Lễ này tuy mẹ con hai bọn họ không đi, nhưng có người ở Lục gia đã sớm trông mong đến ngày trùng dương.
Sáng sớm ngày tám, Lục Thành đã chuẩn bị sẵn xe lừa, còn chuẩn bị thêm một vò rượu cúc và hoa quả bánh trái trên xe, giống như muốn xuất phát ngay lập tức.
"Phụ thân!"Phía trong phòng bếp đột nhiên truyền đến tiếng kêu trong trẻo của A Nam, trong lòng Lục Thành căng thẳng, vội vàng mang một cái giỏ đậy lễ vật lại.
"Phụ thân!" A Nam đã đi đến cửa nam, nhìn thấy phụ thân đứng trước xe lừa, bé nháy mắt mấy cái, suy đoán nói: "Cô cô?" Nói xong liền vịn cánh cửa, từ từ sải bước đi ra, lại vui vẻ đi tới chỗ Lục Thành, cao hứng kêu cô cô.
"Phụ thân đi vườn trái cây, không qua nhà cô cô.
" Lục Thành ôm lấy nhi tử, cười dụ dỗ nói, "A Nam ở nhà chơi với thúc thúc nhé.
"Nói xong liền ôm A Nam đi về phía phòng bếp, vừa đến cửa liền thấy nhị đệ chịu trách nhiệm chăm coi A Nam đang từ nhà nhị thúc ở đối diện chạy đến, ánh mắt hai huynh đệ nhìn nhau, Lục Ngôn oan uổng nói: "Đệ vừa mới đi nhà xí! "Ai biết vừa ra tới nơi thì cháu trai đã vụng trộm chạy đến đây chứ?Lục Thành trừng đệ đệ một cái, sau đó đưa A Nam qua.
A Nam bị nhị thúc ôm, đôi mắt to đen lúng liếng nhìn qua phụ thân, mắt thấy xe lừa quẹo về phía đông, tiểu tử đột nhiên nóng nảy không ngừng kêu phụ thân, thân thể nhỏ bé dùng sức lao về phía trước.
Cháu trai hiểu chuyện, lúc đại ca đi sang vườn trái cây tiểu tử không thèm đuổi theo, hôm nay đột nhiên khóc nháo lên, Lục Ngôn đành ôm chặt cháu trai đuổi theo ra cửa chính.
Lục Thành cũng ngừng xe, nhảy xuống đất rồi quay đầu lại hỏi nhi tử, "Sao vậy?""Cô cô!" A Nam khóc đưa tay về hướng phụ thân.
Lục Thành dở khóc dở cười, sau khi tiếp nhận nhi tử nước mắt rưng rưng giải thích lần nữa: "Phụ thân đi vườn trái cây, lần sau sẽ mang A Nam đi tìm cô cô.
"A Nam ngửa đầu nhìn phụ thân, đột nhiên đánh Lục Thành một cái, "nói xạo!"Lục Thành sửng sốt, Lục Ngôn cũng ngốc rồi.
Hiện tại tiểu tử nói càng ngày càng nhiều, ban đêm ba huynh đệ bọn họ nói chuyện, bé cũng nho nhỏ nói thầm học theo, hai chữ nói xạo cũng từ đó mà ra.
Ví dụ như hắn dấu hà bao của cháu trai rồi lại nói đã ném mất, cháu trai sẽ cười nói hắn nói xạo, khi đó Lục Ngôn không ngạc nhiên, nhưng bây giờ cháu trai làm sao biết phụ thân đang gạt bé?Hai huynh đệ đều nhìn chằm chằm A Nam, A Nam dụi mắt nghiêng đầu nhìn về phía tây, kêu trái cây, sau đó lại xoay người, chỉ về phía đông kêu cô cô.
Phụ thân đi vườn trái cây phải đi về phía tây, hôm nay lại đi về phía đông, Tam thúc đưa bé đi tìm cô cô chính là đi từ phía đông.
A Nam nhìn phụ thân, miệng nhỏ bĩu môi, nước mắt liên tục rơi xuống, ủy khuất vô cùng.
Thấy cháu trai sắp thành tinh , Lục Ngôn vừa kinh ngạc lại có chút hả hê cười, vỗ vai huynh trưởng nói: "Nhi tử của huynh, huynh tự mình nghĩ cách đi, đệ vào phòng đây.
"Có thể nghĩ cách gì đây, cháu trai nhỏ thông minh như vậy, môt khi biết rõ phụ thân đang gạt bé, trong khoảng thời gian ngắn muốn lừa gạt bé đã không còn dễ dàng, mà hôm nay đã là ngày tám, ngày mai hai nhà gặp nhau không thể tặng lễ, huynh trưởng chỉ có thể đi trong hôm nay, dù không muốn mang A Nam theo thì lần này cũng phải mang thôi.
Cháu trai không có ở nhà, cuối cùng hắn có thể thoải mái một lúc lâu rồi.
Lục Ngôn nhẹ nhàng sảng khoái, Lục Thành thì lại vô cùng đau đầu.
Nhìn nhi tử rơi lệ lên án hắn, cuối cùng Lục Thành không đành lòng, hắn cúi đầu hôn tiểu tử một cái, cười nói: "Được, phụ thân dẫn A Nam đi tìm cô cô, nhưng mà chúng ta phải thay đồ trước, A Nam mặc đồ sạch sẽ thì cô cô mới thích.
"A Nam nín khóc mỉm cười, cúi đầu nhìn xiêm y của mình, xoay người nhìn lại về phía cửa nhà mình.
Một phút đồng hồ sau, Lục Thành lại đánh xe xuất phát, ngồi trên xe còn có A Đào và A Nam.