Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Tới Cổ Đại

Chương 7:

Chương 7:

Vừa mới vào cửa, Điền Đường lập tức gào lên: “Nương nương nương, có chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn!”

Nghe thấy vậy Điền mẫu nhanh chóng mang theo chổi lông gà từ trong phòng chạy ra, như gặp phải kẻ địch nói: “Chuyện gì? Ngươi lại giở trò gì vậy?”

“Nương người xem, ta còn mời bà bà tới, chuyện lớn, về việc chung thân đại sự của Cúc Hoa tỷ, còn có đại sự cả đời của Điền gia chúng ta nữa."

Điền đại bá mẫu cũng theo phía sau đi ra, lúc nhìn thấy Điền Đường khuôn mặt lộ ra vẻ tươi cười: “Tam nữ sao, tới đâu, đại bá mẫu đang nấu canh ngọt, đi, đi uống một chén."

Đầu óc Điền Đường còn chưa chuyển, nước miếng đã không tự chủ được nuốt xuống.

"Không phải, không, đại bá mẫu, lần này ta tới thật sự có chuyện lớn cần nói, lúc trước đại bá mẫu nhờ bà bà đoán mệnh, có phải báo sai sinh nhật của Cúc Hoa tỷ đúng không?" Điền Đường nhanh tay nhanh mắt nói, đây cũng là kịch bản khi nàng và bà bà đi đến đây đã thương lượng xong.

Điền đại bá mẫu hơi hoang mang nhìn sang phía bà bà, “Cái này…không sai nha, bà bà, hôn sự của Cúc Hoa lúc trước không phải đã tính xong rồi sao?”

Lão bà bà lắc đầu thở dài một tiếng, “Sai rồi, sai mười phần rồi, hôm đó khi xem bói, sinh nhật của Cúc Hoa ta tính lệch đi một canh giờ. Chuyện một canh giờ này, sai một ly đi ngàn dặm, nếu xử lý không tốt chỉ sợ có tai ương ngập đầu."

Điền đại bá mẫu bước nhanh về phía trước, nắm lấy tay của bà bà, miệng run run rẩy rẩy vội vã nói: “Bà bà, lời của người thâm sâu quá, ta nghe không hiểu, người có thể nói sơ qua lại cho ta biết chuyện gì xảy ra, tại sao có tai ương ngập đầu được không?”

Lão bà bà mở mắt ra, trong mắt vẫn như cũ chỉ có tròng trắng, “Nghe ta, hôn sự Cúc Hoa nhà ngươi nhất định phải trì hoãn một năm, nếu không trì hoãn, cả nhà ngươi đều phải mất mạng.”

“Cái này, cái này, cái này…” Điền đại bá mẫu là người không có tâm nhãn, nhìn trái nhìn phải cũng không hạ quyết tâm nổi.

Điền Đường tiến lên, nắm thật chặt tay Điền đại bá mẫu, nghiêm túc nói: “Đại bá mẫu, ý của bà bà là đem hôn sự của Cúc Hoa tỷ lùi lại một năm là được, chỉ cần lùi lại một năm cả nhà chúng ta đều sẽ không có việc gì, năm nay Cúc Hoa tỷ mới mười sáu tuổi, lùi lại một năm cũng chỉ mười bảy tuổi, mười bảy tuổi thành thân thì có làm sao, nam nhân kia đã thành thân một lần, không đến mức ngay cả một năm cũng không chờ được chứ, nếu hắn thật sự không đợi được, chúng ta đi tìm tỷ phu về ở rể là được."

“Ngươi đang nói bậy cái gì vậy?” Điền mẫu hung hăng gõ lên đầu Điền Đường một cái, nàng lập tức ôm đầu cãi lại: “Ta có nói sai chỗ nào đâu, Điền gia chúng ta đều là tỷ muội, cũng phải có hậu duệ, vậy thì chọn một tỷ phu về ở rể không phải rất tốt sao, rồi mai sau chúng ta chọn bảy nữ tế về ở rể, không phải mọi người đều nói, một nữ tế tính là nửa người, hai nữ tế có thể coi là một đứa con trai, nếu bảy nữ tế đều ở rể, Điền gia chúng ta không phải là có ba đứa con trai rưỡi sao?”

“Không đi tìm làm sao biết khó tìm được?”

Nói xong Điền Đường quay đầu, nhìn Điền Cúc Hoa đang đứng ở cửa nháy mắt mấy cái, “Cúc Hoa tỷ, ta nói đúng hay không?”

Đường Cúc Hoa trong chớp mắt hiểu ra, vội vàng nói: “Nương, tiểu muội nói rất đúng, ta muốn tìm phu quân chịu tới ở rể, muốn nối dõi tông đường cho Điền gia chúng ta, ta không tin thời gian một năm mà không tìm được một nữ tế chịu ở rể nào!”

Lúc này có Điền Đường với Điền Cúc Hoa dỗ ngon dỗ ngọt, không chỉ Điền đại bá mẫu động tâm, ngay cả Điền mẫu cũng động tâm.

Tuy thế nhưng Điền đại bá mẫu vẫn do dự, “Vậy hiện tại giải quyết chuyện đã bàn bạc xong xuôi kia thế nào?”

“Cái này thì đơn giản, trước tiện nói với bọn họ một tiếng, nói rằng bà bà tính lại số mệnh cho Cúc Hoa tỷ, nếu bọn họ nguyện ý chờ vậy hôn sự này cũng được, nếu không muốn, do bọn họ đề xuất từ hôn, đó chính là vấn đề của bọn họ.”




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch