Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu

Chương 2: Không thành Thị Trưởng, làm phản diện Huyện Lệnh vẫn được? (2)

Chương 2: Không thành Thị Trưởng, làm phản diện Huyện Lệnh vẫn được? (2)







Nhưng nếu không điều tra, lại phải gánh chịu cơn thịnh nộ từ Vô Lượng Sơn, nếu không khéo còn mất mạng.

Điều tra cũng không phải, không điều tra cũng không phải.

“Chết tiệt, đường sá đều đã bị phá hủy, biết đi đường nào đây…” Thẩm Mộc buồn rầu, thật sự không ổn thì bôi dầu vào gót chân, trực tiếp cao chạy xa bay, rời khỏi Phong Cương là thượng sách ư?

Không chống đỡ nổi, chẳng lẽ ta còn không trốn thoát được ư?

Ngay khi Thẩm Mộc đang suy tính cách thoát khỏi Phong Cương, chợt cảm thấy một trận choáng váng.

【 Chức Nghiệp: Huyện Lệnh 】
【 Cảnh giới: Luyện Thể Cảnh (Tiến độ 10%)】
【 Công Pháp: Chưa có 】
【 Danh vọng: -250】
【 Phong Cương Thành cư dân hạnh phúc chỉ số mở ra / Max trị số 100】
【 Cái khác cần phát triển địa đồ nhân vật mở ra 】
【... 】

Tấm bảng đột ngột xuất hiện, hiển hiện trước mắt hắn.

“Bị khóa? Phong Cương Thành?”

Thẩm Mộc có chút không hiểu, dù sao đây là thế giới tu hành.

Khắp nơi là sơn thủy thần kỳ rực rỡ muôn màu cùng người tu hành của các tông môn.

Trong bối cảnh như vậy, "gia viên" có phải quá lạc lõng chăng?

Dù cho có “Tu luyện gia tốc” hay “Công pháp đánh dấu” cũng được rồi.

Đâu phải tới làm Thị trưởng chơi trò đại phú hào, xây dựng gia viên thì có ích lợi gì chứ?

[ Nhắc nhở: Ngài cùng gia viên cộng tồn vong, gia viên diệt ngài diệt, gia viên cường ngài cường! ]

“Cái này…” Thẩm Mộc nhìn dòng nhắc nhở, tâm tình phức tạp.

Ý tứ rất rõ ràng, con đường cao chạy xa bay xem như đã bị phong tỏa.

Thế mà lại bị khóa chặt, không cho rời đi!

Trực tiếp dung hợp cùng thành này.

“Quản lý huyện thành, thật sự có thể mạnh hơn sao? Ít nhất cũng phải giữ được mạng sống chứ?”

【 Đề Thị: Có thể. 】

【 Nhắc nhở: Gia viên có thể cho ngài mang đến tu luyện tiện lợi 】

Nhìn dòng nhắc nhở, Thẩm Mộc trấn tĩnh lại, hắn suy tư một lát.

Kỳ thật loại chuyện này, dường như vẫn rất thích hợp với bản thân hắn.

Nếu cố ép hắn ngộ đạo tu luyện, nói thật, hắn không chắc liệu mình có thiên phú phương diện này hay không.

Mà quản lý và kiến thiết một phương, đây mới là sở trường của hắn, dù sao hắn từng làm những việc này tại vùng đất đó.

Mặc dù chưa từng làm Thị trưởng, nhưng giờ khắc này, hắn lại là Huyện Thái Gia chân chính, phát huy lý tưởng và nhiệt huyết còn sót lại từ kiếp trước, cũng coi như hợp tình hợp lý.

【 Nhắc nhở: Lần đầu thăng đường phá án, có thể đạt được gói quà lớn đầu tiên! 】

[ Nhắc nhở: Làm tốt Huyện Lệnh, có thể đạt được ban thưởng trợ giúp tăng cường. ]

【 Nhắc nhở: Làm không tốt Huyện Lệnh, sẽ khiến độ hạnh phúc của cư dân giảm xuống, cơ chế ban thưởng sẽ bị hạn chế! 】

Nội dung nhắc nhở tựa hồ nửa mừng nửa lo, có cái tốt mà cũng có cái xấu.

Có ban thưởng tân thủ, Thẩm Mộc cảm thấy, nói không chừng bản thân vẫn còn cơ hội cứu vãn.

Về phần làm không tốt Huyện Lệnh, có thể sẽ gặp phải hạn chế cùng phản phệ, những điều này hắn tạm thời không để tâm.

Hiện tại danh tiếng của hắn quá tệ, muốn thay đổi tình hình này, cần từng bước một mới được.

“Tào Sư Gia!”

“Đại nhân mời nói.”

“Chuẩn bị một chút, ngày mai đánh trống thăng đường.”

“Tốt… Ế?” Tào Sư Gia đang mân mê chòm râu, giật mình đến mức sợi râu vểnh lên một góc chín mươi độ.

Hắn nhìn chằm chằm Thẩm Mộc, trong lòng buồn bực, hôm nay đại nhân làm sao vậy?

Phải biết, vị Huyện Thái Gia Phong Cương này xưa nay chưa từng thăng đường.

“Đại nhân a, Chính Hương cho rằng, vạn sự còn cần suy nghĩ cởi mở, công danh lợi lộc tuy dễ chịu, nhưng tính mạng mới là quan trọng hơn. Trong thời điểm mấu chốt này, một khi thăng đường e rằng sẽ không còn đường lui. Chi bằng chúng ta thu xếp đồ đạc chạy đi, lưu lại núi xanh.”

Thẩm Mộc im lặng, hắn cũng muốn chạy, nhưng bị khóa lại không chạy được. Lập tức hắn nghiêm mặt:

“Sư gia, ở bên ta lâu như vậy, ngươi vẫn không hiểu ta sao? Ngươi nghĩ ta là kẻ gặp chuyện liền bỏ chạy ư? Hơn nữa, hiện tại bên trong Phong Cương Thành có bao nhiêu con mắt đang nhìn chằm chằm chúng ta, ngươi có chạy được không?”

“… Tào Chính Hương vẻ mặt ngây dại, trong lòng thầm oán.

Ta không hiểu ngươi? Đừng đùa chứ, ta đây quá hiểu ngươi rồi!

Thuật co đầu rút cổ của ngươi còn tinh thông hơn ta nhiều, trước đây lần nào gặp phải sự tình mà ngươi không chạy nhanh hơn ta ư?

“Đại nhân a… Thật không chạy?”

“Không chạy.” Thẩm Mộc lắc đầu: “Ta cẩn thận suy nghĩ rồi, muốn phá vỡ cục diện này cần thời gian, bình tĩnh thụ lí án này, có lẽ chúng ta còn có chỗ trống để xoay xở.”

Tào Chính Hương hơi sững sờ, luôn cảm thấy hôm nay Huyện Thái Gia có chút không ổn, nhưng không nói rõ được.

Trong mắt hắn, Thẩm Huyện Lệnh là một kẻ nhát gan lại tham lam, chỉ là lần này lại lớn mật như vậy, chẳng lẽ đã để mắt tới chí bảo cơ duyên của đệ tử Vô Lượng Sơn kia?

Nếu như là như vậy thì hợp lý.

Tào Chính Hương biến sắc mặt, nhìn thoáng qua Thẩm Mộc, trong lòng tán thưởng, được đấy! Tham lam đến mức ngay cả mạng cũng không cần, làm không khéo có thể thành đại khí.

“Nếu đại nhân đã quyết định, vậy ta đây đi chuẩn bị ngay.” Tào Chính Hương không còn thuyết phục, quyết định cược một phen, nói xong xoay người rời đi.

Thẩm Mộc đứng tại chỗ, nhìn theo bóng lưng của hắn, bỗng nhiên ánh mắt khác lạ.

【 Sư gia: Tào Chính Hương 】
【 Cá nhân hạnh phúc chỉ số: 89%】

“Trời ơi! Điểm số cao như vậy! Cuộc sống tạm bợ này của Chính Hương thật dễ chịu.”












trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch