Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 182: Ta cự tuyệt (Canh tư, Nguyệt phiếu tăng thêm) (1)

Chương 182: Ta cự tuyệt (Canh tư, Nguyệt phiếu tăng thêm) (1)

Oanh! Oanh!

Công kích dày đặc giáng xuống vị trí Tô Hiểu vừa đứng, bụi mù nổi lên bốn phía.

Hô!

Một đạo thân ảnh từ trong bụi mù xông ra, Tô Hiểu đề đao lao thẳng tới đám người Bỉ Ngạn Hoa mạo hiểm đoàn.

Chỉ cần cận thân quần chiến, nơi này chính là sân nhà của hắn. Bất quá, một sự việc khiến hắn vô cùng để ý, Bỉ Ngạn Hoa đoàn trưởng vẫn luôn không hề ra tay.

Mười trượng, năm trượng, sắp xông vào đám người.

Ngay khoảnh khắc thắng lợi gần kề trong tầm mắt, thân hình Tô Hiểu bỗng khựng lại, cảm giác dựng tóc gáy đột ngột xuất hiện.

Pháp trượng trong tay Lãnh Nguyệt chẳng biết từ lúc nào đã biến mất, thay vào đó là một chiếc cung kim loại, màu sắc gần giống pháp trượng kia.

Cung kim loại phía trước khảm nạm một loạt bảo thạch trắng sữa, Lãnh Nguyệt dùng hai ngón tay giữ chặt dây cung, kéo thành hình vành trăng khuyết.

"Ánh trăng!"

Buông tay!

Một mũi tên năng lượng trắng bạc toàn thân bắn ra, xé gió lao đi, để lại một vệt sáng bạc trên không trung, hướng Tô Hiểu bắn tới.

Không thể trốn thoát! Dù tốc độ mũi tên không nhanh, vẫn là không thể trốn thoát.

Cảm giác này chợt lóe lên, Tô Hiểu lập tức đưa ra phán đoán.

Đã không thể trốn tránh, vậy liền nghênh chiến! Tô Hiểu đề đao đón đỡ, một đao chém thẳng vào mũi tên năng lượng.

Oanh!

Một tiếng nổ kinh thiên truyền đến, mũi tên năng lượng kia thế mà vỡ tan.

Cảm giác hôn mê chợt ập tới, mũi tên này sức công phá không mạnh, nhưng lại sinh ra một luồng sóng xung kích khiến người buồn nôn.

Trong tầm mắt, mọi vật thể đều hiện ra bóng chồng. Cùng lúc đó, vô số công kích giáng xuống.

Tô Hiểu nghiêng mình lộn một vòng, tránh thoát phần lớn công kích, sự mê muội dần dịu đi.

Đây là một mũi tên bổ sung ba loại hiệu quả: truy tung, bạo tạc, khống chế. Bỉ Ngạn Hoa đoàn trưởng thực lực quả nhiên không thể khinh thường.

Pháp trượng cùng pháp sư bào trên người đối phương khiến Tô Hiểu lầm tưởng ả là pháp sư hệ Phong, nhưng hiện tại xem ra tuyệt không phải. Ả ta dường như đã thay đổi, từ một pháp sư biến thành một cung tiễn thủ.

Ánh mắt khóa chặt Lãnh Nguyệt, một sự việc càng khiến Tô Hiểu bất ngờ xảy ra. Cung tên trong tay Lãnh Nguyệt nhanh chóng tan chảy, trong nháy mắt biến thành hai thanh đoản kiếm, ả nắm chắc trong tay. Hộ thủ của đoản kiếm khảm nạm bảo thạch màu lam.

Nữ nhân này có lẽ có ba loại tư thái chiến đấu: pháp sư, cung tiễn thủ, kiếm sĩ.

Lãnh Nguyệt chân đạp một đôi giày cao gót, nhanh chóng lao về phía Tô Hiểu. Đôi giày cao gót kia lóe lên một đạo lam mang, rõ ràng là một trang bị lam sắc.

Lãnh Nguyệt cầm song kiếm trong tay, tốc độ không chậm, mấy bước đã vọt tới trước mặt Tô Hiểu.

Tô Hiểu nhíu mày. Nữ nhân này lại dám cùng hắn cận thân.

Trảm Long Thiểm trong tay hắn chém xuống vừa nhanh vừa mạnh. Thuộc tính lực lượng của Tô Hiểu cao nhất, đạt tới hai mươi điểm. Lãnh Nguyệt ngay lập tức vội vàng đem hai thanh đoản kiếm giao nhau trước mặt, ra sức đón đỡ.

Đinh!

Tiếng kim loại giao kích giòn tan truyền đến, tia lửa bắn ra tung tóe. Giày cao gót của Lãnh Nguyệt lún sâu vào phiến đá dưới mặt đất.

"Thật nặng!"

Lãnh Nguyệt rõ ràng có chút không ngăn nổi trảm kích của Tô Hiểu. Trạng thái hiện tại của ả là nhanh nhẹn tương đối cao, cho nên toàn bộ thân thể đều cong lại.

Tô Hiểu rảnh tay trái, ấn lên sống đao của Trảm Long Thiểm. Đao còn chưa chém hết, vì thân thể Lãnh Nguyệt đang cong lại, Trảm Long Thiểm đại khái ngang với bộ ngực Tô Hiểu, hắn trực tiếp nhấc chân giẫm lên sống đao.

"Hừ!"

Lãnh Nguyệt kêu lên một tiếng đau đớn. Đầu gối trắng nõn trực tiếp quỳ xuống đất, sắc mặt trắng bệch. Giờ khắc này, với nữ nhân hiếu thắng này, có lẽ còn khó chịu hơn cả c·ái c·hết.

Tô Hiểu dùng sức ép thân thể ả xuống, lưỡi đao Trảm Long Thiểm chạm vào xương quai xanh của Lãnh Nguyệt, máu tươi lập tức tràn ra. Lãnh Nguyệt nguy cơ sớm tối.

Tô Hiểu lần nữa phát lực, lưỡi đao tiếp tục chém xuống. Lãnh Nguyệt quật cường ngẩng đầu. Dù mang nguy cơ c·ái c·hết, ánh mắt Lãnh Nguyệt lại không hề khuất phục.

Tô Hiểu hiểu rõ hắn hiện tại không thể g·iết được Lãnh Nguyệt, đoàn viên của ả không phải đang xem kịch. Vô số đạn cùng kỹ năng đã giáng xuống.

"C·hết đi!"

Thương mang tuôn trào, Huyết Hoa Hồng cầm trường thương trong tay, đâm thẳng về phía cổ họng Tô Hiểu.

Nghiêng đầu ra sau, Tô Hiểu một chân giẫm lên vai Lãnh Nguyệt, bật người lui ra phía sau.

Phanh!

Một viên đạn súng bắn tỉa găm vào bụng dưới Tô Hiểu. Hắn bị quán tính đánh lui hai bước.

Máu tươi từ bụng dưới trào ra, Tô Hiểu chỉ liếc mắt nhìn vết thương rồi không để ý tới nữa. Loại đau đớn này hắn đã thành thói quen, chiến đấu khiến ý chí của hắn ngày càng mạnh mẽ.

Tô Hiểu hiện tại bị thương không nhẹ, nhưng hắn đã giải quyết được đoàn trưởng Bỉ Ngạn Hoa, đối phương trong thời gian ngắn không thể tìm hắn gây sự.

Hít sâu một hơi, Tô Hiểu tiếp tục lao về phía đám người Bỉ Ngạn Hoa, mục tiêu chỉ thẳng vào đội khống chế của Bỉ Ngạn Hoa.

Những nữ khế ước giả có kỹ năng khống chế kia trán đầy mồ hôi, vung ra vô số kỹ năng khống chế.

Lăn lộn, nhảy vọt, cưỡng ép miễn trừ, Tô Hiểu liên tiếp tránh thoát mấy kỹ năng khống chế.

Ba trượng! Hắn đã tới trước đám người Bỉ Ngạn Hoa.

"Tản đội hình!"

Một cánh tay Lãnh Nguyệt mềm nhũn rủ xuống, Huyết Hoa Hồng liều mạng đuổi theo Tô Hiểu, nhưng Huyết Hoa Hồng là lực lượng hình, tốc độ chậm hơn Tô Hiểu quá nhiều.

Chúng nữ Bỉ Ngạn Hoa lập tức tản ra, nhưng đã muộn. Tô Hiểu xông thẳng vào đội khống chế của Bỉ Ngạn Hoa.

Một đao chém g·iết một nữ khế ước giả mặt mày tràn đầy hoảng sợ. Trường đao trong tay Tô Hiểu tung bay, mắt không chút gợn sóng. Ba giây sau, dưới chân hắn có thêm sáu cỗ t·hi t·hể.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch