Sở Hành Vân không có lên tiếng đáp lại, hắn chỉ đứng ở một bên cười nhạt.
Những lời này của Tuyết Đương Không chỉ đúng một bộ phận.
Bởi vì nguyên nhân từ Tuyết Khinh Vũ, Sở Hành Vân phải ở Linh Binh Các vài ngày dẫn tới không ít sự chú ỳ từ người Tuyết gia. Lúc hắn rời khỏi Linh Binh Các, mỗi một cử chỉ hành động đều có thể dẫn đến sự để ý từ họ.
Giống như lời Tuyết Đương Không nói, Sở Hành Vân làm như vậy bởi vì muốn được người Tuyết gia hỗ trợ ở lúc hỗn loạn nhất để dễ dàng một lần ra tay giết chết Tiêu Đình.
Những việc xảy ra không phải là do Sở Hành Vân dự đoán mà tất cả đều nằm trong sự khống chế của hắn.
Về chuyện bị truy sát ở Mê Vụ Sâm Lâm, trong lòng của Sở Hành Vân vẫn luôn khẳng định là có sự tham gia của Tiêu Đình trong đó, nếu không lúc đám Lý Dật ra tay không có khả năng không một trưởng lão nào phát hiện, chắc chắn Tiêu Đình đã tạo ra điều kiện thuận lợi cho bọn chúng.
Tuy nhiên xét cho cùng thì Tiêu Đình vẫn không trực tiếp ra tay, càng không có người nào chính mắt nhìn thấy hắn tham dự.
Dựa vào việc này, nếu Sở Hành Vân ra tay với Tiêu Đình ở trên võ đài thì sẽ bị cắn ngược một cái, nhẹ thì thân mang tội danh, nặng thì bị Chấp Pháp Điện ra tay diệt trừ.
Bởi vậy, nếu Sở Hành Vân muốn báo thù thì hắn không thể ra tay trước, nhất định phải nhường Tiêu Đình ra tay.
Chỉ có như vậy Sở Hành Vân mới có thể dùng bộ dạng liều mạng tự vệ, dù cho giết chết Tiêu Đình cũng sẽ không phải gánh chịu hậu quả, dù sao người xuất thủ là Tiêu Đình chứ không phải hắn.
Nghĩ kĩ vấn đề này nên Sở Hành Vân mới từ từ lên kế hoạch.
Sau khi hắn chém chết Lý Dật sẽ trắng trợn châm chọc Tiêu Đình với Cổ Thanh Tùng, cố ý khiến hai người này mất đi lý trí dẫn tới điều động đệ tử vây lấy hắn, từ đó tạo ra cảnh tượng hỗn loạn.
Lấy thực lực của hắn thì không thể nào chống lại toàn bộ mọi người cùng tấn công, Sở Hành Vân đành nghĩ tới Tuyết gia, cố ý dẫn dụ người Tuyết gia đến chỗ này.
Nếu như hỗn chiến xảy ra, Tuyết Khinh Vũ chắc chắn sẽ không đứng nhìn Sở Hành Vân rơi vào nguy hiểm.
Nàng vừa ra tay, tất cả người Tuyết gia cũng sẽ ra tay, dù bố cục có hỗn loạn cũng sẽ bị ngăn chặn một phần, lúc này hắn chỉ phải đối mặt với một mình Tiêu Đình.
Về phần Tuyết Khinh Vũ cùng Tuyết gia, Sở Hành Vân thấy hắn nợ bọn họ.
Hắn đúng là đã lợi dụng Tuyết gia, nhưng hắn lại thấy được là lần này những người Tuyết gia đi đến Lăng Tiêu Vũ Phủ lại toàn là cao thủ tinh nhuệ hoặc là Luyện Khí Sư uy danh hiển hách.
Bọn họ vừa ra tay không những có thể khống chế cuộc hỗn loạn mà ngay cả thân phận của bọn họ cũng có thể áp chế được rất nhiều đệ tử.
Cũng vì vậy nên sau khi cuộc hỗn loạn kết thúc không có bất cứ thành viên Tuyết gia nào bị thương, càng không có xuất hiện thương vong, nếu không Tuyết Đương Không sẽ không có lộ ra tinh thần trầm ổn khi nói chuyện với Sở Hành Vân mà không nổi trận lôi đình.
Những việc xảy ra hôm nay nhìn như trùng hợp nhưng thật ra đều ở trong kế hoạch của Sở Hành Vân, có điều quá trùng hợp dẫn đến không ai có thể suy đoán mà nghi ngờ có liên quan đến hắn.
Ngay cả người từng trải như Tuyết Đương Không chỉ có thể đoán đúng một bộ phận, gần như không đáng kể.
- Tuyết lão tự mình đi tới nơi này chắc không phải chỉ để nói những lời này thôi?
Thấy Tuyết lão không nói gì thêm, Sở Hành Vân đơn giản ngồi xuống, thể hiện bộ dáng phóng túng tùy ý nói chuyện.
- Tiểu tử ngươi lại còn giả ngu!
Tuyết Đương Không càng nhìn Sở Hành Vân thì lại càng thích, lão cũng không tiếp tục tính toán chuyện vừa rồi, thay đổi giọng điệu nói:
- Ngân châm ngươi dùng để đâm vào trong có thể là do Thiên Dương Thạch và Thanh Âm Ngọc luyện thành đúng không?
- Không sai.
Sở Hành Vân gật đầu.
Tuyết Đương Không đệ nhất Luyện Khí Sư của Lưu Vân Hoàng Triều, thủ pháp xuất thần nhập hóa, ngay cả pháp khí lão cũng đã luyện chế ra không ít, thanh danh lan xa. Sở Hành Vân không nghĩ rằng Âm Dương Hỏa Châm của mình có thể dấu diếm được ánh mắt của lão nên đành thẳng thắng thừa nhận.
- Thiên Dương Thạch và Thanh Âm Ngọc chính là âm dương tương khắc, căn bản không có cách nào dung hợp cùng nhau, ngươi đã làm điều đó bằng cách nào?
Tuyết Đương Không trực tiếp đặt câu hỏi, vấn đề này đã làm lão ăn không ngon ngủ không yên mấy ngày nay, lão đã sớm không thể tiếp tục kiên nhẫn.
- Hai loại khí Âm và Dương cùng sinh cùng khắc, coi như cao thủ cấp bậc Võ Hoàng cũng không cách nào hoàn hảo dung hợp chúng cùng nhau, điều ta làm chính là tạo ra một bộ phận giảm xóc, lấy chỗ này làm điều kiện để cân bằng hai khí Âm Dương, kể từ đó bọn chúng có thể tồn tại cùng nhau, hình thành vòng tuần hoàn âm dương.
Sở Hành Vân vừa nói xong thì Tuyết Đương Không liền vỗ mạnh vào đầu một cái, bộ dạng giống như đã thông hiểu ra điều gì đó, kinh ngạc nói:
- Tại sao ta lại không nghĩ tới chuyện này nhỉ? Nếu đã không cách nào dung hợp thì có thể cùng tồn tại được mà!
- Tuy nhiên với Thiên Dương Thạch và Thanh Âm Ngọc viết trên danh sách tài liệu, ngươi đã làm cách nào để giảm xóc chúng. Còn nữa, ngươi rèn những ngân châm này có tác dụng gì, ngươi có thể giết chết Tiêu Đình hình như cũng không phải dùng năng lượng của ngân châm.
Tuyết Đương Không lần thứ hai đặt câu hỏi, trên mặt tràn đầy vẻ ham học hỏi.
Tuyết Khinh Vũ thấy vậy đành cười bất đắc dĩ với Sở Hành Vân, người gia gia này của nàng đối với luyện khí rất là si mê nên tính nết hắn mới như vậy, mỗi lần thấy cái gì mới cần phải hiểu cho rõ ràng mới từ bỏ mục đích.
Sở Hành Vân chỉ điềm đạm nở một nụ cười, ở đời trước hắn cũng giống hệt như vậy, hoàn toàn si mê với đan đạo, cho nên hắn rất hiểu tâm lý của Tuyết Đương Không lúc này. Hắn không hề thấy tức giận mà lại vô cùng thưởng thức.
- Ta có thể duy trì sự cân đối của hai khí Âm Dương là dựa vào thứ này.
Sở Hành Vân vươn tay, ở giữa lòng bàn tay hiện ra một ngọn lửa màu đỏ hồng, chính là Vạn Thú Hỏa.
- Chuyện liên quan tới Vạn Thú Hỏa chắc Tuyết lão cũng đã biết?
Sở Hành Vân nhìn về phía Tuyết Đương Không. Tuyết Đương Không gật đầu, hắn từ miệng Tuyết Khinh Vũ đã biết tất cả, cho nên lúc thấy Vạn Thú Hỏa hắn cũng không quá sợ hãi.
Sở Hành Vân gật đầu, tiếp tục nói:
- Tuy Vạn Thú Hỏa là hỏa diễm nhân tạo, nhưng nhiệt độ nó rất cao, uy năng cũng rất cường hãn, có thể dễ dàng trấn áp hai khí Âm Dương. Điều quan trọng hơn là Vạn Thú Hỏa trong cơ thể ta cuồn cuộn không dứt, lấy nó làm vật giảm xóc là lựa chọn tốt nhất.
- Vạn Thú Hỏa đúng là có thể giảm xóc, nhưng ngươi không sợ dẫn hỏa ảnh hưởng đến tính mạng hay sao?
Tuyết Đương Không tiếp tục đặt câu hỏi, nếu đâm Âm Dương Hỏa Châm vào cơ thể thì hai khí Âm Dương cũng sẽ theo đó mà vào, nếu lơ là thì Vạn Thú Hỏa có thể trở thành ngòi nổ.
Ngọn lửa kinh khủng như vậy nếu phát nổ thì ngay cả Tuyết Đương Không cũng không dám nói có thể toàn thân trở ra, huống chi là Sở Hành Vân.
- Ngài nói không sai, khi Âm Dương Hỏa Châm được đâm vào cơ thể thì hai khí Âm Dương cũng sẽ theo vào, nhưng điều này cũng chính là thứ ta cần, bởi vì ta muốn dùng hai khí Âm Dương để hoàn toàn phóng ra oán khí của linh thú trong Vạn Thú Hỏa.
Giọng nói của Sở Hành Vân bỗng trầm xuống khiến cho Tuyết Đương Không cùng Tuyết Khinh Vũ đồng thời kinh ngạc, linh thú oán khí, thứ này họ chưa bao giờ được nghe nói tới.
- Muốn ngưng tụ Vạn Thú Hỏa phải thiêu cháy rất nhiều linh thú để hút lấy linh hạch, hấp thụ máu huyết; quá trình này vô cùng tàn nhẫn nên sẽ liên tục ngưng tụ linh thú oán khí, ở thời điểm Vạn Thú Hỏa ngưng tụ thành công thì cổ oán khí này sẽ được phóng ra triệt để. Nếu có một ngày chủ nhân của Vạn Thú Hỏa không thể khống chế oán khí này thì sẽ biến thành cái xác không hồn chỉ biết điên cuồng giết chóc.
Sở Hành Vân búng khẽ một cái liền xuất hiện một cái Âm Dương Hỏa Châm, nhàn nhạt nói:
- Mà tác dụng của cái Âm Dương Hỏa Châm này là kích nổ Vạn Thú Hỏa, phóng ra vạn thú chi oán trợ giúp ta một lần chém chết Tiêu Đình.