sơn Kiếm Tông có tính tình như thế nào rồi đấy.”

Nghĩ đến nhiều chuyện liên quan đến tông chủ của Mân Sơn Kiếm Tông này, Hạ Uyển cùng Trần Ly Sầu đều rất tán thành ý này.

Trần Ly Sầu nhìn Từ Liên Hoa nói: “Cho nên? Nếu mấy ải đầu lấy cảm giác và lãnh ngộ làm chủ thì tất nhiên những cửa sau không có chuyện lại giống y như thế được đi?”

Từ Liên Hoa gật đầu: “Tất nhiên rồi, tỷ thí của Mân Sơn Kiếm Hội mỗi năm đều khác nhau, dĩ nhiên sẽ rất đặc sắc.”

Hạ Uyển khẽ thở dài.

Càng về sau Mân Sơn Kiếm Hội càng khó, nếu cảm giác cùng lĩnh ngộ đã xuất hiện rồi thì phải sau lại là những thứ không liên quan đến cảm ngộc nữa, muốn thắng lợi đã khó càng thêm khó.

“Hiển nhiên sẽ không thiếu việc chiến đấu.”

Từ Liên Hoa dừng một chút nhìn Trần Ly Sầu cùng Hạ Uyển rồi nói tiếp: “Hơn nữa, chỉ cần những chuyện trước đây cũng biết, so với dĩ vãng thì Mân Sơn Kiếm Hội năm nay sẽ mất nhiều thời gian hơn, cho nên giữ gìn thể lực, chân nguyên hay sự chịu đựng… cũng là vấn đề rồi.”

Trần Ly Sầu nhíu mày một cái, nghiêm túc nói: “Cho nên không thể gấp được.”

Hạ Uyển nhìn hắn một cái, nói: “Cũng chưa phải là lúc gấp gáp, không vội gì.”





Quyển 3 -

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch