Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 138:

Chương 138:





Nhưng khi gã xuất hiện, khí tức thuộc về Minh Tể Tể rất nhanh đã biến mất.

Ngay cả những người đã gặp qua Minh Tể Tể đều sẽ có ký ức sai lầm đối với Minh Tể Tể, sau đó đều sẽ mơ hồ không nhớ rõ được khuôn mặt của bé.

"Thủ đoạn bảo vệ này thật không tệ!"

Người đàn ông trẻ tuổi thu hồi ánh mắt lại rồi tiếp tục đi lên phía trước, vừa đi vừa cười khẽ.

"Nhưng bảo vệ được nhất thời, có thể bảo vệ được cả đời sao?"

Trong mắt người đàn ông trẻ tuổi hiện lên một tia hung ác nham hiểm, thân ảnh gầy gò hòa vào trong dòng người qua lại, rất nhanh biến mất không thấy nữa.

——

Tể Tể ngủ một giấc đến xế chiều ba giờ rưỡi mới tỉnh.

Sau khi tỉnh lại đã ăn một bữa thịnh soạn cùng bốn người anh trai.

Vì để buổi chiều có tinh thần chơi tiếp, bé đã cố gắng kiểm soát cái miệng và dạ dày của mình, để cho bản thân ăn ít một chút.

Nếu được ăn uống no đủ, bé sẽ rất buồn ngủ.

Nhưng … đây là lần đầu Hoắc Tư Cẩn đưa bé đi chơi, nhìn bé ăn không nhiều, nghĩ bé không thích ăn, thế là lại gọi thêm mấy món.

"Tể Tể nếm thử cái này."

Hoắc Tư Thần cũng muốn đút cho em gái ăn thêm, bởi vì nhìn em gái ăn cơm quá đáng yêu.

Hai cái má phồng lên, khi ăn thỉnh thoảng còn phát ra tiếng, thật sự rất rất đáng yêu.

Hoắc Tư Tước cùng Bách Minh Tư cũng không muốn bị bỏ qua, vì vậy Tể Tể dù không muốn ăn nhưng lại được bốn người anh đút cho.

"Tể Tể, nếm thử món này."

"Tể Tể, uống chút canh do anh hai phục vụ nào."

"Anh ba xé đùi gà cho Tể Tể, Tể Tể mau ăn, mùi vị rất ngon."

Bách Minh Tư không phải là anh trai lại cách xa nhất, cho nên không đút thức ăn mà đưa sữa và nước trái cây cho bé.

Bất tri bất giác, bé lại ăn liên tục, liên tục được đút ăn.

Cuối cùng ngồi ở trong ngực anh cả, trong miệng vẫn còn đồ ăn do anh hai đút, một tay thì cầm gan ngỗng anh ba đưa cho, một tay thì ôm cốc sữa bò anh Minh Tư đưa, đầu gục vào chén cơm trước mặt.

"Tể Tể?"

"Tể Tể?"

"Tể Tể!"

......

Bốn người giật nảy mình, vội vàng kiểm tra Tể Tể.

Người nhà họ Bách là gia tộc tâm linh, cũng biết một chút y thuật đơn giản.

Kiểm tra hết một lượt, Bách Minh Tư dở khóc dở cười.

Hoắc Tư Thần sốt ruột: "Anh Minh Tư, Tể Tể làm sao vậy?"

Hoắc Tư Cẩn và Hoắc Tư Tước không nói chuyện, nhưng cũng chăm chú nhìn cậu.

Bách Minh Tư cầm khăn tay lau xung quang miệng nhỏ vẫn còn dính sữa cho bé, giọng của thiếu niên mang theo cưng chiều cười nói.

"Tể Tể hẳn là mệt mỏi, ăn no rồi, sau đó buồn ngủ quá liền ngủ luôn."

Hoắc Tư Cẩn: "......"

Hoắc Tư Tước: "......"

Hoắc Tư Thần: "......"

Ba người anh trai trăm miệng một lời hỏi lại: "Thật?"

Bách Minh Tư cười gật đầu: "Nếu như không yên lòng, có thể mang Tể Tể đi đến chỗ chú Cố làm kiểm tra, nhưng đáp án chắc cũng giống vậy. Tể Tể có mạch tượng rất bình ổn, mà thần hồn cũng rất bình thường."

Hoắc Tư Cẩn nhìn bụng nhỏ tròn trịa của bé, cảm thấy có chút lo lắng.

"Tể Tể đã ăn không ít, cứ như vậy mà ngủ thiếp đi có thể không thoải mái chỗ nào không?"

Bách Minh Tư cũng có chút lo lắng: "Vậy không bằng gọi bé dậy, dắt bé đi bộ một chút, sau đó lại để cho Tể Tể ngủ tiếp"

Ba anh em nhà họ Hoắc cùng nhau gật đầu: "Được!"

Kết quả ba anh em nhà họ Hoắc cùng với Bách Minh Tư tổng cộng bốn người đều gọi Tể Tể một hồi lâu nhưng đều không đánh thức được bé dậy.

Ba anh em nhà họ Hoắc và Bách Minh Tư: "......"

Heo con ăn no cũng không thể ngủ được như vậy, đúng không?

Dù Bách Minh Tư đã kiểm tra thần hồn của Tể Tể rồi nhưng trong lòng cũng thấy lo lắng.

Đứa nhỏ nào mà lại ngủ đến bất tỉnh nhân sự như vậy?

Đây là có chuyện gì xảy ra!

Sắc mặt bốn người nhanh chóng thay đổi, lập tức đưa bé đi bệnh viện tìm Cố Thích Phong.

Cố Thích Phong nhìn Hoắc Tư Cẩn dẫn cả mấy anh em theo, mặt không có chút máu, nghĩ là bé đã xảy ra chuyện gì, trực tiếp bế bé đẩy vào phòng cấp cứu.

Sau khi kiểm tra xong, Cố Thích Phong khuôn mặt như bị tê liệt.

"Tể Tể khỏe giống như con nghé, chỉ là đơn thuần ngủ say thôi."

Ba anh em nhà họ Hoắc và Bách Minh Tư: "......"

Chú Cố, chú chắc chứ?

****8:

Hoắc Trầm Lệnh nhận được điện thoại của con trai cả lúc vừa hết giờ làm việc, bởi vì trong nhà có bốn đứa bé, ông muốn vun đắp tình cảm nên thời gian này rất ít tăng ca.

Vừa biết bốn đứa bé cùng Bách Minh Tư đều đang ở Bệnh Viện Trung Ương thành phố, Hoắc Trầm Lệnh thậm chí quên hỏi đã xảy ra chuyện gì, trực tiếp cúp điện thoại yêu cầu trợ lý đi lấy xe, một đường đi thẳng đến bệnh viện.

Lúc Hoắc Trầm Lệnh đến nơi Tể Tể vẫn còn chưa tỉnh.

Thậm chí ngủ càng sâu hơn, còn có tiếng ngáy nhỏ.

Cố Thích Phong nhìn thấy ông tới, ngay lập tức đưa các số liệu kiểm tra cho ông ấy nhìn.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch