Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 220: Phương sư huynh trở về (2)

Chương 220: Phương sư huynh trở về (2)




Ai đón nhận ánh mắt của hắn, người đó cảm thấy trong lòng sợ hãi, không nghĩ tới Tiếu sư huynh còn có khẩu vị quái dị như thế...



Sơn Hà cốc Phong Thanh Vi, lại càng nhanh chóng hốc mắt đều đỏ.



Tiếu Kiếm Minh thấy ánh mắt mọi người có chút không đúng, chỉ cho là mọi người cảm giác mình lục soát Phương Hành thật là quá đáng, dù sao soát người chuyện như vậy, nói ra có chút thành phần vũ nhục bên trong, nhưng hắn trên không trung truy kích Phương Hành, mơ hồ từng thấy có tử khí chợt lóe, cho nên càng thêm xác định Tử Vụ Lan Hoa thảo ở trên người Phương Hành, tuyệt đối không chịu bỏ qua cho cơ hội lục soát Phương Hành.



Hứa Linh Vân cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng Phương Hành núp phía sau mình, nàng cũng không làm được cử động không đếm xỉa đến, cau mày hướng Tiếu Kiếm Minh hỏi:



- Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?



Tiếu Kiếm Minh trầm ngâm một chút, trực tiếp nói ra:



- Ta hoài nghi tiểu quỷ này trộm đồ của ta!



Phương Hành kêu lên:



- Nói bậy, rõ ràng là con đại yêu Trúc Cơ kỳ kia lấy đi, ngươi muốn nhân cơ hội để sờ mó ta thì có!



Tiếu Kiếm Minh ánh mắt lẫm liệt, lạnh giọng nói:



- Ngươi vẻ ngoài đẹp lắm sao, ta muốn sờ mó ngươi ư?



Phương Hành sờ sờ mặt của mình, xoay người hỏi Tần Hạnh Nhi:



- Ta có đẹp trai không?



Tần Hạnh Nhi nước mắt mông lung nhìn Phương Hành, thấy hướng chính mình nói chuyện, đột nhiên nước mắt chảy dài.



Thật ra mọi người đều dở khóc dở cười, cũng nhìn ra hắn đang nói nhăng nói cuội, trong lòng không chỉ có chút hoài nghi hắn, chỉ bất quá, Thanh Vân Tông đệ tử, có không ít người đều được hắn "Cứu", cảm động phần ân đức này, tự nhiên sẽ không nói cái gì đó, có một nhóm người khác, cũng không nguyện đắc tội Phương Hành, giữ vững trầm mặc, vì vậy rất kỳ dị, trong khoảng thời gian ngắn, không người nào mở miệng nói chuyện.



- Ngươi rốt cuộc trộm thứ gì của Tiếu sư huynh?



Đột nhiên, một người lạnh lùng mở miệng, nhìn Phương Hành quát hỏi, lại là Sơn Hà cốc Phong Thanh Vi.



Có một người khác lạnh lùng nói:



- Hắn làm việc chính là rất nhố nhăng, nói hắn trộm đồ cũng không phải là không thể!



Lại là Thân Kiếm, hắn cùng với Phương Hành có thể nói là kết thù, nếu bình thời, tự nhiên không dám cùng Phương Hành nói vậy, sợ tiểu quỷ này thật không chú ý nặng nhẹ chém hắn một đao, nhưng lúc này có Tiếu Kiếm Minh làm chỗ dựa, lá gan nhất thời lớn lên.



Trong đám người tất cả đều trầm mặc, chỉ sợ là người trong lòng cảm kích Phương Hành, cũng không dám vì hắn mà chọc giận Tiếu Kiếm Minh.



Lúc này, không bỏ đá xuống giếng, căn bản đã coi như là nghĩa khí.



- Ngươi tên vương bát đản này, tiểu gia nói cho ngươi biết, sớm muộn gì cũng một đao chém chết ngươi, không ai có thể cứu được ngươi!



Phương Hành quay đầu, rất chân thành nói với Thân Kiếm, Thân Kiếm nhất thời trong lòng run lên, không nhịn được lui về phía sau một bước.



Phương Hành không để ý tới hắn, trực tiếp hướng Tiếu Kiếm Minh kêu lên:



- Ngươi nói tiểu gia trộm đồ của ngươi, có chứng cớ sao? Nếu không có chứng cớ, chính là vu oan cho ta, phá hoại danh tiếng thanh bạch của tiểu gia, trở lại tông môn ta sẽ đi chỗ Tông chủ kiện ngươi!



Tiếu Kiếm Minh ánh mắt hơi co lại, biết tiểu quỷ này chính là Bạch Thiên Trượng trưởng lão dạy dỗ, ở Thanh Vân Tông coi là một nhân vật đặc thù, nếu hắn cáo trạng mình, Tông chủ chỉ sợ cũng sẽ không bỏ mặc, hơn nữa thúc thúc từng nói qua, để cho mình tìm cách thân cận tên tiểu quỷ này, nhìn có phải âm thầm được truyền thừa của Bạch Thiên Trượng trưởng lão hay không, vì vậy không phải vạn bất đắc dĩ, thật sự không muốn đem hắn đắc tội, chẳng qua là Tử Vụ Lan Hoa thảo ý nghĩa trọng đại, lại không thể bỏ qua đầu mối được.



Nghĩ đến nơi này, chậm lại giọng nói, thản nhiên nói:



- Ta có nói xấu ngươi hay không, tìm kiếm sẽ biết!



Phong Thanh Vi chen miệng nói:



- Không sai, nếu ngươi trong sạch, lục soát thì như thế nào?



Phương Hành quay đầu mắng:



- Đàn bà thúi, ta hoài nghi ngươi trộm quần lót của tiểu gia, để cho ta lục soát ngươi được không?



- Ngươi...



Phong Thanh Vi tức đỏ bừng cả khuôn mặt, hai mắt dâng lên độc hỏa gắt gao nhìn chằm chằm Phương Hành.



- Không cần cãi nhau nữa!



Một cái thanh âm vang lên, lại là Hứa Linh Vân rốt cục không nhịn được mở miệng, thấy nàng nói chuyện, tất cả mọi người yên tĩnh lại.



Chính là Phương Hành cùng Tiếu Kiếm Minh tất cả cũng ngẩng đầu nhìn nàng chuẩn bị nói gì.



- Tiếu sư huynh, phương Hành sư đệ chính là Đoán Chân cốc dẫn đầu đệ tử, rất được Thiết Như Cuồng trưởng lão yêu thích, cùng từng tại bên cạnh Bạch Thiên Trượng sư thúc tổ phụng dưỡng ba năm, thân phận đặc thù, chính là Tê Hà cốc sư tôn ta Thanh Điểu trưởng lão cùng Tông chủ lão nhân gia ông ta cũng vô cùng coi trọng hắn, không phải bất luận kẻ nào nghĩ nói xấu có thể nói xấu, ngươi nói hắn trộm đồ của ngươi, có thể có chứng cớ?



Thốt ra lời này, rõ ràng là giúp đỡ cho Phương Hành.









trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch