Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 153:

Chương 153:





Mà cái mông cũng ngã xuống đất.

Con quỷ đầu trọc cười ha hả: "Đừng làm Mao đại sư của mày chết cười! Chân ngắn thì thôi, ngồi cũng ngồi không vững! Yêu quái bọn mày hiện tại đều vô dụng như vậy sao?"

Thỏ đen nổi trận lôi đình: "Có vô dụng cũng còn tốt hơn lũ quỷ chúng mày đến thực thể cũng không có, không được nhìn thấy ánh sáng ban ngày, ánh nắng ấm áp cảnh đẹp vô hạn, chỉ có thể đi ra ngoài vào lúc đêm hôm khuya khoắt để lêu lổng khắp nơi, mọi người đều ghét!"

Trong nháy mắt con quỷ đầu trọc đã nổi nóng.

Nhớ lại ngày trước nó cũng rất lợi hại, có thể đi lại vào ban ngày, kết quả hiện tại......

Nhưng nó rất nhanh đã tỉnh táo lại.

Nó dùng vẻ mặt ôn hòa nói chuyện với thỏ đen, khuôn mặt quỷ đang ở trạng thái kinh khủng dọa người đã biến thành khuôn mặt tươi cười.

"Thôi, bây giờ chúng ta đều là tù nhân, Mao đại sư tao không nên giễu cợt con thỏ nhà mày."

Thỏ đen nhìn tròn vo, nhỏ mềm nhưng tính tình lại rất nóng nảy.

"Con quỷ nhà mày rốt cuộc muốn làm gì? Muốn ăn ông đây hả? Mày còn chưa có bản lĩnh kia đâu!"

Con quỷ đầu trọc cười hắc hắc: "Sao vậy được? Tao tới đây chính là muốn nhắc nhở mày một chút, tuyệt đối đừng có ngu ngốc mà cắn các thiếu gia của nhà họ Hoắc, bọn họ đều được tiểu đại nhân bảo vệ, không cắn được."

Thỏ đen càng tức.

"Mày đã sớm biết?"

Con quỷ đầu trọc xấu hổ cười một tiếng: "Biết sớm biết sớm, chính là...... Chưa kịp nói chuyện với mày, mày đã động khẩu cùng bọn họ rồi."

Thỏ đen: "...... Cho nên, mày đến cùng là tới đây để làm gì?"

Con quỷ đầu trọc nhìn thỏ đen tức giận đến dựng râu trừng mắt, lần nữa cười ha hả.

"Ha ha ha...... Con thỏ nho nhỏ quả nhiên dáng dấp không chỉ nhỏ, mà não cũng rất nhỏ, đến tận bây giờ cũng không nhìn ra tao tới là để chê cười mày! Ha ha ha ha...... Ha ha ha ha......"

Thỏ đen: "......"

Thỏ đen tức giận, trong nháy mắt thân thể của nó đã bành trướng, sau đó hung ác lao vào con quỷ đầu trọc.

Một yêu quái và một con quỷ bay vào đánh nhau.

Không đến ba phút, phòng tối đã nổ tung.

Con quỷ đầu trọc vội trốn trở về phòng của Hoắc Tư Cẩn, chui vào trong viên cầu màu đen, cũng chính là hình thái hiện tại của của nó.

Hoắc Tư Cẩn bị tiếng nổ lớn làm cho bừng tỉnh, trong nháy mắt đã từ trên giường ngồi dậy.

Hoắc Trầm Lệnh có điện thoại gọi đến.

"Là căn phòng tối đằng sau nhà bị nổ, cha đã kêu La quản gia đi qua đó xem rồi, con cứ để Tư Tước và Tư Thần tiếp tục ngủ đi."

Hoắc Tư Cẩn gật đầu: "Vâng ạ."

Trong phòng ngủ chính, sau khi Hoắc Trầm Lệnh nói chuyện điện thoại xong, ông quay ra nhìn bảo bối đang ngủ ngon trên tay mình, khóe miệng không tự chủ được mà cong lên.

Nhẹ nhàng gỡ tay mũm mĩm của bé đang ôm lấy cánh tay của ông ra, sau đó Hoắc Trầm Lệnh ngồi dậy.

Ông đi đến bên cửa sổ nhìn về phía phòng tối trong trang viên, tất cả nhân viên vệ sĩ đã có mặt ở đó, La quản gia đang nói gì đó cùng người thu dọn.

"Thỏ đen!"

Đáy mắt của Hoắc Trầm Lệnh đã xuất hiện hàn ý, ông cầm gối ôm ở cuối giường ngăn thành hai bên trên giường lớn, miễn cho bé bị rơi xuống, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.

Hoắc Trầm Lệnh rời đi không bao lâu, có một luồng âm khí nồng đậm đã chui vào từ khe cửa.

Con quỷ đầu trọc nhìn bé đang ngủ say trên giường lớn như quả bóng tròn nhỏ, mặt mũi tràn đầy kích động và hưng phấn.

"Tể Tể! Nuốt được mày, ông đây liền có thể làm Quỷ Vương rồi!"

Con quỷ đầu trọc xác định trên người bé có năng lượng cường đại, mà nguồn năng lượng này đến từ Địa Phủ, nếu như nuốt bé và luyện hóa nguồn năng lượng đó, dựa trên sự hiểu biết của nó thì khả năng Vương của Địa Phủ cũng phải nhường nhịn nó ba phần.

Con quỷ đầu trọc càng nghĩ càng hưng phấn, nó sợ bé là đang giả vờ ngủ, nó còn cố ý làm ra một số động tĩnh.

Ví dụ như để chén nước từ trên bàn rơi xuống mặt đất, hoặc thoáng xê dịch chiếc ghế sô pha nặng nề, lại mở cửa sổ ra để gió lạnh bên ngoài lùa vào.

Kết quả Tể Tể vẫn giang rộng tay chân nằm ngáy o o, con quỷ đầu trọc đã vui mừng như điên.

"Quả nhiên đứa nhỏ nào cũng đều thèm ngủ, rạng sáng lúc hai ba giờ chính là thời điểm mà người trưởng thành còn chịu không được mà ngủ rất sâu, chứ đừng nói đến một đứa bé mới ba tuổi rưỡi!"

"Tể Tể, Mao đại sư của mày tới rồi! Yên tâm, vì mày có thể cung cấp nguồn năng lượng cường đại, Mao đại sư sẽ cho mày chết một cách thống khoái, cam đoan sẽ làm cho mày không có cảm giác thống khổ của tử vong!"

Con quỷ đầu trọc nói xong, liền mở ra cái miệng lớn đầy máu, một luồng gió lạnh tanh hôi từ trong miệng thổi ra, trực tiếp đánh thẳng vào Tể Tể đang ngủ say trên giường.

Trong lúc ngủ mơ, Tể Tể phát giác được khí tức xung quanh thay đổi.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch