Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Kiếm Vương Triều

Chương 440: Khách nhân liên tiếp đến (1)

Chương 440: Khách nhân liên tiếp đến (1)





- Nếu như ta thua cuộc, Dạ Sách Lãnh thực sự là người của Nguyên Vũ, liệu chúng ta có thể giống như Bạch Sơn Thủy, chạy thoát ra khỏi Trường Lăng không?

- Không thể, bởi vì lúc đó thân phận cô đã bị lộ, ta lại đạt được thủ danh của Mân Sơn Kiếm Hội. Thông minh như Trịnh Tụ, nhất định sẽ đoán ra được... Hơn nữa, đối với thị, hai chúng ta thực sự trọng yếu hơn so với toàn bộ Cô Sơn Kiếm Tàng.

- Ngươi và Thiệu Sát Nhân thật sự đã gặp phải hai sát thủ là tu hành giả Nam Việt?

- Không phải cả hai, mà chỉ có một gã là tu hành giả Nam Việt, kẻ còn lại đến từ Dạ Lang Quốc, đây là tin tức Vương Thái Hư thăm dò được, có lẽ quan viên điều tra còn chưa đủ kinh nghiệm.

- Là Trịnh Tụ?

- Thị không yếu như vậy. Chẳng qua là mượn kiếm giết người mà thôi, đó chẳng phải là thủ đoạn am hiểu nhất của Trịnh Tụ hay sao! Nhưng mà lần này mục tiêu không phải nhắm vào ta, mà chính là mượn Mân Sơn Kiếm Tông giết chết hai gã sát thủ.

- Vậy thì còn kẻ nào muốn giết ngươi?

- Có thể sai khiến tông sư đến Nam Việt và Dạ Lang Quốc, ngoại trừ người nước Sở đã từng tới Ngô Đồng Lạc của chúng ta, chỉ sợ cũng không còn ai khác.

- Ly Lăng Quân?

- ...

Tại Mặc Viên, Đinh Ninh cùng Trưởng Tôn Thiển Tuyết mỗi ngày đều có những cuộc đối thoại chóng vánh.

Vẫn giống như ngày xưa tại Ngô Đồng Lạc, thời gian nói chuyện của hai người thường rất ngắn, nhưng sự việc nói đến đều là những chuyện lớn liên quan đến sinh tử.

Nhưng qua cách nói chuyện, có thể thấy tâm tình hai người càng ngày càng là trở nên bình tĩnh, dường như chuyện nói đến không hề liên quan đến chính mình.

Sau trận mưa lớn, cả thành Trường Lăng cũng trở nên an bình một cách kỳ lạ, trời xanh không mây, không khí thoáng đãng. Giữa ngày hè cũng thấy mát mẻ.

Sáng sớm, sau khi ăn sang với một đĩa lòng non xào dưa, Đinh Ninh tìm trong đống đồ vật hỗn độn mà gia nhân Mặc Viên trước kia để lại, lấy ra một chiếc xẻng đồng nhỏ, cầm ra vườn, bắt đầu chậm rãi lật đất, thay đổi vị trí một ít hoa cỏ.

- Ngươi còn định nghiên cứu thêm cả về bố trí trận pháp hay sao?

Trưởng Tôn Thiển Tuyết vừa nói vừa đem quần áo mới giặt vắt lên dây phơi. Chỉ có điều, một tuyệt thế mỹ nữ như nàng lại làm những việc hết sức bình thường thế này, tự nhiên gây ra cho người khác cảm giác khang khác, giống như hình ảnh như vậy không nên phát sinh.

Đinh Ninh nghe vậy cũng dừng một chút, nhìn nhìn nàng, nói:

- Đạo tu hành trăm lối đi, tu hành giả muốn tiến bộ, không nên xem thường bất cứ con đường nào.

- Có lẽ năm đó, giết chết hắn không chỉ là kiếm mà còn có rất nhiều những thủ đoạn mà hắn đã xem thường như thế này.

Trưởng Tôn Thiển Tuyết cụp mí mắt, lãnh đạm nói.

Đinh Ninh trầm mặc một lát, cũng khẽ gật đầu.

- Trách không được năm đó hắn một mực tha thiết ước mơ, muốn phải lấy được công pháp tu hành của Mân Sơn Kiếm Tông. Người khác bị thương như vậy, nằm ba tháng cũng chưa chắc có thể xuống đất, mà ngươi chẳng qua là an dưỡng mấy ngày liền có thể bình phục được như vậy.

Trưởng Tôn Thiển Tuyết nhìn thoáng qua Đinh Ninh, tiếp tục nói:

- Chỉ cần nhìn ngươi bây giờ cũng biết, Cửu Tử Tằm khi kết hợp với công pháp của Mân Sơn Kiếm Tông sẽ đạt được hiệu quả gì. Nếu không phải năm đó hắn quá mức kiêu ngạo, không muốn dùng tiểu xảo để giành được công pháp, mà Bách Lý Tố Tuyết lại quá mức keo kiệt, đến sơn môn cũng không thèm mở ra... có lẽ hắn cũng sẽ đạt được công pháp Mân Sơn Kiếm Tông, kết quả sau đó sẽ thay đổi chăng?

Đinh Ninh cúi đầu nhìn xẻng đồng trong tay, nói:

- Không có nhiều nếu như như vậy.

Trưởng Tôn Thiển Tuyết quay người, hướng về phía tiểu viện của nàng đi tới, nói:

- Có thật là Bách Lý Tố Tuyết năm đó chỉ vì bị hắn nhìn ra kiếm chiêu, bình luận rằng kiếm thức của y không tốt, sau đó liến tức giận, không bao giờ muốn gặp lại hắn?

Đinh Ninh hơi hơi dừng lại, đáp:

- Không biết.

Trưởng Tôn Thiển Tuyết không lên tiếng nữa, đối thoại giữa hai người chấm dứt như những lần trước đó.

Đinh Ninh cúi đầu, tiếp tục đào đất, đào thêm một ít khe rãnh, di chuyển một ít đá cây.

Trong cơ thể của hắn, vô số tiểu tằm đang không ngừng phun những sợi tơ giống như chân nguyên, mà ngũ tạng lại chiếu theo phương pháp vận hành chân nguyên của Mân Sơn Kiếm Tông mà lưu động, tạo thành một vòng tuần hoàn đặc biệt.

Bất kể tu hành giả nào nếu chứng kiến được việc này đều kết luận được, cho dù Đinh Ninh lúc này dừng tu luyện công pháp của Mân Sơn Kiếm Tông, hay là dứt bỏ công pháp của bản thân cũng đều sẽ lâm vào tuyệt cảnh.

Bởi vì đây là hai loại phương thức tu hành đồng thời.

Qua mấy ngày vừa rồi, hắn đã đem hai loại công pháp dung hợp hoàn mỹ, thậm chí có thể coi như khai sáng ra một loại công pháp mới. Cường độ chân nguyên trong nội thể hắn đang tăng trưởng không ngừng với một tốc độ không ai có thể lý giải nổi. Chỉ sợ U Đế năm đó nổi danh về việc tiến cấp nhanh chóng cũng khó bằng được hắn lúc này.

Đinh Ninh có thể khẳng định, chỉ cần tiếp tục ở tại Trường Lăng bình tĩnh tu hành, chắc chắn hắn sẽ trở thành tu hành giả Thất cảnh trẻ tuổi nhất trong lịch sử.

Nhưng theo suy nghĩ của Trưởng Tôn Thiên Tuyết, tốc độ tu hành của Đinh Ninh có nhanh hơn nữa cũng không quan trọng bằng thái độ của Dạ Sách Lãnh lúc này.

Cho dù không có quân đội xuất hiện bao vây Mặc Viên, cũng không có nghĩa là nàng đã tỏ rõ lập trường, biết đâu ngoài kia đã có thiên la địa võng đã bày ra.

***

Thời gian trôi đi, trải qua sự kiện Lộc Sơn hội minh cùng Mân Sơn Kiếm Hội, cả thành Trường Lăng tựa hồ càng trở nên trầm mặc an tĩnh.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch