Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc

Chương 270: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS

Chương 270: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS


Phong Quang bừng tỉnh hiểu ra, thì ra trào lưu bây giờ là thích theo đuổi loại quân nhân khí thế mạnh mẽ và lạnh lùng nghiêm nghị như Nghiêm Úc, còn loại đàn ông hào hoa phong nhã, ở trong lòng mọi người, những người như thế đều là Beta hoặc Omega. Nói cách khác, sao một Omega nữ tính như cô có thể đi thích một gã nhìn như Omega nam tính đẹp trai chứ?

Mà sao cô cũng tự coi mình là Omega nữ tính thế này nhỉ?

Phong Quang thở dài mệt mỏi, hiểu sâu sắc được sự đáng sợ của hoàn cảnh sống ảnh hưởng tới con người như thế nào.

Cecil lại nhướng đôi mắt đẹp lên, đôi con ngươi màu lam giống như bầu trời xanh thẳm làm người ta muốn đắm chìm vào trong đó:

"Rốt cuộc mỹ nhân mê người cũng nhận ra rằng mình không nên thích loại đàn ông như Hứa Vọng rồi nhỉ? Quả nhiên, loại đàn ông tràn ngập vẻ nam tính khí khái như tôi đây mới càng dễ làm người ta động lòng hơn."

Gã lấy đâu ra dũng khí mà dám nói mình là loại đàn ông tràn ngập vẻ nam tính khí khái thế?

Phong Quang nhìn bộ đồ tù nhân dính máu màu trắng, cổ áo mở lớn nên có thể nhìn rõ xương quai xanh của gã, xuống một chút nữa là vòm ngực rắn chắc, có lẽ vì quanh năm bị nhốt trong nhà ngục nên màu da của gã trắng nõn chẳng khác nào da con gái. Lại nhìn lên gương mặt gã, gương mặt phương Tây góc cạnh, có thể nói Cecil cực kỳ đẹp trai, hoàn toàn không tìm được một điểm thiếu sót nào. Gã có sự quyến rũ của người nước ngoài, mang theo vẻ đẹp âm nhu(1), không phải kiểu mạnh mẽ, nghiêm túc như Nghiêm Úc.

Thế nên cô thật sự không hiểu, gã lấy đâu ra tự tin mà đi khinh bỉ Hứa Vọng thế chứ?

Phong Quang cũng chẳng thèm bận tâm tới chuyện mình đang bị trói, còn gã chính là người bắt cóc.

Cô lạnh mặt, cố chấp nói:

"Ở trong mắt tôi, Hứa Vọng là tốt nhất, chẳng ai so được với anh ấy. Cho dù là Alpha hay nguyên soái tướng quân của đế quốc gì gì đó, tôi vẫn chỉ thấy anh ấy là tốt nhất! Anh nói tôi ngốc cũng được, dù sao... dù sao tôi vẫn cứ thích anh ấy!"

"Cô bị hắn tẩy não rồi à?"

Cecil ngồi xổm xuống trước mặt Phong Quang. tay chếng cằm. trong đôi mắt trong sáng không nén được sự tò mò, những lọn tóc màu vàng kim rủ xuống bờ vai khiến gã trông giống y như một vị thần trong thần thoại phương Tây vậy.

Là người thích trầm mê trong nam sắc, đáng lẽ là cô cũng phải cảm thấy si mê, thế nhưng cô lại chẳng cảm thấy gì, ngược lại càng nói kiên định hơn:

"Tôi không bị anh ấy tẩy não gì hết, tôi đã quyết định rồi, tôi thích anh ấy."

Đúng thế, cô đã quyết định rồi, từ bỏ công lược người đàn ông có tên Diệp Mạt kia, lựa chọn ở bên Hứa Vọng. Suy nghĩ một chút, dù gì hắn cũng là trưởng ngục giam, cũng coi như nhân viên công vụ của quốc gia, nghề nghiệp ổn định, lại không có đam mê không lành mạnh gì, quan trọng nhất là hắn rất vừa mắt cô. Loại đàn ông như thế mà không chọn, chẳng lẽ chờ đám Omega khác tới cướp đi à?

"Nhưng mà. ."

Hai mắt Cecil hơi híp lại, nụ cười vô tâm càng tăng thêm một phần âm u, gã dùng ngón tay nâng cằm cô lên, phát ra một tiếng "a" rất nhẹ nhưng lại đủ làm người ta dựng tóc gáy:

"Hắn còn chưa đánh dấu cô, đúng không?"

Hơi thở của gã đột nhiên thay đổi, trái tim Phong Quang lập tức đập bình bịch, đương nhiên không phải vì động lòng gì mà bởi vì quá sợ hãi.

Cằm cô bị gã siết lại đến phát đau, lực đạo không nhẹ kia không cho phép cô nghiêng đầu né tránh, tay cô cũng bị trói chặt. Cuối cùng, cô muốn dùng chân đá gã ra, có điều chân cô còn chưa kịp nâng lên thì gã đàn ông này đã đè lên người cô, cưỡng ép lưng cô áp sát nền gạch lạnh như băng.

(1) Âm nhu: nét đẹp dịu dàng nữ tính như con gái.

Quyển 11 -


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch