Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 359: Thân trong vòng vây còn dám giết người (1)

Chương 359: Thân trong vòng vây còn dám giết người (1)






Lại nói Phương Hành cùng Kim Ô rớt xuống trên bàn ngọc, cho là thoát khỏi nguy hiểm, vừa ngẩng đầu lại thấy được đạo nhân mập, nhất thời vui mừng hô to, mà đạo nhân mập thì thoáng cái hoảng loạn, hắn mặc dù trong lòng vẫn nghĩ, Phương Hành tiểu vương bát đản này có thể xuất hiện lần nữa hay không, giống lúc trước giúp mình một tay, giải quyết khốn cảnh, nhưng làm sao nghĩ đến hắn lại từ phía trên rơi xuống?



- Ngươi... Ngươi...



Không đợi đạo nhân mập hỏi được một câu, Phương Hành bỗng nhiên lại mặt liền biến sắc, "Sưu" một tiếng nhảy lên.



Hắn đã mơ hồ cảm giác được, trong sương mù màu tím trên bầu trời, khí tức nguy hiểm tăng vọt, tựa như quỷ nô đuổi theo mà xuống.



- Ôi, bằng hữu giúp đỡ chút...



Vừa ngẩng đầu liền thấy được Bách Thú Tông Tông chủ Ứng Sư Hống vẻ mặt không rõ trạng huống đứng ở nơi đó, Phương Hành liền quát to một tiếng, cùng Kim Ô hướng Ứng Sư Hống lướt qua, Ứng Sư Hống tu vi tự nhiên cao hơn hắn, bất quá hắn đối với Thanh Khâu mộ phần kính sợ thật sự quá sâu, nhất thời thấy Phương Hành từ phía trên rớt xuống, ngoài kinh ngạc, cũng cực độ kiêng kỵ, không dám hướng hắn xuất thủ.



Thấy hắn xông tới, cũng chỉ là thân thể hướng bên cạnh khẽ tránh, cảnh giác nhìn hắn.



Mà Phương Hành cũng không có ý tứ cùng hắn động thủ, từ bên cạnh hắn xông qua, trốn tới phía sau hắn.



Ứng Sư Hống trong lòng tràn đầy không giải thích được, đang muốn quát hỏi, bỗng nhiên cảm giác được mấy đạo khí tức cực kỳ nguy hiểm.



- Ông...



Không có thời gian suy nghĩ nhiều, Ứng Sư Hống chợt xoay người, hai tay đẩy ngang ra, trên đỉnh đầu, một đạo ảo ảnh sư tử sinh ra chín cái đầu mạnh mẽ xuất hiện, hóa thành một cái tương tự bình chướng, chắn trước người hắn, hướng không trung gầm thét.



Cũng vào lúc này, trong sương mù, một bạch y nữ tử chợt lao ra ngoài, khí tức tập trung vào Phương Hành sau lưng Ứng Sư Hống, trong chốc lát lao tới, thẳng hướng Phương Hành chộp tới, nó là vật chết, không hiểu biến hóa, chỉ sợ trước người Phương Hành có Ứng Sư Hống cản trở, cũng thẳng tắp lao đến, thoạt nhìn bộ dáng kia giống như trực tiếp hướng Ứng Sư Hống đánh tới...



Ứng Sư Hống cảm thấy kinh khủng khí tức trên người nàng, sợ hãi hét lớn một tiếng, liều mạng ngăn cản.



- Ông...



Bạch y nữ tử giơ vuốt chộp tới ngực Ứng Sư Hống, nhưng mà cũng ngay lúc này, da trên người nàng bỗng nhiên bắt đầu rạn nứt, hóa thành bụi bay phiêu tán ở trong không khí... Trên thực tế, ngay khi nàng chạy ra khỏi phạm vi tử vụ bao phủ, biến hóa cũng đã bắt đầu xuất hiện, mất đi tử vụ bảo vệ, thân thể của nàng bắt đầu hủ hóa, từng điểm từng điểm, hóa thành bụi bay tan biến...



Mắt thấy một trảo này sắp đánh chết Ứng Sư Hống, thân thể nàng cũng oanh một tiếng, toàn bộ hóa thành bụi bay.



Loại tử vụ này đối với tu hành người mà nói chính là độc chướng, cực kỳ khó ngăn cản, đối với nàng mà nói, tương đương vòng bảo vệ.



Thoát khỏi khói độc, xuất hiện ở trong không khí, thân thể nàng không ngăn được nứt vỡ.



Mà lúc này, nàng thậm chí đã đánh vỡ bình chướng trước người Ứng Sư Hống, cự ly tiếp xúc đến hắn, chỉ có một ngón tay.



Ứng Sư Hống đường đường Trúc Cơ, giờ khắc này sợ hãi linh hồn đều run rẩy, toát ra mồ hôi lạnh.



Mà Mạc Da trưởng lão ở bên cạnh hắn cách đó không xa, đã kinh hãi, xông về phía trước tới tra xét thương thế của hắn.



- Sưu sưu sưu sưu...



Trừ con quỷ nô lúc đầu lao ra, đám quỷ nô khác tựa như phát hiện không ổn, cho dù là các nàng không có linh tính, cũng cảm thấy một loại sợ hãi trong bản năng, rối rít rút về trong sương mù.



Trong lúc nhất thời, tử vụ mãnh liệt không dứt, váy trắng như ẩn như hiện.



Mọi người kinh hoảng, người gây ra họa Phương Hành vừa thấy quỷ nô lui về trong sương mù, liền biết một kiếp này đã trốn qua, con ngươi đảo một vòng, muốn thừa dịp loạn mà chạy, nhưng hắn lại không nghĩ rằng, mặc dù chung quanh một đám hỗn loạn, nhưng không phải mọi người đều không lưu ý hắn, trên thực tế, bắt đầu từ khi hắn xuất hiện, liền có một người lập tức chú ý đến trên người của hắn.



- Dĩ nhiên là... Ngươi, Chiêu Dương ca ca mau bắt hắn...

Ứng Xảo Xảo quát lên đầu tiên, chỉ vào Phương Hành hướng cốc khẩu chuồn đi.



- Bá...



Người khác không biết thân phận của Phương Hành, lúc này còn có chút sững sờ, càng có thật nhiều người thấy Phương Hành là từ trong tử vụ rơi xuống, tâm sinh kính sợ, ngược lại xa xa tránh hắn, nhưng Sở Chiêu Dương lại là gặp qua Phương Hành, lúc này bị Ứng Xảo Xảo quát to một tiếng nhắc nhở, lập tức nhận ra Phương Hành chính là tiểu ma đầu ban đầu gặp ở Loạn Hoang sơn, hừ lạnh một tiếng, phi thân lao tới.



Đúng lúc này, bên cạnh một tiếng cười lạnh, một thân ảnh khác chui ra, chính là Kỳ Hành.



Kỳ Hành cũng chưa gặp Phương Hành, cũng không biết Phương Hành là ai, nhưng thấy Phương Hành từ trong sương mù rớt xuống, trong lòng có chút khiếp sợ, lại thấy Ứng Xảo Xảo mở miệng hét lên, để cho Sở Chiêu Dương bắt hắn, trong lòng còn tưởng rằng trên người tiểu quỷ này có bí mật gì trọng yếu, Ứng Xảo Xảo lại muốn như lúc trước, cố ý trợ giúp Sở Chiêu Dương, vì vậy vội vàng lao ra, muốn bắt Phương Hành trước.



Phương Hành ngẩn ngơ, không ngờ hai cái Trúc Cơ nơi này nhất thời không kịp phản ứng bắt mình, cũng có hai đệ tử trẻ tuổi hung hăng lao đến, hắn đã từng gặp Sở Chiêu Dương, trong khoảng thời gian ở Hải Yêu thành, cũng hỏi thăm bộ dáng của Kỳ Hành, nhìn một cái đã nhận ra được, hai người kia đúng là hai người mình lúc đầu tính toán giết chết, vì vậy trong lòng cũng vui mừng, quát lạnh một tiếng, tung mình liền chém.



Tung mình chém ra, trong tay còn không có vật gì, nhưng ở trong quá trình chém ra, Thanh Long Bích Diễm đao đã xuất hiện trong tay, sát khí cùng màu vàng hỏa vân chói mắt, khí tức bão táp bao phủ toàn trường, hung hăng một đao hướng Sở Chiêu Dương chém tới.



- Tiểu quỷ này làm sao lợi hại như thế rồi?



Sở Chiêu Dương kinh hãi, buồn bực rống một tiếng, hai tay vội đẩy, chống đỡ một chiêu này.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch