Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lạn Kha Kỳ Duyên

Chương 428: Bạch Y Thần Nữ (1)

Chương 428: Bạch Y Thần Nữ (1)

Trước đó đã ăn no, bụng tựa ngưng thần nghỉ ngơi một hồi, lại thêm ngủ cả một ngày dài, Vương Lập giờ đây xem như tinh thần không tệ, lời nói ra cũng trung khí mười phần.

« Bạch Lộc Duyên » này hoàn toàn là Vương Lập hắn độc nhất vô nhị chuyên hưởng, hơn nữa chỉ ở kinh thành cùng một chút phủ thành tự mình diễn xướng, không phải loại người nghe nhiều nên thuộc cố sự. Lại cũng dám chắc không có kẻ thuyết thư nào khác trà trộn trong tân khách, "trộm cố sự".

Cho nên cố sự này thuộc hàng tuyệt mật, những kẻ thuyết thư tầm thường tuyệt đối nghe không được. Đồng thời mỗi lần diễn xướng cố sự này đều vang dội, thêm nữa đây chính là "Thần Nhân mộng thụ", giờ phút này Vương Lập cũng là phá lệ tự tin.

"Bá ~ "

Quạt giấy trong tay mở ra, Vương Lập khí định thần nhàn cầm lấy thước gõ, hướng phía trên bàn trọng trọng vỗ.

"Ba ~ "

Một tiếng thanh thúy vang lên, ngay sau đó nữ tử tấu lên nhạc khí trong tay, cầm sắt tì bà hợp âm vang lên, thanh âm của Vương Lập giờ phút này mang theo một loại cảm giác hơi mông lung.

"Lại nói vào năm Thuận Nhận, Đại Trinh ta có một huyện thành xa xôi, có một thư sinh họ Chu..."

Vương Lập thuyết thư xác thực có bản lĩnh, âm nhạc du dương cùng khẩu kỹ biến hóa xuất chúng phối hợp xuống, tạo nên một loại cảm giác khác người, khiến người nghe như thể thân lâm kỳ cảnh. Bắt chước khí phách thư sinh, thanh âm trưởng bối trong nhà, thậm chí cả tiếng cười yêu kiều của nữ tử đều giống như đúc.

Đa số tân khách vốn cho rằng là chuyện thi cử cầu công danh, dù sao giờ phút này Cao gia công tử tên đề bảng vàng, loại cố sự này cũng phi thường hợp tình hình. Nhưng theo diễn biến cố sự, như có từng lớp từng lớp màn che bị vén lên, sắc thái thần thoại dần dần triển lộ.

Kế Duyên nghe đến nhập thần, một lần tình cờ phân tâm, hắn chú ý tới chung quanh gần xa, tân khách tất cả đều nghiêm túc khẩn trương, cơ hồ không ai động đũa cùng uống rượu.

Hắn cũng từng nghe qua vài người thuyết thư, có một vài người cũng rất lợi hại, ít nhất có thể hấp dẫn được hắn, Kế mỗ. Mà nếu so với Vương Lập, kẻ thuyết thư lợi hại như vậy xác thực hiếm thấy.

Khách quan mà nói, giờ phút này Vương Lập so với ban đầu ở Tấn Vương Phủ, kỹ nghệ càng thêm tinh xảo, hiển nhiên trừ Kế Duyên lấy cố sự trợ lực, tài năng của Vương Lập cũng là mấu chốt tiến bộ.

"Ô hoát ~~~~~~~~~~~ "

Âm thanh Lộc Minh quỷ dị mà trống rỗng từ sau tấm bình phong vang lên, tân khách ngồi đầy đều nắm chặt ống quần, siết chặt nắm đấm, không ít người cảm thấy da đầu tê rần, toàn thân nổi da gà. Họ đều biết tiếng kêu này là của yêu.

Vương Lập bắt chước âm thanh Lộc Minh càng khiến người cảm giác như sau tấm bình phong đã không còn người, mà biến thành một con hươu yêu.

"Lạch cạch. . ." "Lạch cạch. . ." "Lạch cạch. . ."

Các cánh cửa sổ bị gió phá mở.

"Hô ô. . . Ô. . ."

Trong đêm, một trận gió mát xuyên qua lầu hai thái lầu, thổi tới từng cái cửa sổ, mọi người càng thêm ý lạnh.

Gia phó Cao gia vội vàng đóng lại cửa sổ, nhưng cảm xúc nghe truyện của mọi người không hề giảm.

Nếu không phải bên trong có đèn che, có thể bắn ra một chút bóng dáng lên bình phong, nhìn thấy vẫn là tiên sinh cầm quạt giấy, nói không chừng sẽ có người bị dọa đến đứng lên.

Kế Duyên nhãn thần lạnh nhạt, Vương Lập giảng rất hay, có thể "kịch bản" tựa hồ có biến hóa. Ánh mắt hắn liếc về phía vị trí cửa sổ.

Theo một trận gió lạnh thổi qua, bên cạnh một cái bàn vốn trống không, đã xuất hiện một nữ tử áo trắng đạm trang, đang nhìn về phía bình phong.

"Thật có ý tứ, thần quang không hiện nhưng có hương hỏa lượn lờ, chẳng lẽ lại là Thần Nữ?"

Kế Duyên bất động thanh sắc, khóe miệng hiện lên nụ cười.

"Ba ~ "

Thước gõ nện xuống, bừng tỉnh mọi người.

"Muốn biết chuyện tiếp theo thế nào, một chén trà công phu sau lại nghe phân giải!"

Vương Lập dứt lời, không ít người mới ung dung thở ra, Cao lão gia lập tức đứng dậy nói:

"Mọi người hãy dùng món ăn, uống chút rượu, món mới lên còn chưa ai động, tới tới tới, mọi người dùng trước, dùng trước!"

Vừa rồi đại đa số người đều nghe quá nhập thần, căn bản không để ý ăn gì, giờ thuyết thư có một kết thúc, đám người mới lại bắt đầu ăn uống. Song, rất nhiều người vẫn vừa ăn vừa bàn luận chuyện thuyết thư.

Kế Duyên cũng vậy, gắp miếng thịt trắng cắt gạo nếp, chấm vào đồ chấm, đưa vào miệng thưởng thức.

"Ai nha, tiên sinh thuyết thư nổi danh ở kinh thành quả nhiên không tầm thường!"

"Đúng vậy, vừa rồi nghe mà da gà ta nổi hết lên."

"Ngươi cũng vậy? Ta cũng thế!" "A, thật trùng hợp."

"Khẩu kỹ của Vương tiên sinh quả nhiên ghê gớm, trước kia ta cũng được chứng kiến một hai lần tiên sinh khẩu kỹ, đều không ai lợi hại như hắn."

"Ừm, còn có « Bạch Lộc Duyên » này, cố sự hay như vậy mà chưa từng nghe, thật sự là Vương tiên sinh tự sáng tác?"

Nghe vậy, một công tử trẻ tuổi trên bàn của Kế Duyên tỏ ra hưng phấn.

"Hắn nói là Thần Nhân trong mộng sở thụ, ta còn nghe nói Vương Lập tiên sinh này ngao du tứ xứ, tìm kiếm đủ loại cố sự thần kỳ, cũng coi như là kỳ nhân."

Kế Duyên vừa dùng bữa, vừa phụ họa đôi câu với người bên cạnh. Sau đó thỉnh thoảng nhìn về phía bình phong, từ ánh đèn chiếu lên bình phong, xem bóng dáng. Vương Lập cũng nhân cơ hội uống trà giải khát, còn có một nữ tử ôm tì bà vừa rồi, đứng lên cầm quạt quạt gió cho hắn.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch