Thoáng dừng lại một chút, Vương Thái Hư lại nói tiếp: "Tầm nhìn và ý tưởng của quái vật quả thực không cùng một dạng với người tầm thường như bọn ta. Có điều dạng quái vật mà Mân Sơn Kiếm Tông và Linh Hư Kiếm Môn muốn có không chỉ là về suy nghĩ và tầm nhìn mà bọn họ còn yêu cầu về thiên phú tu hành."
Đinh Ninh bình tĩnh nhìn Vương Thái Hư, nhẹ nhàng nói: "Ông rất thẳng thắn nên ta cũng nói cho ông biết cơ thể ta có vấn đề rất lớn."
"Vấn đề rất lớn ư?" Lông mày Vương Thái Hư nhướng lên: "Vấn đề gì?"
"Một loại bệnh bẩm sinh. Cách đây mấy năm cũng có Tu hành giả xem xét nhận định cho ta, mấy năm qua cũng có không ít người xem qua ta." Đinh Ninh chậm rãi nói: "Khí ngũ tạng của ta chuyển động quá mạnh, triệu chứng sớm già cỗi. Nếu như ta muốn trở thành Tu hành giả, tu luyện đa số công pháp các môn phái đều sẽ làm cho khí ngũ tạng của ta chuyển động càng mạnh, rồi ta sẽ chết rất trẻ. Đó là lý do ta phải tiến vào Mân Sơn Kiếm Tông."
Trong ánh mắt Vương Thái Hư lại một lần nữa xuất hiện vẻ khiếp sợ.
Ông không biết Đinh Ninh còn có nhiều bí mật hơn nữa nên tự cảm thấy đã hiểu vì sao Đinh Ninh luôn có được ánh mắt bình tĩnh như thế.
Nhiều khi một người lúc nào cũng cảm nhận được sinh mệnh sẽ nhanh chóng kết thúc mà chẳng sợ hãi sinh tử, dĩ nhiên so với người bình thường phải bình tĩnh nhiều hơn.
Hay có thể nói là thiên tài ắt bị trời ghét, chắc chắn sẽ có vài ba tai họa lớn theo suốt đời nhỉ?
"Bởi vì Mân Sơn Kiếm Tông có vài công pháp tu hành có thể giúp cậu sống lâu hơn chút ư?" Vương Thái Hư hít sâu một hơi, nhìn Đinh Ninh từ tốn hỏi.
"Tuy rằng Mân Sơn Kiếm Tông và Linh Hư Kiếm Môn cực kỳ thần bí nhưng may mà trong sách vở của ta có rất nhiều ghi chép về bọn họ. Mân Sơn Kiếm Tông có một môn Tục Thiên Thần Quyết có thể giải quyết một ít vấn đề của ta." Đinh Ninh gật đầu nói.
"Ta cũng đoán là chân quyết này."
Vương Thái Hư trầm ngâm nói: "Đây quả thực là bí mật bất truyền của Mân Sơn Kiếm tông. Chỉ có đệ tử mới có thể thực sự tiến vào mật địa tu hành của Mân Sơn Kiếm Tông để học chân quyết này."
Đinh Ninh gật đầu, nhất thời cũng không có nói gì.
Thần sắc Vương Thái Hư lại càng thêm nghiêm túc và căng thẳng: "Nếu như thể chất của cậu đúng như lời đã nói, nếu quả thật ta giúp cậu vào kiếm viện có tư cách tham gia cuộc thi, vậy chắc chắn cậu sẽ lập tức bắt đầu tu luyện..."
"Phải, đó chính là mũi tên rời cung không thể quay về. Không thành công nói không chừng là một khúc nến sắp tắt sẽ nhanh chóng cháy rụi." Đinh Ninh nở nụ cười, hắn cắt đứt lời nói của Vương Thái Hư, vừa cười vừa nói: "Có điều như thế so với chờ chết hoặc trở thành quân cờ của Ly Lăng Quân, chờ y chinh phục thiên hạ xong nhận lấy một phần trả ơn của y còn thú vị hơn nhiều lắm."
"Mệnh phải giữ trong tay mình, cược một lần còn ít cơ hội, không đánh cược một cơ hội cũng không có. Ta tán thành cách nói của cậu."
Vương Thái Hư thoáng suy tư rồi nở nụ cười: "Ta nghĩ cậu có thể giúp ta mà ta cũng có thể giúp cậu đấy."
Đinh Ninh cười cười: "Nói thử suy nghĩ của ông xem."
"Bọn ta và Thanh Đằng Kiếm Viện có chút quan hệ. Hơn nữa, gần đây Thanh Đằng Kiếm Viện có chút thay đổi nên nếu bọn ta muốn tìm cách để cậu tiến vào Thanh Đằng Kiếm Viện sẽ không quá khó." Dường như Vương Thái Hư cũng vừa mới nghĩ tới vấn đề này, lúc này ông không nghĩ gì bình tĩnh nói ra.
Đinh Ninh lại nhíu mày: "Thái Hư tiên sinh, ông không cần phải khinh thường ta còn nhỏ tuổi mà lừa gạt, ta nhớ rõ là Thanh Đằng Kiếm Viện hoàn toàn không có tư cách tham gia cuộc thi Mân Sơn Kiếm Hội."
Vương Thái Hư lắc đầu: "Phải nói là trước kia không có nhưng năm nay bắt đầu có."
Đinh Ninh thoáng sững sờ.
Vương Thái Hư rất thích nhìn bộ dạng tính nhầm này của hắn, ông thoáng cười: "Thanh Đằng Kiếm Viện đã mở rộng rồi. Bạch Dương Động đã sáp nhập vào Thanh Đằng Kiếm Viện, dựa theo số người và quy mô, không cần bệ hạ đặc biệt tuyên chỉ cũng đã đạt được tư cách tham gia Mân Sơn Kiếm Hội."
"Bạch Dương Động thuộc về Thanh Đằng Kiếm Viện ư?"
Đinh Ninh lâm vào trầm tư.
Bạch Dương Động ở Bạch Dương Hạp(*), cách Thanh Đằng Kiếm Viện không xa lắm, nhưng lịch sử của Bạch Dương Động còn lâu hơn Thanh Đằng Kiếm Viện một chút, những năm gần đây cũng xuất ra mấy Tu hành giả không tệ. Hơn nữa, mấu chốt là trong Bạch Dương Động có một miệng tuyền, chứa nhiều linh khí có lợi cho tu hành, có tác dụng rất tốt đối với việc tăng cao tốc độ tu hành. Trong tình huống bình thường, môn phái như thế không thể nào chịu sự quản lý của một môn phái khác cùng quy mô.
(*) Hạp: chỗ hai quả núi kẹp dòng sông vào giữa - (người dịch: hí hí).
"Đó chính là biến động mà ta đã nói."
Vương Thái Hư nhìn thấu ý nghĩ của Đinh Ninh, khẽ nói: "Bạch Dương Động có người chọc giận Hoàng hậu nên mới có lần biến động này. Về phần Thanh Đằng Kiếm Viện, đối với việc sáp nhập và sử dụng Bạch Dương Động cũng có nhiều ý kiến khác nhau. Cho nên đối với chúng ta, đây chính là cơ hội."
"Hoàng hậu?"
Đinh Ninh lại giật mình.
Trong ký ức của hắn, danh hiệu đó tựa chừng thật vô cùng xa xăm.