Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 185:

Chương 185:





Mẹ Lý chợt hiểu ra ngay, vội vàng lên tiếng.

"Tể Tể, cô thật sự không biết phải làm sao để cảm ơn cháu, như vậy đi, cô tặng anh Mục Dương cho cháu có được không?"

Lý Mục Dương: "......?"

Cha Lý lập tức bổ sung: "Yên tâm, Mục Dương nhà cô chú năm tuổi đã nổi tiếng là thần đồng trong trường, chỉ số IQ 180. Tuy rằng chậm trễ mấy năm, nhưng hiện tại nó đã không sao rồi, những kiến thức trong vài năm qua chắc chắn sẽ sớm được học tốt. Hơn nữa ngoại hình của nó nhất định sẽ là một anh chàng đẹp trai khi lớn lên!! Cô chú nhất định sẽ rèn luyện nó trở thành một người chồng nhị thập tứ hiếu cho cháu!"

Tể Tể: "......"

Hoắc Tư Cẩn: "......"

Bách Minh Tư: "......"

Ba đứa nhỏ Chu Khả Khả, Hùng Tiểu Quân cùng Lý Hưng Dương: "......"

Choáng váng!

****4:

Gian phòng bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, sau khi nói xong cha Lý mới phát hiện được có gì đó không đúng.

Đối phương là tiểu thư nhà họ Hoắc, dù ông có bồi dưỡng con trai thành người chồng hoàn mỹ, nhị thập tứ hiếu, thân là tiểu thư nhà họ Hoắc thì chưa hẳn đã chọn con trai mình.

Cha Lý phiền muộn, trong lòng rầu rĩ suy nghĩ, bỗng nhiên vỗ đùi.

"Có rồi! Vậy thì tặng cả hai đi! Cũng bồi dưỡng thêm Hưng Dương nữa! Mặc kệ tương lai là người chồng thập nhị tứ hiếu, hay là làm trâu làm ngựa hoặc chân sai vặt cũng được, chỉ cần tiểu thư Tể Tể thích!"

Tể Tể mê mang.

Khóe miệng Hoắc Tư Cẩn co giật.

Bách Minh Tư yên lặng ngẩng đầu nhìn lên trần nhà.

Chu Khả Khả nhỏ giọng hỏi Hùng Tiểu Quân ở bên cạnh: "Chồng? Chính là giống cha mẹ mình ở cùng một chỗ có thể sinh Bảo Bảo à?"

Hùng Tiểu Quân: "Nhưng mà Tể Tể của chúng ta vẫn còn rất nhỏ nha!"

Lý Hưng Dương cũng hét lên: "Cha, con thích Tể Tể trước! Muốn làm người chồng nhị thập tứ hiếu cũng phải do con đảm nhận!"

Lý Mục Dương: "......"

Hiện tại Lý Mục Dương là người lý trí và tỉnh táo nhất trong nhà họ Lý.

"Cha, mẹ, mọi người nói như thế sẽ hù dọa Tể Tể, em ấy mới ba tuổi rưỡi còn chưa hiểu gì cả."

Dù cậu có nguyện ý làm người chồng nhị thập tứ hiếu thì em ấy cũng mới ba tuổi rưỡi, em ấy biết chồng là làm cái gì sao?

Cuối cùng Hoắc Tư Cẩn cũng áp chế được lửa giận đang dâng trào từ đáy lòng, nhưng sắc mặt lại rất nghiêm nghị lạnh lùng, thoạt nhìn có chút đáng sợ.

"Lý tổng, Lý phu nhân, trong nhà còn có việc, cháu mang Tể Tể đi về trước."

Cha Lý: "......"

Mẹ Lý: "Cái kia......"

Bách Minh Tư xoa xoa trán: "Con trai của cô chú vừa mới hồi hồn, mấy ngày nay cố gắng phơi dưới nắng mặt trời nhiều một chút, nghỉ ngơi thật tốt, ở đây có một lá bùa bình an, để em ấy lúc nào cũng mang ở trên người."

Sau khi đưa bùa bình an cho mẹ Lý, Bách Minh Tư cũng rời đi.

Cha Lý cùng mẹ Lý vội vàng xuống lầu tiễn người, nhưng Hoắc Tư Cẩn đã ôm bé đi rất nhanh, giống như đằng sau có chó dữ đang đuổi theo.

Lý Hưng Dương mập mạp cũng chạy xuống nói: "Tể Tể, lần sau chúng ta lại đi chơi vào lúc nào vậy?"

Tể Tể cũng không biết.

Bé đang ghé vào đầu vai của anh cả, lại nghe thấy giọng lạnh như băng của anh vang lên.

"Không có lần sau!"

Lý Hưng Dương đứng tại chỗ khóc to.

"Hu hu hu......"

Hoắc Tư Cẩn ôm Tể Tể ra cửa, Bách Minh Tư theo sát ở phía sau, ba người rất nhanh đã lái xe rời đi.

Cha mẹ Lý đang vội đuổi theo: "......"

Cha Lý: "Chúng ta nói sai gì rồi sao."

Mẹ Lý: "Hai đứa con trai muốn làm trâu làm ngựa cũng làm không được, vậy phải làm thế nào đây?"

Lý Mục Dương lấy tay vỗ trán: "Cha, mẹ, cái đề tài này về sau đừng có lại đề cập đến, hai người không thấy vẻ mặt của cậu cả Hoắc đều đen thui rồi sao?"

Cha mẹ Lý: "...... Được rồi! Dù sao người ta cũng là người của nhà họ Hoắc, nhà chúng ta mặc dù cũng gọi là giàu có nhưng so với nhà họ Hoắc thì còn kém rất xa. Muốn đóng gói hai đứa con sang cho nhà họ Hoắc làm trâu làm ngựa, đoán chừng người ta còn ghét bỏ các con tuổi còn nhỏ vướng bận!"

Lý Mục Dương: "......"

Cha mẹ Lý phiền muộn trở về phòng khách.

Lý Mục Dương nhìn em trai đang khóc lớn, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai em mình.

"Anh thấy Tể Tể chắc cũng sắp đi vườn trẻ rồi, đến lúc đó anh nói cha tìm hiểu xem Tể Tể ở nhà trẻ nào, thì bảo cha chuyển em sang học cùng, em liền có thể cùng Tể Tể chơi đùa."

Trong nháy mắt Lý Hưng Dương đã ngừng khóc.

"Thật sao?"

Lý Mục Dương cười gật đầu: "Thật!"

Lý Hưng Dương vui vẻ trở lại.

Chu Khả Khả: "Vậy đến lúc đó em cũng chuyển theo!"

Hùng Tiểu Quân thấy Chu Khả Khả đổi nhà trẻ, lập tức cũng muốn đi theo liền lên tiếng.

"Vậy tớ cũng muốn đổi."

Lý Mục Dương cười cười, dỗ tốt em trai đang khóc nhè, đưa em trai cùng hai bạn nhỏ trở lại phòng khách cùng nhau chơi đùa.

——

Hoắc Tư Cẩn đưa Bách Minh Tư về nhà họ Bách trước, sau đó mới chở Tể Tể về trang viên nhà họ Hoắc.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch