Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 245: Cường thế áp bách (2)

Chương 245: Cường thế áp bách (2)




Lão đầu kia nhắm hai mắt lại, tinh tế cảm ứng, trên trán rỉ ra một chút mồ hôi.



Qua thật lâu, hắn mới mở hai mắt ra, có chút chần chờ nói:



- Tựa hồ quả thật không có... Không có khí tức đỉnh kia nữa rồi, có thể cảm ứng được chỉ có khí tức pháp khí cấp thấp này...



Thanh niên cẩm y trên mặt hiện ra một tia tức giận, quát lạnh nói:



- Ngươi không phải vừa rồi rất xác định cảm nhận được khí tức của nó sao?



Hắc bào lão giả Sơn Khôi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng xuống, khó xử nói:



- Mới vừa rồi cự ly dù sao quá xa, hơn nữa... Hơn nữa pháp khí này cùng bảo bối của chúng ta này có nguyên lý tương tự, mặc dù cấu tạo rất thô ráp, nhưng khí tức có một chút tương tự...



Nói như vậy, không thể nghi ngờ là thừa nhận chính mình mới vừa rồi cảm ứng có sai lầm.



- Ai...



Cẩm bào nam tử thở dài, đoàn người bọn họ sắc mặt cũng có chút khó coi.



Mà Thanh Vân Tông đệ tử thì cũng thở phào nhẹ nhõm, là hiểu lầm thì tốt rồi, cuối cùng không cần phải dùng binh đao để giải quyết.



Trong đó vui vẻ nhất, lại là Kim Ô co đầu rụt cổ trốn trong đám người, nó cảm giác quả thực tựa như nằm mơ, chính mình hôm nay chọn tên tiểu quỷ này làm đối tác quả thực quá thần thông quảng đại rồi, chiêu chiêu biến biến lấy ra một cái mặt nạ, đã có năng lực thay đổi khí tức, nó cũng chính là dựa vào mặt nạ này, thay đổi khí tức bản thân, đỉnh này ở trong cơ thể nó, khí tức tự nhiên tùy theo che dấu.



- Chiêu Dương ca ca, ta đã nói ác tặc này hướng hoang trạch phía nam bỏ chạy nha, các ngươi lại nói đấy là nó cố tình nghi binh, trên thực tế trốn tới Sở vực, lúc này đã chứng minh ta đúng đi? Nếu không chúng ta quay lại, đi phía nam đuổi theo nó?



Hồng y tiểu cô nương cười hì hì, nàng cùng người khác bất đồng, hoàn toàn không sợ người tuổi trẻ cẩm bào này.



Người tuổi trẻ cẩm bào tức giận càng không tiêu tán, chậm rãi gật đầu, cũng không mở miệng, nhưng làm như đã ngầm đồng ý.



Hồng y tiểu cô nương cười hì hì, hướng Tiếu Kiếm Minh nói:



- Chúng ta đi nữa, nhưng yêu đan này ta không trả ngươi!



Tiếu Kiếm Minh cũng cảm thấy trong bụng buông lỏng, mỉm cười nói:



- Chính là một quả yêu đan mà thôi, cô nương cứ cầm đi, coi như là Thanh Vân Tông ta cùng cô nương kết thiện duyên, chẳng qua là, vị sư đệ kia của ta... Cô nương có thể thả người rồi chứ?



Hắn coi như là biết làm người, biết bằng nhất phương thực lực đã biết, vô luận như thế nào cũng đoạt không về viên yêu đan này, vậy thì từ bỏ là được.



Lại không nghĩ rằng, cô bé còn chưa trả lời, bỗng nhiên người tuổi trẻ cẩm bào mở hai mắt ra, ánh mắt như kiếm lành lạnh hướng Tiếu Kiếm Minh nhìn tới, lạnh giọng nói:



- Chỉ bằng một quả yêu đan, đã muốn cùng chúng ta kết thiện duyên ư?



Tiếu Kiếm Minh hơi chững lại, hắn vốn thuận miệng nói một chút, ai thực sự muốn cùng ngươi kết thiện duyên chứ?



Cho dù ta không muốn kết thiện duyên, ngươi còn có thể đem yêu đan trả ta ư?



- Đạo hữu có ý gì?



Tiếu Kiếm Minh ẩn hàm không vui nói, ngay cả thực lực bên mình không bằng đối phương, hắn cũng thực sự hơi tức giận.



Dù sao cẩm y nam tử thực lực, chưa chắc đã cao hơn chính mình, chẳng qua là trợ thủ thật nhiều mà thôi.



Thanh niên cẩm y cười lạnh một tiếng, nói:



- Nếu muốn kết thiện duyên, rất tốt, đem túi trữ vật trên người các ngươi cũng giao ra đây sao!



Lời vừa nói ra, chúng đệ tử Thanh Vân Tông tất cả đều sắc mặt đại biến.



Mà thanh niên cẩm y đoàn người nhất thời mặt lộ vẻ mỉm cười.



Hồng y tiểu cô nương vỗ tay cười nói:



- Chiêu Dương ca ca lại muốn đoạt đồ người khác rồi, bất quá đoạt túi trữ vật, ta thích!



Tiếu Kiếm Minh lúc này đã sắc mặt đại biến, tức giận trong lòng, có chút nhẫn nại không được.



Mà thanh niên cẩm y lạnh lùng cười một tiếng, hướng bên cạnh hai người ra hiệu, trong chốc lát, trên người hai người đồng thời bạo xuất Linh Động tầng chín, phô thiên cái địa hướng Tiếu Kiếm Minh trấn áp tới, như sóng lớn cuồn cuộn, Tiếu Kiếm Minh nhất thời mặt biến sắc, thanh niên cẩm y nói:



- Nếu ngươi không phục, có thể xuất thủ thử một chút, ở hoang sơn dã lĩnh như này, giết người, thi thể thật là dễ xử lý...



Tiếu Kiếm Minh trong lòng lạnh lùng, phát hiện ba người tu vi Linh Động tầng chín bên đối phương, đã mơ hồ phong tỏa ở ba phương vị của mình, nhìn dáng vẻ, lại là lo lắng mình bỏ chạy, hắn trong bụng cũng không khỏi tính toán, mặc dù đối với phương lộ ra vẻ cực kỳ bất phàm, nhưng Tiếu Kiếm Minh tự nghĩ bằng thực lực của mình, đánh bại một người không khó khăn, chiến hai người bọn họ, có chút ít khó khăn...



Mà nếu là một mình một người đấu đối phương ba người, sợ rằng ngay cả chạy trốn cũng không cách nào trốn.



Nhưng vô luận như thế nào, chính mình đường đường Thanh Vân Tông chân truyền đại đệ tử, lại bị người trấn áp, để cho trong lòng hắn rất biệt khuất.



- Không bằng như vậy " hồng y tiểu cô nương cười cười, làm như đang giảng hòa, nói:



- Ngươi đã cho ta một quả yêu đan cửu giai rồi, coi như ngươi đã có thành ý, túi trữ vật có thể giữ lại, những người khác tất phải giao ra đây... Phải, nếu như các ngươi trong lòng cảm thấy không thoải mái, coi như các ngươi có người bị ta nắm, coi như là cầm tiền chuộc đem hắn chuộc về đi thôi...



Tiếu Kiếm Minh nghe vậy, trong lòng khẽ buông lỏng.



Phương Hành nhất thời bất mãn, nhỏ giọng nói thầm:



- Con mẹ nó, yêu đan này là của ta mà...







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch