Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 50: Cự thủ vết nứt (2)

Chương 50: Cự thủ vết nứt (2)




Khủng bố!

Quá kinh khủng!

Lực lượng như vậy e rằng đã vượt qua sinh vật cấp S.

Cự trảo mang bùn đất đi, trở về trên không, móng tay màu đen tiều tụy trên cái tay kia giật giật, một sợi bột phấn tái nhợt rơi vào trên bàn tay màu trắng.

Tần Phong đã cảm giác việc lớn không ổn!

Rất hiển nhiên chủ nhân của bàn tay tái nhợt này đang tìm Đá địa ngục.

Đá địa ngục tiến vào vết nứt cực nhỏ, đối phương không vào được chỉ có thể vươn một cánh tay vào, lại đủ tích lũy ra xương tay khủng bố như vậy.

E rằng thực lực của người này đã đạt đến đoạn S!

Thậm chí độ uy hiếp chắc chắn là thú hoàng đoạn S.

Quả nhiên, sau khi bàn tay kia cảm nhận được Đá địa ngục đã hóa thành bột phấn màu xám, phát ra một tiếng rống kinh thiên.

“Ai! Hắc ám thánh thạch của ta!”

“Không tốt!”

Tần Phong thấy lại có một bàn tay đưa vào trong vết nứt lớn khoảng quá đấm này, sau đó trên bầu trời cũng nứt ra như mạng nhện, như có dấu hiệu to ra.

Hiển nhiên người này dự định xuyên qua vết nứt, tìm ra kẻ cầm đầu là Tần Phong.

“Không thể để hắn đi ra!”

Tần Phong biết lúc này chạy đi cũng không có ích lợi gì, e rằng sự tồn tại ở bên kia vết nứt không thua gì cường giả cấp S, hắn chạy không thoát.

Nhưng cũng không phải hắn không có cách nào.

Tần Phong thao tác bộ đàm, truyền tài liệu phân tích trên chiến xa Huyền phù đến.

“Báo cáo trạm không gian Thừa Dương thị, cách 300 cây số về hướng tây bắc xuất hiện vết nứt không gian, năng lượng to lớn, có sinh vật không biết xuất hiện rất có thể là cấp S, hy vọng trạm không gian nhanh chóng có phản ứng, đóng lại vết nứt!”

Sau khi vết nứt xuất hiện, vì hoàn cảnh sinh tồn, khoa học kỹ thuật đỉnh phong của nhân loại đã nghiên cứu ra trang bị ổn định không gian, đồng thời tạo ra một lú luận không gian khá khoa học.

Vết nứt là sản phẩm hình thành tự nhiên, một khi hình thành cũng không ổn định mà sẽ nhanh chóng biến mất.

Đây là vị diện tự tiến hành chữa trị, cũng như con người đột nhiên bị thương, vết thương cũng sẽ nhanh chóng khép lại.

Nếu lúc này có người bôi thuốc cho vết sẹo, thậm chí khâu lại vết sẹo vậy sẽ càng nhanh lành hơn.

Thuốc này chính là trang bị ổn định không gian.

Điều Tần Phong muốn làm là để trạm không gian ra tay.

Cho nên hắn trực tiếp gửi phần báo cáo này vào Thừa Dương thị, chứ không phải là căn cứ Thừa Bắc, trang bị của căn cứ Thừa Bắc còn chưa có uy lực lớn như vậy.

Nhưng cần thời gian nhất định để xét duyệt, Tần Phong không dám hứa chắc có thể ngăn cản hay không.

Nhưng thời gian không đợi người, chủ nhân của đôi tay kia còn đang xé rách vết nứt.

“Chi chi chi!” Tiểu Bạch đột nhiên nhảy dựng lên biến mất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện lại đã ở chỗ cao ba mươi mét trên bầu trời.

“Tiểu Bạch, ngươi làm gì?” Tần Phong giật mình kêu lên!

Tiểu Bạch không để ý đến Tần Phong, lại biến mất tại chỗ lần nữa, lúc xuất hiện lại đã cao sáu mươi mét trên bầu trời sau đó lại biến mất.

Sau ba lần, Tiểu Bạch đã tiếp cận vết nứt này.

“Cẩn thận!”

Trái tim Tần Phong cũng muốn nhảy ra ngoài!

Tiểu Bạch đạp một chân vào cái cốt trảo này, trong mắt cốt trảo đây chỉ là nhân vật kích cỡ con ruồi đi!

Nhưng Tiểu Bạch lại kiên nhẫn, thân thể linh hoạt lăn lộn trên không trung, ngay sau đó Tần Phong đã thấy cái đuôi của Tiểu Bạch biến thành màu bạc, lập tức quét vào cái tay đeo nhẫn kia.

Nói một cách chính xác là quét vào vết nứt không gian.

Giống như một cái hang chuột bị xi măng lấp đầy, vết nứt không gian lập tức đóng lại, Tần Phong còn có thể nghe thấy một tiếng hét thảm.

“Rầm rầm!”

Xương tay đã mất đi khống chế ầm vang vỡ vụn, rơi xuống từ trên không trung.

Tiểu Bạch lại lóe lên một cái, biến mất không thấy gì nữa.

“Phù!”

Tần Phong thở phào một hơi, cảm thấy uy áp bao phủ trên đỉnh đầu của mình đã biến mất.

Nguy hiểm giải trừ!

Ngay lúc này, bộ đàm của Tần Phong rung lên.

“Tần tiên sinh, cảm ơn ngươi cung cấp tin tức, căn cứ vào kiểm tra vết nứt đã đóng lại nhưng khu vực đó vẫn tồn tại nguy hiểm, chúng ta sẽ bắn ra phù văn không gian quét sạch vết nứt, ổn định không gian, vì cảm ơn ngươi làm ra cống hiến với nhân loại, đặc biệt thưởng cho ngươi một vạn Trung Hoa tệ!”

Trên máy truyền tin của Tần Phong được nhận một phần thưởng một vạn tệ.

Sau đó, Tần Phong thấy chân trời xuất hiện một vòng ánh sáng bạc, xuyên qua hư không đến chỗ của Tần Phong.

Trên bầu trời, vết nứt lớn khoảng bàn tay đã bị Tiểu Bạch đóng lại nhưng vết rách xung quanh vẫn còn đó.

Dưới ánh sáng màu bạc này, vết nứt dần nhạt đi cuối cùng vững chắc như lúc ban đầu.

Lần này hoàn toàn không có nguy hiểm nữa!”

“Ríu rít!”

Bóng dáng Tiểu Bạch xuất hiện, nhảy trên nóc xe bay, trong miệng còn ngậm một cái tay.

Đây là bàn tay rơi lại lúc vết nứt không gian vừa rồi đóng kín!

“Đây là…”

Tiểu Bạch buông cái tay kia xuống, rõ ràng đã bị bẻ gãy nhưng bàn tay này không bị hư hao chút nào, ngược lại cái bàn tay này hoàn hảo không chút tổn hại như được điêu khắc, hơn nữa nhìn kỹ lại còn tỏa ra ánh sáng bạc.

“Ríu rít!” Tiểu Bạch kêu lên.

“Ngươi muốn ta thôn phệ?” Tần Phong hỏi.

Tiểu Bạch gật cái đầu nhỏ, sau khi ký kết khế ước với Tần Phong, Tần Phong hiểu rõ năng lực của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cũng biết năng lực của Tần Phong.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch