Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Một Đêm Thành Hoan: Tổng Tài Tà Ác Xấu Xa

Chương 4: Tổng giám đốc nhào tới cửa (2)

Chương 4: Tổng giám đốc nhào tới cửa (2)
tự gánh hậu quả.

Ôm cô gái trong tay, ngọn lửa trong người Sở Tây Hàng đã bị đốt lên rồi.

- Ưm...

Lúc này Lâm Phỉ Phỉ đã bị thuốc kích dục làm cho u mê, làm gì còn nghe thấy hắn nói. Cô chỉ biết dùng hết sức mình cọ cọ vào người Sở Tây Hàng.

Cho đến khi máu của Sở Tây Hàng xông thẳng lên não,

- Vậy thì không thể trách tôi rồi.

Xoay người một cái, Sở Tây Hàng lật người đè Lâm Phỉ Phỉ trên giường.

Nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mơ màng của cô gái đang nằm dưới, trong lòng hắn đột nhiên nảy sinh cảm giác không đành lòng. Quay đầu lại, kéo chăn đắp lên phần cơ thể bị lộ ra ngoài của Lâm Phỉ Phỉ, Sở Tây Hàng nói khẽ:

- Cô có chồng hay bạn trai không? Giờ anh ta đang ở đâu, tôi đưa cô... đi tìm anh ta...

Tuy nói mấy lời này hơi trái lương tâm, hơn nữa cũng khiến bản thân hắn thấy khó chịu, nhưng hắn đành phải làm như vậy.

Nhìn cô gái trước mặt là đã biết cô ấy bị người ta cho uống thuốc. Tuy hắn không phải Liễu Hạ Huệ, nhưng cũng không phải kẻ lợi dụng lúc người ta khó khăn. Nếu cô gái này là phụ nữ đã có gia đình, hắn thật sự không thể hủy hoại thanh danh người ta.

- Không có... anh ta không cần tôi... tôi cũng không cần anh ta.

Lâm Phỉ Phỉ hơi mở đôi mắt đan phụng nhập nhèm lên, đưa tay ôm lấy mặt người đàn ông dịu dàng trước mặt, hơi ưỡn người, chủ động hôn hắn.

Hai mươi hai năm qua, cô luôn sống trong xiềng xích phong kiến của chính mình dựng lên. Nói thật, cô cũng hơi mệt, thật sự mệt. Tối nay, cô muốn sống một cuộc sống không giống như mình, sống trong một thế giới đầy màu sắc khác.

Cho nên, đêm nay, cô hoàn toàn buông thả tâm hồn mình một đêm.

Lời nói và sự chủ động của Lâm Phỉ Phỉ, chính là sự cỗ vũ lớn nhất đối với Sở Tây Hàng. Quân tử cái khỉ gì, hắn không giả vờ được nữa rồi. Xốc mạnh tấm mền tơ lụa đang đắp trên người Lâm Phỉ Phỉ lên, Sở Tây Hàng đè lên người cô không chút do dự.

Cơ thể cả hai dán sát, hoàn toàn nhìn thẳng vào nhau.

Dù trên giường, Sở Tây Hàng cũng dịu dàng giống như bề ngoài của hắn vây. Hắn không chút hấp tấp, mà cúi thấp môi hôn Lâm Phỉ Phỉ một cái thật sâu.

- Ưm...

Lâm Phỉ Phỉ bị kỹ thuật hôn và bàn tay điêu luyện của hắn làm cho cô như đi trên mây, bay trong gió.

Sở Tây Hàng bị tiếng rên khẽ của làm cho quyết tâm hơn, không kìm nén được nữa, cuốn lấy bờ môi của Lâm Phỉ Phỉ.

- A...

Lâm Phỉ Phỉ bị hắn cọ xát làm cho khó chiu, không kìm được cong người nghênh đón.

Sự chủ động của cô khiến tâm hồn Sở Tây Hàng nhốn nháo, cúi đầu cắn nhẹ vào vành tai xinh xắn của Lâm Phỉ Phỉ. Giọng nói khàn khàn:

- Anh muốn em, có được không?

Lâm Phỉ Phỉ gật đầu, hừ nhẹ một tiếng không biết là đồng ý hay từ chối. Lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của cô kiều diễm như hoa đào, đẹp không tả xiết.

- Anh coi như em đồng ý rồi...







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch